Xuyên sách tính kế ngủ cùng đại gia - Chương 139
Cập nhật lúc: 2024-12-10 02:06:31
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm .
Kiều Vãn Tình nghĩ là Cố Yến Khanh định mang Khẩu Khẩu ngoài chơi nên định thu dọn đồ đạc của hai bọn họ.
Cô rời giường, đỡ cái eo nhức mỏi của , mặc quần áo đó mở cái ba lô nhỏ của Khẩu Khẩu . Cô khàn giọng hỏi vẫn đang ì giường: “Hôm nay cùng Khẩu Khẩu định chơi trong nhà định ngoài chơi ?”
Chơi trong nhà thì cần chuẩn gì, nhưng ngoài thì chuẩn đồ. Vì thế cô mới hỏi Cố Yến Khanh.
Người giường cởi trần, chăn mỏng phủ lên hông. Ở vai trái còn một dấu răng mờ mờ hết —— đó là do hôm qua nào đó đùa dai Kiều Vãn Tình nên mới cô cắn.
Cố Yến Khanh híp mắt , : “Để dẫn thằng bé công ty.”
“……” Kiều Vãn Tình đang thu dọn đồ đạc thì dừng tay, đó , “Được thôi.”
Nếu sợ thằng bé phá thì cứ mang nó thoải mái!
Chỉ còn nửa tháng nữa thôi là Khẩu Khẩu tuổi rưỡi . Bây giờ thằng nhóc nhiều năng lượng. Tuy rằng vẫn trôi chảy nhưng Khẩu Khẩu chạy nhanh. Nhiều khi trông mà rời mắt một xíu thôi là chạy tót , lớn gọi cũng dừng. Sau đó tìm cũng mệt, Khẩu Khẩu còn tìm chỗ trốn để trốn lớn, vì bây giờ trông Khẩu Khẩu thì mệt đến già cả mười tuổi.
“Ở công ty chắc cũng nhiều ổ điện ở chỗ dễ thấy. Anh nhớ trông Khẩu Khẩu cẩn thận đó, nếu thì nhờ khác để mắt tới thằng bé cũng , đừng để nó nghịch mấy cái nguy hiểm.” Nghịch cái gì thì nghịch chứ thể nghịch điện . Bây giờ Khẩu Khẩu còn nhỏ, nguy hiểm là gì. Vì cần để mắt tới .
“Em yên tâm, .”
Kiều Vãn Tình chuẩn xong đồ cho Cố Yến Khanh cùng Khẩu Khẩu thì về phòng quần áo.
Một lát , Khẩu Khẩu tỉnh. Đầu tiên ngáp một cái, dụi dụi mắt đó xung quanh tìm ba ba. Thấy Cố Yến Khanh đang còn giường thì : “Ba ba, , ngoài chơi ~”
Cố Yến Khanh ôm lòng, cầm lấy bàn tay nhỏ của : “Thằng nhóc thúi, hôm qua giả vờ ngủ mà nay còn đòi chơi hả?”
Khẩu Khẩu thì vui, giãy giụa từ lòng n.g.ự.c nhảy , lưng chỗ khác để thể hiện đang vui.
Cố Yến Khanh ngờ Khẩu Khẩu còn dỗi. Anh cũng xem thử thằng nhóc còn chiêu gì cho nữa . Vì thế cố ý dậy toilet để xem Khẩu Khẩu sẽ gì?
Ai mà ngờ , vệ sinh xong ngoài thì thấy Khẩu Khẩu đang tủi rúc trong n.g.ự.c Kiều Vãn Tình. Khẩu Khẩu còn mách là ba ba là , chịu mang ngoài chơi. mà nó còn trôi chảy, cứ lắp ba lắp bắp liên tục ngừng, tức buồn .
Kiều Vãn Tình Khẩu Khẩu mách cũng thấy buồn . Cô xoa xoa khuôn mặt nhỏ của Khẩu Khẩu, : “Ba con lừa con đó, tí nữa ba con sẽ dẫn con ngoài chơi mà!”
