Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 79-1

Cập nhật lúc: 2025-02-28 13:01:27
Lượt xem: 158

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đồng chí Trữ Húc, cải tiến kỹ thuật của nhà máy in nhuộm và nhà máy dệt , vẫn giao cho nhé. Anh kinh nghiệm trong lĩnh vực , vất vả cho ."

 

Trữ Húc dậy khỏi ghế sa lon, chào theo kiểu quân đội: "Thưa Tổng tư lệnh, dệt vải hạng nhất, giải quyết nhu cầu của đất nước, đáp ứng nhu cầu của nhân dân, đó là việc nên ."

 

"Ngồi xuống."

 

Trữ Húc xuống, hai tay đặt hờ đầu gối. Mặc dù ngoài năm mươi tuổi, từng chứng kiến cảnh phồn hoa rực rỡ của Thượng Hải, trải qua bao sóng gió, nhưng khi đối mặt với vị Tổng tư lệnh Quân khu uy nghiêm, ông vẫn cảm thấy thoải mái.

 

Đặc biệt là khi ông   ở đây gần hai tiếng đồng hồ.

 

Còn tính thời gian từ Châu Nam đến Quân khu Châu Thị là một tiếng rưỡi đồng hồ.

 

Mỗi ông định chủ động xin phép, Tổng tư lệnh bảo ông xuống.

 

Hỏi những câu nghiêm túc, nhưng lâu dần, ông cảm thấy chút lạc đề.

 

Trở về Châu Nam mười năm, ông cũng chẳng gặp Tổng tư lệnh mấy , thể vì chuyện lạc đề mà cố tình gọi ông đến.

 

Nói chuyện lâu , xoay quanh vấn đề sản xuất, Trữ Húc khỏi nghĩ nhiều, phát hiện điều gì .

 

Càng lúc càng khiến ông yên.

 

Không chỉ ông yên, Cố Xương Nguy nâng tách lên nhấp một ngụm: "Tiểu Hồ, mấy giờ ?"

 

"Thưa Tư lệnh, tám giờ . Có chuẩn xe ạ?"

 

Cố Xương Nguy giãn mày, con trai cả tám giờ về, chắc là sắp đến giờ .

 

"Ba, về nhà thôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-79-1.html.]

Cố Trường Dật gõ cửa phòng việc, thấy Trữ Húc: "Kỹ sư Trữ, muộn thế , ở Đồn tiếp khách của Quân khu một đêm, mai xe về nhé."

 

Trữ Húc ngoài cửa sổ, trời tối, lau mồ hôi trán: "Không tiện ?"

 

"Tiện chứ, gì mà tiện." Cố Trường Dật lấy một chùm chìa khóa: " sắp xếp thỏa cho ông , tùy ông cần . Ông từng ở Đồn tiếp khách của Quân khu ? Cần đưa ông qua đó ?"

 

"Không cần cần."

 

Trữ Húc nhận lấy chìa khóa: "Cảm ơn Đoàn trưởng Cố, phiền quá."

 

Cố Trường Dật nghiêng nhường đường, Trữ Húc căng thẳng chào Tổng tư lệnh nữa, vội vàng ngoài.

 

Sau khi , Cố Xương Nguy cầm lấy chiếc mũ giá áo, con trai cả: "Con ? Cố tình đưa từ Châu Nam xa xôi đến đây, chẳng chẳng rằng giao cho ba, hại ba sắp tan sở mà vẫn đây chuyện lạc đề với ông , miệng sắp khô cả ."

 

"Chính vì ba sắp tan sở nên con mới đưa đến cho ba." Cố Trường Dật bên cửa sổ bóng lưng Trữ Húc: "Có chiến hữu của con đến điều tra một việc về ông , giúp ông kéo dài thời gian một chút."

 

Cố Xương Nguy liếc bên , bước ngoài: "Không Băng Oánh nấu món gì hôm nay, ba đói quá ."

 

Nghe đến cái tên , khuôn mặt lạnh lùng của Cố Trường Dật lập tức tươi , nhanh chân đuổi theo cha .

 

Trước khi , nhớ đến Chu Quang Hách, một buổi chiều, cộng thêm một đêm, hẳn là đủ thời gian trì hoãn .

 

 

Ra khỏi thôn Nam Sách, lòng bốn Thủy Lang, Chu Quang Hách hề thả lỏng, mà còn cao hơn cả khi ở trong thôn Nam Sách.

 

Đặc biệt là khi đến xã, xe máy đột nhiên dừng , bốn càng thêm lo lắng.

 

Phát hiện hết xăng, đành căn cứ địa thực sự của thôn Nam Sách, Hợp tác xã cung ứng tiêu thụ của xã, mua xăng.

 

Loading...