Hai đều cho rằng chính đang bước con đường hành quyết, sắc mặt đều tái nhợt.
Giây tiếp theo, là một làn sóng chửi rủa áp đảo tràn :
“Đả đảo Trâu Hiền Thực! Trâu Hiền Thực thật c.h.ế.t tử tế!”
“Lòng lang sói Trâu Hiền Thực! Trâu Hiền Thực c.h.ế.t tử tế!”
“Lòng lang sói Lý Lan Quỳnh! Đôi vợ chồng tất cả đều c.h.ế.t tử tế!”
“Hẳn là trực tiếp đưa bọn họ đến pháp trường b.ắ.n chết!”
“Yêu tinh hại ! Cắn c.h.ế.t hai tên yêu tinh ác độc hại ! Vì dân trừ hại!”
Lá cải thối, đá, vỏ trứng gà ném đầy trời như lông vũ hướng bay tới giữa đường cái trung ương, sắc mặt của Trâu Hiền Thực mất hết màu, kéo về phía .
Từng viên đá ngừng đập mặt ông , đầu, đôi mắt, mũi, cơ thể, chẳng bao lâu thịt của ông bong tróc …
Cơ thể đau đớn, nhưng với nỗi tuyệt vọng trong lòng chẳng là gì,Trâuu Hiền Thực nghĩ tới bản sẽ một ngày như thế , so trường hợp của những cán bộ phần tử tri thức trỉ trích mấy năm thì còn bi thảm hơn, ông thật sự trở thành một con chuột chạy qua đường, là hét đòi đánh, so án tử hình thì còn đáng sợ hơn!
Nguyên nhân là vì án tử hình chỉ cần trải qua một , liền ăn súng, còn đây ông chỉ là mới chuyển dời đến một sở giam giữ khác, kế tiếp còn phiên toà đầu tiên, phiên toà thứ hai thậm chí là phiên tòa thứ 3, mỗi một toà án, đường đến tòa án, đều sẽ đối mặt với những loại như hôm nay, cảnh tượng la hét đánh đập đáng sợ!
Ông thậm chí dám nghĩ, liệu sẽ trở thành khét tiếng nhất Thượng Hải kể từ khi Cộng hào Nhân dân Trung Hoa thành lập .
Lại là một viên đá đập đôi mắt, Trâu Hiền Thực , tuyệt vọng lóc, liệt mặt đất và kéo .
Lý Lan Qquỳnh sớm dọa sợ tới mức nên lời, vốn tưởng rằng ngày đó ở phòng thẩm vấn khi thẩm vấn xong là kết thúc, kế tiếp chỉ chờ tù lao động cải tạo.
Mấy ngày trong lòng bà thực sự bình an, thậm chí còn suy nghĩ, nếu suốt quãng đời còn thể ở trong ngục giam hoặc là nông trường sống đến hết đời, cũng coi như là thể đền bù tội , kiên định sống quãng đời còn .
Trăm triệu nghĩ tới, đường như thành phố đều việc bà , từng câu “Vong ân phụ nghĩa” “Lấy oán trả ơn” “Lòng lang sói” “Xà hiết tâm địa” “Không c.h.ế.t tử tế” đều truyền tai bà , từng ánh mắt khinh bỉ đều ở bà , đếm bao nhiêu cục đá cùng lá cải thối ném mặt bà …
Chất lỏng trứng lúc nào che phủ những giọt nước mắt vì sợ hãi của bà , Lý Lan Quỳnh sợ tới mức trốn lưng cảnh sát, vùi đầu xuống dám xem ánh mắt của .
Vốn tưởng rằng tù sẽ là hình phạt lớn nhất, nhưng ngờ trở thành loại muôn đời đài radio chuyện xưa, gặp thảm cảnh như thế , Lý Lan Quỳnh bật trong lòng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-96-3.html.]
Còn một đồng phạm khác cũng lóc thảm thiết, Ô Thiện Bình co ro ở cổng đồn cảnh sát chịu ngoài: “ ! tội lớn như !”
Ông sống nửa đời , bao giờ nghĩ đến, bản sẽ một ngày gặp đối mặt với cảnh tượng vạn chửi bới như !!
“Con trai…”
Trong đám đột nhiên vang âm thanh than của một bà lão.
Thủy Lang sang, phát hiện bà Khương cũng từ thôn Hồng Hà tới, Ô Thiện Thành ở một bên đỡ bà .
Lão phu nhân như thế mà kêu lên, thu hút sự chú ý của đám đông, lão phu nhân gục xuống và hét lên: “Thiện Bình!”
Lửa đạn của đám và lá cải thối ném đầy trời, đều hướng về phía gia đình .
“Ở đây! Ông là Ổ Thiện Bình, là giúp đỡ Trâu Hiền Thực hại c.h.ế.t các nhà tư bản quốc gia!”
“Những đều là đồng lõa của Trâu Hiền Thực! Là tay sai củaTrâu Hiền Thực!”
“Bọn họ và Trâu Hiền Thực đều giống lòng lang sói! Đánh c.h.ế.t bọn họ!”
Ổ Thiện Bình sợ tới mức sắc mặt đổi rõ rệt, ôm đầu chạy về trồn váo đồn công an, kéo ngoài, tiếp nhận lễ rửa tội như lửa đạn.
Bà Khương kêu xong hai câu, liền đá ném bà , môi đều dập đến chảy máu, cảm thấy những đều điên , bà lớn tuổi như , cư nhiên buông tha cho bà !
Chửi vài câu, càng chọc giận thêm nhiều , đất đá và lá cải thối đầy trời ném bà , thèm quan tâm đến tình cảm con sâu đậm nữa, còn lóc thảm thiết đến tê liệt tâm can, lôi kéo đứa con trai khác mà ôm đầu bỏ chạy.
Bà sẽ bao giờ đến thành phố nữa!
Trâu Hiền Thực, Lý Lan Quỳnh, Ổ Thiện Bình xe tải chở , đàn đông vẫn còn đuổi theo suốt một quãng đường dài và chửi bới, nếu xe tăng tốc thì thể đuổi họ đến tận nhà khách.
Đám đông dần dần giải tán , Thủy Lang đồn công an, tiên thoáng qua nhà khách, phát hiện Tôn Trừng và Thiết Đản , còn một phụ nữ từng thấy quan, chắc hẳn là chính là của Thiết Đản, ở cửa sổ chiếc xe tải rời .
“Cảm ơn cô, Thủy Lang.”