Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 57-5

Cập nhật lúc: 2025-02-13 13:06:44
Lượt xem: 208

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thủy Lang bật , xoay sấp lưng ghế: "Anh thì em cũng chẳng nhận . Trước đây em thực sự ghét kiểu cứ xông giúp đỡ như . Bình thường em đều nhờ bạn... bí mật cản hết."

 

Chu Quang Hách nín thở, sắc mặt cũng thoáng cứng .

 

Quả nhiên.

 

" thì khác."

 

Chu Quang Hách những thả lỏng, ngược còn căng thẳng hơn.

 

"Mỗi giúp em, hình như em từng thấy phản cảm, thậm chí hề thấy phiền." Thủy Lang lưng ghế, ngước mắt : "Lần nào cũng tự nhiên đến mức khó tin. Anh xem, thể tự nhiên đến ?"

 

Nhìn thấy bóng phản chiếu trong đôi mắt cô, Chu Quang Hách từ từ nở nụ : "Em đừng qua đó ngay, để gọi điện cho chiến hữu , nhờ điều tra rõ tình hình của Trữ Húc bên đó."

 

Thủy Lang cũng mỉm , khẽ bặm môi: "Cảm ơn nhé."

 

"Không cần từ đó."

 

Tiếng trầm thấp vang lên.

 

...

 

Sáng sớm, khi Thủy Lang còn yên xe đạp của Chu Quang Hách, cổng Cục quản lý nhà đất một nhóm đang chờ sẵn.

 

Lưu Đức Hoa lên tiếng đầu tiên: "Đợi cô cả buổi đấy! Ngày nào cũng canh đúng giờ mới tới , thể đến sớm hơn mười phút ?"

 

" văn phòng đúng giờ là mà." Thủy Lang nhảy xuống xe, chỉnh áo khoác, vẫy tay với Chu Quang Hách: "Mau về ngủ , mắt thâm quầng hết cả ."

 

Chu Quang Hách chào những xung quanh, đó đạp xe rời .

 

"Nhìn gì ?"

 

"Chồng cô đúng là mặt, dáng." Lưu Đức Hoa theo bóng lưng đầy ngưỡng mộ, cúi đầu chân : " cảm giác chân dài gấp đôi chân Lâm Hậu Bân ."

 

Lâm Hậu Bân: "?"

 

Liên quan gì đến ?

 

"Sao chặn ở đây thế?"

 

Thủy Lang xách túi bưu tá trong cục.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-57-5.html.]

" đúng, suýt chút nữa thì quên mất!" Lưu Đức Hoa nhanh chóng bước theo: "Hôm nay cô tiêu ! Rốt cuộc cô gì mà khiến bao nhiêu nhân vật tai to mặt lớn kéo đến chờ cô, ai nấy tức đến mức phồng mang trợn má như cá nóc, còn đến sớm hơn cả nữa."

 

Thủy Lang ngạc nhiên nhướn mày: "Vị lãnh đạo nào rảnh rỗi đến ?"

 

"Cục trưởng Bạch của Cục Xây dựng Phục Mậu."

 

Lâm Hậu Bân cũng theo sát phía , : "Cục Xây dựng là cả trong các cục, còn cục trưởng Bạch chính là cả của các cả. Bình thường hàng dài xếp hàng đợi gặp ông , chờ cả tuần chắc thấy mặt. Vậy mà sáng sớm nay, khi cô , ông chủ động chặn cô? Cô gây chuyện kinh thiên động địa gì , mà lúc nào cũng rắc rối thế ?"

 

"Đừng tưởng sáng nào cũng pha cho thì cũng chấp đấy!"

 

Thủy Lang bước lên cầu thang dẫn lên tầng hai, hờ hững đáp: "Gọi là rắc rối cái gì chứ? đang vì phúc lợi dân sinh mà nỗ lực, cái quái gì!"

 

"Hừ!"

 

Vừa lên đến hành lang tầng hai, từ trong phòng họp vang lên một tiếng hừ lạnh, ngay đó là một giọng uy nghiêm:

 

"Khẩu khí thật nhỏ!"

 

Lưu Đức Hoa và Lâm Hậu Bân lập tức nín thở, ngay cả Tiêu Khả Mai phía cũng bất giác nhẹ bước chân, chậm rãi đến bên cạnh Thủy Lang, nhẹ giọng :

 

"Bên trong đông lắm, cùng cô nhé?"

 

Thủy Lang khoát tay, hiệu cho bọn họ rút khỏi chiến trường, đó bước đến cửa phòng họp .

 

Chà!

 

Một chiếc bàn họp dài, xung quanh là nhiều trung niên mặc âu phục đen xám kiểu nhân dân, ai nấy đều chải tóc vuốt ngược bóng loáng, mặt đặt một cái cốc sứ trắng, hơn chục cặp mắt cùng đồng loạt cô, áp lực vô cùng.

 

Hơn nữa, ai nấy đều đang tức giận.

 

Chỉ cần thoáng qua, cũng khiến lạnh cả sống lưng.

 

Thủy Lang gật đầu với tất cả : "Chờ một chút, sẽ ngay."

 

Phòng họp: "…"

 

Đám Lưu Đức Hoa, Lâm Hậu Bân, Tiêu Khả Mai trốn cửa văn phòng rình xem: "……!!!"

 

Trời ạ!

 

Người với đúng là khác mà!

 

Loading...