Khẩu Khẩu thấy cô thì vô cùng vui vẻ, thấy ba ba khỏi toilet thật thì càng vui hơn.
Sau khi ăn sáng xong, do sắp tới giờ học nên Kiều Vãn Tình .
Đây là đầu tiên Cố Yến Khanh trông con, nhưng đều trông sự quan sát của Kiều Vãn Tình. Hôm nay còn trực tiếp mang Khẩu Khẩu nữa. Kiều Vãn Tình cảm thấy lo lắng nên nhịn dặn thêm vài câu mới học.
Sau một thời gian mở shop online, nhóm của Kiều Vãn Tình vẫn bán đơn nào. Vì , các thành viên trong nhóm cần nỗ lực hơn để sớm đạt mục tiêu đề .
“Aiss! Tối qua một vị khách hỏi về thông tin sản phẩm. Lúc đó mới hơn 10 giờ thôi, ai trả lời?”
Trần Du mở máy tính , thấy tối qua một vị khách nhắn tới shop nhưng ai trả lời thì vui hỏi.
Vị khách đó là mua khoai lang khô của cửa hàng bọn họ. Đó cũng chính là đặc sản khoai lang khô Lâm Thủy ở huyện Kiều Vãn Tình. Đối phương hỏi cửa hàng rằng đó đặc sản thật , mua nhiều thì giảm giá bao nhiêu?
Đây là đầu tiên nhóm của Kiều Vãn Tình nhận tin nhắn từ khách hàng. Vì thế khi Trần Du thì tất cả cùng vây xem. Vì mỗi một sở trường riêng nên ngoài việc cùng thực hiện bài tập của chương trình học thì mỗi cũng tự học thêm những mảng kiến thức khác , ví dụ như chụp ảnh, trang trí, giới thiệu, bài tuyên truyền, trả lời tin nhắn của khách hàng. Như Kiều Vãn Tình và một khác dùng photoshop thì sẽ nhiệm vụ trang trí, còn Trần Du khá am hiểu về việc marketing sẽ bài giới thiệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-139.html.]
Mà nhận trách nhiệm trả lời tin nhắn của khách hàng là một phụ nữ 40 tuổi. Đây cũng là lớn tuổi nhất ở nhóm Kiều Vãn Tình, thường gọi chị là chị Hồng.
“Chị Hồng, chị trả lời tin nhắn hu hu hu hu!” Trần Du còn trẻ tuổi nên trong lòng nghĩ gì cô bé đều thẳng.
“ đó,” Một khác phụ họa, “Đây là đơn hàng đầu tiên của chúng đó, cứ thế mà mất . Đau lòng ghê!”
“Các cửa hàng khác đều bán hàng , chỉ mỗi chúng là bán đơn nào!”
“Chị Hồng, tuy rằng mấy ngày nay ai nhắn tin đến shop chúng nhưng chúng vẫn để mắt chứ! Chị dùng điện thoại bật thông báo để kịp thời phản hồi ý kiến khách hàng chứ!”
Chị Hồng thì đuối lý, nhưng vẫn cố mạnh miệng : “Chiều hôm qua con chị từ quê lên chơi với chị, nên chiều qua chị xin nghỉ. Trước khi nghỉ chị cũng bảo Vãn Tình giúp chị. Vì việc trách Vãn Tình chứ, hơn nữa đây là đặc sản của huyện Vãn Tình, chắc chắc là con bé cũng hiểu về cái !”
“Hả?” Đột nhiên Kiều Vãn Tình gán cho một tội, “Không chị chỉ nhờ em hộ buổi chiều thôi ? Chị bảo em thêm buổi tối ?”
Hôm qua là một ngày hiếm hoi Kiều Vãn Tình xong hết công việc của . Một tuần liền học photoshop, cô mệt đến chết. Vì thế hôm ít việc thì cô đóng ngay máy tính , thèm ngó ngàng gì hết.
