Ngày đầu tiên đến lớp, lớp bắt đầu công tác tư tưởng, cổ vũ cho các học viên tham gia. Thêm đó còn cả nghi lễ chào mừng nữa.
Chương trình cũng là một dự án khá lớn của C thị, đến cả đài truyền hình của C thị cũng tới . Điều Kiều Vãn Tình khá niềm tin khóa học .
Sau khi xong mấy nghi lễ đó xong, 11 giờ thì mỗi học viên phát cho một đề thi. Giáo viên phụ trách rằng đề thi để kiểm tra trình độ của các học viên và dựa đó để xếp lớp.
Chiếu theo danh sách, nào điểm thấp nhất thì xếp lớp trình độ sơ đẳng, ai điểm cao hơn thì xếp các lớp trình độ cao hơn.
Đợt Kiều Vãn Tình cũng tích lũy thêm ít kinh nghiệm quản lý quán ăn, vì thế đề thi khó với sức của cô.
Đến buổi chiều, trả kết quả. Ban tổ chức chia các lớp hai trình độ, Kiều Vãn Tình thành công lớp trình độ cao.
ngay đó, Kiều Vãn Tình gặp vấn đề nan giải đầu tiên: Người giảng ở , cô ở nhưng cô hiểu, hoặc chỗ chỉ hiểu một nửa thôi.
Cái cảm giác vô cùng khó chịu, thậm chí Kiều Vãn Tình còn cảm thấy theo kịp tốc độ giảng bài của hướng dẫn phía . Lúc cô còn đang mải ngẫm nghĩ về vấn đề đó thì đối phương chuyển sang về vấn đề khác . Vì lúc hướng dẫn hỏi ai hiểu , Kiều Vãn Tình liền rụt rè giơ tay lên.
Ngoài cô thì trong lớp học ai thắc mắc hết —— vì hơn nửa đều đang ngủ gà ngủ gật .
Ngồi cùng bàn cô là một em gái chừng 20 tuổi, khuôn mặt cô nàng vô cùng xinh , rạng rỡ tràn đầy sức sống. So với cô thì cô bé năng động hơn nhiều, chỉ tích cực giảng, ghi chép bài mà khi hỏi còn chỗ nào hiểu thì cô nàng tích cực giơ tay hỏi đáp.
Dường như Kiều Vãn Tình thấy sự khác biệt giữa học giỏi cùng thường. mà hồi cô còn học cô cũng ngơ ngác đến mức , bình thường mỗi học kỳ cô vẫn lấy học bổng đó. Sao tự dưng giờ ngốc như nhỉ?
Là do lạ nghề, là do…… mang thai nên ngốc ba năm như thường ?
Sau khi tan học, Kiều Vãn Tình đang do dự định hỏi em gái vài vấn đề thì em gái chủ động đến gần cô: “Chào ! Cậu cũng mới nghiệp ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-129.html.]
“Không …… Con chị gần hai tuổi .”
“Ui, chị trông trẻ xinh nha!” Đối phương , cong mi mắt, “Em tên là Trần Du, chúng quen chị?”
“Chị là Kiều Vãn Tình.” Kiều Vãn Tình giới thiệu.
“Chị chẳng những mà tên còn nữa!” Miệng Trần Du vô cùng ngọt, “Đại học chị học về chuyên ngành gì ?”
“…… Chị học về công nghệ sinh học.”
Kiều Vãn Tình nhớ những thứ học trong 4 năm đại học. Tuy rằng cô học mấy môn chuyên ngành vô cùng nghiêm túc nhưng cũng áp dụng thực tế mấy.
Học chuyên ngành của cô thì am hiểu cả vật lý, hóa học, sinh học cả 1001 cái công thức. Nói chung nếu thi lên thạc sĩ thì học ngành cũng coi như là công cốc.
“Thế ngành của chị cũng quá liên quan tới việc kinh doanh nhỉ?” Trần Du , “Lúc em mới báo danh em còn nghĩ chỉ mấy học về chuyên ngành liên quan đến kinh doanh mới tham gia cơ. Nói thật với chị, lúc sáng em thấy nhiều lớn tuổi như đến đây em còn sợ ngây đấy!”
“……” Em gái , em hiểu nhầm gì với cả chương trình giúp đỡ nông ? Chương trình dành cho nông dân mong giàu, vì thế em thể chờ mong bạn học của tất cả đều là mấy thanh niên trẻ tuổi ?
“Thật em tới đây cũng là cô giáo em lừa đó. Cô em bảo gây dựng sự nghiệp thì nên tham gia chương trình . Em cũng sợ mai trường kiếm việc nên cũng tới đây thử vận may.”
Kiều Vãn Tình ngờ là Trần Du còn học xong đại học. Sau khi cô nàng lải nhải một hồi xong thì cô hỏi: “Em nghiệp hả?”
“Thật em cũng coi như là nghiệp một nửa . Chuyên ngành marketing của bọn em học đến năm ba là ngoài thực tập. Cô em bảo tới tham gia chương trình cũng tương đương với việc thực tập, vì em mới tới đây nè!”