Thủy Lang chờ, thấy ông tiếp, liền hỏi: "Hết ?"
"Hết ." Ô Thiện Thành vịn ghế dậy, né xa Thủy Lang xuống: "Sau mới , họ gặp bọn thổ phỉ. Người chém, chạy trốn đến đây. Xe thì hỏng ngay cổng trường, nên đành bỏ xe mà chạy thoát . Lúc quan trọng, cứu họ."
"Cháu thấy , quan trọng đến mức nào!" Bà lão chen : "Nhờ chú của cháu mà năm đó cháu mới sống sót, nếu thì chẳng cháu bây giờ."
Thủy Lang chằm chằm Ô Thiện Thành: "Ông cứu họ vì tấm lòng nhân hậu, là nhận Lý Lan Quỳnh?"
Dưới ánh đèn dầu mờ ảo, mặt Ô Thiện Thành trắng bệch: "Lúc đó là buổi tối, rõ ai là ai, là vì lòng ."
"Tất nhiên là vì lòng !" Bà lão bổ sung: "Lý Lan Quỳnh hồi mười mấy tuổi bán con dâu nuôi từ nhỏ ở một ngôi làng huyện bên. Bao nhiêu năm . Lúc cháu gặp bà , con trai lớn của bà chào đời, bà cũng ba mươi tuổi . Chú cháu mà nhận ngay , là vì lòng , là lòng ."
" hồi xưa bà định mua Lý Lan Quỳnh về vợ chung cho hai em, cuối cùng vì bà keo kiệt, trong bao gạo trắng hứa hẹn trộn nửa bao đất, khiến nhà họ Lý tức giận bán bà nơi khác?"
Bà lão: "..."
Ô Thiện Thành: "..."
Một lúc lâu , bà lão mới lên tiếng: "Sao chuyện đó cháu cũng ? Đứa nào nhiều chuyện ăn lung tung mặt cháu thế, hại c.h.ế.t bà ? Giờ là vợ quan lớn đấy!"
"Vậy nên, cùng lớn lên trong thôn, từng đính hôn, tính là thanh mai trúc mã, ông thực sự nhận bà là ai?" Thủy Lang chờ câu trả lời, tiếp: "Hồi đó, chắc mới từ nước ngoài về hai năm, từng đến Tích Sơn. Vậy tại khi chạy trốn đúng lúc đến nơi ông ở? Một nhát gan như ông, tại khi thấy chảy máu, thương, lưng còn thổ phỉ, đủ dũng khí mở cửa?"
Ô Thiện Thành lắp bắp: "Lúc quan trọng... mà giống bình thường ."
Bà lão vội hùa theo: " , đừng chú cháu thường ngày nhát gan. Đến lúc quan trọng, chú cháu tinh thần chính nghĩa, lòng lắm!"
"Chú mà thực sự lòng và tinh thần chính nghĩa như , lúc Ô Thiện Bình giả mạo chú kết hôn, chú lên tiếng?"
Thủy Lang hai ngay lập tức im lặng, tiếp tục :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-44-2.html.]
"Lý Lan Quỳnh chính là trong thôn , từ nhỏ quen ông Chính vì ông ở đó nên bà mới dẫn đến. Cuối cùng, tưởng ông là xa lạ, nhận ông ân nhân cứu mạng. Lúc đó, tinh thần chính nghĩa và lòng của ông ở ?"
Ô Thiện Thành trả lời.
Nhìn bộ dạng của ông, Thủy Lang đoán đúng, liền nhạt:
"Những năm qua, ông vẫn nghĩ cao cả, vì , vì sự giàu sang của cả mà hy sinh to lớn. Lúc ông soi gương, khuôn mặt , ông cảm thấy ghê tởm ? Ông như thế mà còn thầy giáo ?"
Ô Thiện Thành từ từ cúi đầu. Dưới ánh đèn mờ mờ, khuôn mặt ông đỏ bừng, giấu sự hổ.
"Đứa trẻ , ơn cứu mạng tự đưa đến tay, giàu sang phú quý tự dâng lên cửa, chẳng khác gì bánh từ trời rơi xuống. Không nhận chỉ là kẻ ngốc!" Bà lão với giọng đương nhiên.
Hồi đó, con trai thứ của bà thực định sự thật nhưng chính vì , bà nhốt Ô Thiện Thành , để Ô Thiện Bình thế rể nhà họ Thủy.
Thực tế chứng minh, quyết định của bà năm đó là đúng.
Nếu , những năm đều ăn cám, ăn trấu, gia đình bà ya thể bữa nào cũng ăn thịt kho, cơm trắng?
Nếu , cả thể cán bộ lớn ở thành phố, còn nhiều năm như ?
Nếu , bà thể xây căn nhà mái ngói to lớn, khiến cả thôn và các thôn lân cận ghen tị?
Xây xong, còn dư tận năm nghìn tệ tiết kiệm!
Bấy nhiêu tiền, ngay cả dân thành phố cũng chẳng mấy ai !
Đó chẳng nhờ sự sáng suốt của bà năm đó mà ?
Thủy Lang liếc bà lão một cái, tạm thời đáp, sang Ô Thiện Thành:
"Ông họ gặp bọn thổ phỉ, tức là Lý Lan Quỳnh gặp nạn, tình cờ qua cứu bà , đó cùng chạy đến trường nơi ông đang việc, đúng ?"