Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 51-4

Cập nhật lúc: 2025-01-19 02:18:23
Lượt xem: 169

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có đây, thưa cục trưởng!”

 

“Huy động bộ nhân viên của phòng ông qua đây, giúp cư dân khu Bình An sớm nhận thẻ nhà ở!”

 

ngay!”

 

Thủy Lang liếc hai vị cục trưởng, cúi đầu tiếp tục xử lý các giấy chứng nhận đăng ký đường phố.

 

tin!” Cục trưởng Quách bất ngờ tức tối bước ngoài, giày da giẫm xuống đất kêu “cót két”. 

 

đích đến khu Bình An xem thử. tin nhiều nhà xây trái phép như mà chỉ trong một đêm phá sạch!”

 

“Đi, cũng tin, đến xem thử!”

 

cũng !”

 

“Không tiễn các vị nhé, ha ha ha ha ha.”

 

Mấy vị cục trưởng con đường giờ đây rộng rãi, trống trải, hai mắt đờ đẫn, bên tai vẫn vang vọng tiếng khoa trương của cục trưởng Chu. Trong đầu họ rối bời thể tin nổi.

 

Chưa từng khu nào thực hiện cải tạo cũ với tốc độ như .

 

Ai mà cải tạo khu cũ là vấn đề khó khăn nhất. Từng hộ, từng đều vô vàn rắc rối, kiên nhẫn giải quyết từng trường hợp, nhanh nhất cũng mất nửa năm.

 

Còn khu Bình An coi là khu khó khăn bậc nhất trong việc cải tạo cũ!

 

Kết quả, chỉ trong một đêm, giải quyết xong!

 

Cục trưởng Quách ôm ngực, mắt tối sầm , ngất nhưng đôi mắt vẫn cam tâm mà mở hé.

 

...

 

Vườn Hương Chương

 

Lý Lan Quỳnh và Trâu Khải cửa, thấy Thủy Lang bước xuống xe thì vui mừng khôn xiết, vội vàng bước tới đón.

 

“Lang Lang, cuối cùng cháu cũng đến .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-51-4.html.]

 

“Dì Quỳnh, đến muộn chứ?”

 

“Không , bên trong cũng mới tới thôi.”

 

“Lần đầu tham gia tiệc, nên mua gì nên chẳng mua gì cả.”

 

Trâu Luật đỗ xe: “…”

 

Nửa câu đầu bình thường, nửa câu đáng lẽ đến quà chứ?

 

Khoảng cách thế hệ!

 

Chắc chắn là cách thế hệ!

 

“Đều là nhà, mua gì chứ?” Lý Lan Quỳnh thiết kéo tay Thủy Lang nhà: “Lang Lang, đừng quên những gì dì với cháu tối qua. Dì với chị dâu cháu đều đối phó nổi với mấy buổi tiệc kiểu , lát nữa trông cậy cháu giúp đỡ chú Trâu.”

 

Thủy Lang mỉm , qua lớp kính trong, nơi một nhóm đang tụ tập: “Dì ở đây bao nhiêu năm mà còn đối phó nổi, thì ?”

 

“Cháu thì khác. Đừng quên, cháu là con gái của Thủy Mộ Hàm.”

 

“Chuyện đó, chắc chắn bao giờ quên.”

 

“Thế là . Giữ vững khí thế trong những dịp như thế , điều đó trong m.á.u của cháu .”

 

Lý Lan Quỳnh càng thêm thiết, khoác tay Thủy Lang phòng khách: “Ông xa ơi, Lang Lang đến .”

 

Mọi trong phòng khách đều đầu , ánh mắt mỗi một vẻ: đánh giá, kinh ngạc, thiện, tò mò.

 

“Lại đây, đây, Lang Lang, nhanh qua đây, đợi cháu nửa ngày .” Trâu Hiền Thực vẫy tay, giới thiệu với : “Vị chính là con gái duy nhất của Thủy Mộ Hàm, từng là Phó Chủ tịch Hội Liên hiệp Công Thương, Chủ tịch Hội Thương mại Hoa Kiều, Tổng Giám đốc nhà máy gỗ Hộ Hưng, Thủy Lang.”

 

Nghe xong lời giới thiệu , mặt tại đó đều thực sự nhận rằng thời đại một nữa đổi.

 

“Lần đầu gặp mặt, chào .” Thủy Lang một vòng, dừng khi thấy một quen quen: “Người chiều nay gặp.”

 

Cục trưởng Quách với ánh mắt vẫn còn nghi hoặc, Thủy Lang: “Không ngờ. Chiều nay còn tưởng nhân tài mới của Phục Mậu là hai cô, hóa nhầm, là cô.”

 

Loading...