Buổi sáng tháng Sáu, mặt trời tỏa những tia sáng rực rỡ và nóng bỏng, những đám rêu ẩm mốc trong khe hở của những bức tường gạch và rãnh nước trong hẻm đều thấy ánh mặt trời.
Những chú chim bồ câu xám mùa mưa phùn, vỗ cánh chào đón ánh nắng, lúc mới phát hiện , chúng màu xám mà là màu trắng tinh khôi.
Thập niên 70 của Hỗ Thành, thập niên 70 của cả nước là thời đại của những cuốn truyện tranh, Tây Du Ký, Thủy Hử, Tam Quốc Diễn Nghĩa, Trí Thủ Uy Hổ Sơn, Sa Gia Bang, Na Tra Náo Hải, cùng với một loạt những câu chuyện gốc lấy cảm hứng từ công nông binh, cung đủ cầu, học sinh trong trường, xã viên của đội sản xuất công xã, công nhân của các đơn vị chức năng, quân nhân của quân đội, hầu như nào cũng vài cuốn truyện tranh.
Buổi sáng cuối tháng Sáu, truyện tranh mới của Nhà xuất bản Mỹ thuật với chủ đề cải tạo cũ "Một ngày của Tiểu Mao Mao" bày bán các tủ kính của các cửa hàng sách lớn.
Nhân vật bìa là Tiểu Mao Mao với hai b.í.m tóc tết, đang xách bô xếp hàng dài, bối cảnh cuộc sống mới lạ quen thuộc, lập tức thu hút ánh của hầu hết .
Truyện tranh giá 7 xu một cuốn, đợt hàng đầu tiên cửa hàng sách, chỉ trong một buổi sáng ngắn ngủi, bán hết sạch.
"Mợ út, cháu mua về !"
Tam Nha đeo cặp sách, tay cầm hai cuốn truyện tranh, bước cửa lớn, phía còn theo một đám trẻ con, đứa nào cũng cầm tay một cuốn "Một ngày của Tiểu Mao Mao".
Thủy Lang đang ăn sáng, bánh quy hương lúa mì chấm sữa, đĩa còn trứng gà luộc, bánh quẩy, bánh nướng, bàn còn để một nồi cháo trắng, nắp sắt của lọ thủy tinh đựng đường trắng mở, Nhị Nha đang cầm thìa nhỏ cho đường cháo trắng, thấy tiếng động thì lập tức đặt thìa xuống, đưa tay về phía Tam Nha: “Đưa mợ xem nào."
Tam Nha lắc lư cơ thể, đưa cả hai cuốn truyện tranh cho Thủy Lang: “Mợ út, cháu xem ở cửa hàng , cháu thích nhất cái tủ đựng đồ bằng của Tiểu Mao Mao!"
Thủy Lang nhận lấy truyện tranh, mỏng và nhỏ, khổ giấy là 787x1092, khổ in 0,5, còn nhỏ hơn cả một cuốn vở thông thường, hình vuông, mặt ghi Nhà xuất bản Mỹ thuật Hỗ Thành xuất bản, Nhà xuất bản Tân Hoa Hỗ Thành phát hành, Nhà in Phục Mậu Hỗ Thành in, tháng 6 năm 1977, bản in 1, giá bìa 0,07 nhân dân tệ, tức là bảy xu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-90-1.html.]
Tranh truyện và chữ mỗi trang về cơ bản chia ba phần, chữ ba, tranh bảy.
Lật trang đầu tiên, bức tranh là hình ảnh của Ngõ Bình An trong hơn mười năm qua, cảnh tượng xuất hiện mỗi sáng sớm - xếp hàng đổ bô.
Phía bức tranh là trạm phân, những cư dân mặc áo chàm vá và áo xám vá, từ trái sang , xếp hàng hơn hai trăm .
Những trong bức tranh đông đúc, bô gỗ, chậu tráng men, chậu rửa mặt, cũng đông đúc, trạm phân phía ruồi bay loạn xạ, mặt đất bùn đất, ruồi, gián, chuột, giòi, muỗi, tràn ngập khắp nơi, nhân vật chính Tiểu Mao Mao chân trần dẫm lên bùn đất, hình nhỏ bé xếp hàng trong hàng dài, tay cũng xách bô, ngóng về phía , vẻ mặt nhỏ nhắn lộ rõ vẻ lo lắng và bực bội, còn lớn thì thờ ơ, buồn ngủ, dám ngáp, sợ hít mùi hôi thối.
Chữ trang đầu tiên:
tên là Tiểu Mao Mao, năm nay bảy tuổi, sống tại ngõ Bình An, một ngày của bắt đầu từ việc xếp hàng đổ bô buổi sáng, hôm nay dậy muộn nửa tiếng nên đến năm giờ mới xuống lầu, xếp hàng cho đến khi mặt trời mọc thì phía vẫn còn hơn chín mươi , đợi bố tan về, chắc chắn sẽ trách ngủ nướng, lo xuống lầu đổ bô từ bốn giờ rưỡi, xếp hàng đến bảy giờ rưỡi, cuối cùng cũng đổ bô trạm phân vội vã chạy về nhà.
Về đến nhà, quả nhiên bố mắng cho một trận, vì trời mưa nên còn bê bếp than tổ ong xuống nhà để đốt, bếp nên bố để bụng đói ngủ, cũng ôm bụng đói học.
Trưa tan học về, trời tạnh nên vui, xách bếp than tổ ong xuống nhà, nhặt cành cây để nhóm bếp, nhưng cành cây quá ẩm ướt, giờ nghỉ trưa trôi qua mà vẫn nhóm lửa, lo lắng và cũng đói, vì nhịn mà òa lên.
cầm một viên than tổ ong mới đến nhà bà Dương, đổi lấy một viên than tổ ong đang cháy đỏ rực từ lò của bà, bà Dương thấy sắp muộn học nên tặng một bát cơm khoai môn, cẩn thận đặt viên than tổ ong bếp, chừa chỗ cho van bếp than tổ ong, đổ nước nồi hấp bằng thép và đậy nắp nồi , trông bếp ăn nửa bát cơm, khi xác định bếp cháy, cho nửa bát còn nồi ủ ấm, để cho bố ăn.
Buổi chiều học muộn, luôn luôn muộn, từng đến nhà bạn học, thấy bếp ăn công cộng nhà họ bếp ga, sợ trời mưa và cũng cần nhặt cành cây, sợ bếp tắt, chỉ cần vặn công tắc là lửa, nếu ngõ Bình An nhà chúng cũng bếp ga thì sẽ muộn mỗi ngày để mắng.
Tối tan học về, trời mưa, nhà vệ sinh công cộng ngập, xắn quần lên, cởi đôi giày vải duy nhất và ôm lòng, lội nước bẩn về nhà, hàng dài xếp hàng bên ngoài nhà vệ sinh công cộng, vệ sinh nhưng nhịn xuống và hẻm, thấy ông bà chú bác đang che ô ở hành lang xào đồ ăn, che ô để che mưa mà là để ngăn vữa tường tường rơi nồi, nếu thì cả nồi cơm sẽ ăn nữa.