“Chị bảo là buổi chiều cùng buổi tối mà!” “……”
Kiều Vãn Tình cảm thấy việc mất đơn cũng do là chị Hồng trả lời tin nhắn kịp thời. Vì thế lúc mấy hùa trách chị Hồng thì cô cũng một câu gì, nhưng chẳng hiểu tại tự dưng chị Hồng chụp tội cho cô.
“Chị Hồng, qua chị nhờ em qua WeChat.”
Ý là cô đang cầm lịch sử trò chuyện, chị đổi trắng đen.
Chị Hồng cũng đuối lý, nhưng vẫn chịu buông tha tiếp tục đổ cho Kiều Vãn Tình: “ khoai lang khô Lâm Thủy đó là đặc sản quê em , em trả lời tin nhắn của là hợp lý hơn ?”
Kiều Vãn Tình chị Hồng chọc tức đến phát . lúc cô đang định thì chị em của cô – Trần Du nổi giận.
Cô nàng phắt lên : “Chị Hồng, khách hỏi là khoai lang khô đó là đặc sản thật . Chị từng tư liệu của sản phẩm ? Mà kể cả về sản phẩm thì cũng chạy lên nhóm để hỏi ? Việc của còn đổ cho khác. Chị cứ như thì về ai dám giúp chị, ai hợp tác với chị nữa?”
Giọng của Trần Du nhỏ chút nào, vang vọng giữa căn phòng, còn truyền đến cả các nhóm khác nữa chứ. Vì tất cả đều cùng về phía .
Có cùng tổ chạy tới ba : “Chỉ là một tin nhắn mà thôi, cái thứ nhất thì sẽ cái thứ hai thứ ba. Thôi đừng tức giận nữa, cứ bỏ qua , chừng còn cơ hội để cứu vãn.”
“Đây là vấn đề về tin nhắn mà là vấn đề về thái độ,” Trần Du cũng định một sự nhịn chín sự lành, “Chị Hồng, em huyện chị gói chính sách hỗ trợ cho nông dân, vì chị cũng quá chú tâm việc học . mà chúng em tới đây là để học tập, nếu mà chị cứ như thì sớm khỏi tổ em để chúng em tiếp tục việc.”
Có nhiều huyện vì tên huyện xuất hiện trong mấy chương trình công nên phát thưởng để động viên dân báo danh tham gia. Cái đều là tự ngầm hiểu với thôi, nhưng Trần Du toạc như ……
Vì thế nhiều tham gia vì tiền , chỉ đến đây cho lấy lệ. Ở đây cũng ít đến vì mục đích đó, nên trong lúc nhất thời, bầu khí vô cùng im lặng.
Kiều Vãn Tình ngờ Trần Du là thẳng thắn đến , việc mà cũng dám để . Vốn dĩ cô cũng định để Trần Du mặt giúp . Cô cũng là loại dễ bắt nạt, chị Hồng tính như thì đương nhiên cô cũng sẽ quả hồng mềm mặc bóp.
Trần Du như chuyện nhỏ xé to, rắc rối !
Thế mà chị Hồng Trần Du xong hừ : “Đừng tỏ cao thượng hơn khác. đến đây vì tiền thưởng, chẳng lẽ Kiều Vãn Tình ? Huyện Lâm Thủy của cô nhiều tiền, khen thưởng khi còn nhiều hơn chúng chứ? Muốn rời khỏi tổ thì loại tự nhận cao thượng như mấy mà rời!”
Trần Du giận run , lúc cô nàng đang định bật thì Kiều Vãn Tình giữ lấy tay Trần Du. Kiều Vãn Tình : “Chị Hồng, chương trình tập huấn là em báo danh với tư cách cá nhân, thông qua bên huyện. Vì thế mấy cái như khen thưởng của huyện, nếu thì em cũng . Nếu chị tin chị thể tra danh sách những ở huyện em tham gia.”
Chị Hồng thầm: “ còn ăn no dửng mỡ tới nỗi tra danh sách của mấy cô!”
“……”