Xuyên sách tính kế ngủ cùng đại gia - Chương 140
Cập nhật lúc: 2024-12-10 02:06:33
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
lúc , quản lý chương trình nhận tin tức nên đến đây, bảo mấy Kiều Vãn Tình phòng giải quyết việc riêng. Hơn nữa đó còn bảo việc của , tụ tập chuyện phiếm nữa.
Kiều Vãn Tình cảm thấy khí hiện tại cứ như là học sinh phá lớp đó giáo viên gọi tới văn phòng . Cô khá là cạn lời.
đúng là vấn đề nổ hôm nay thì mai cũng sẽ nổ thôi. Trần Du là một vô cùng mạnh mẽ và giàu năng lượng tích cực, lòng cầu tiến. Mà chị Hồng là việc chú tâm. Có lẽ Trần Du cũng khó chịu với thái độ của chị từ lâu .
Ngày lúc phân công, chị Hồng cũng là đầu tiên xung phong nhận nhiệm vụ trả lời tin nhắn của khách hàng. Tuy rằng với chị rằng việc đó vô cùng quan trọng nhưng chị Hồng vẫn .
Thời gian shop ai nhắn tin đến, chị Hồng vô cùng nhàn rỗi. Ngược nhóm của Kiều Vãn Tình và Trần Du thiết kế ảnh cùng giới thiệu mệt đến c.h.ế.t .
Bây giờ xảy vấn đề, nhàn rỗi nhất bắt đầu đổ tội cho khác.
Người đầu ban tổ chức của chương trình cũng là một vị giám đốc còn trẻ tuổi. Dáng mập nhưng trông vẫn đến nỗi. Có thể là cũng khá ưa , đều gọi là Trịnh tổng.
Trịnh tổng khách sáo mời ba , khi bảo trợ lý bưng ba cốc nước cho ba Kiều Vãn Tình uống xong thì cúi đầu suy nghĩ một chút, : “Một cây chẳng nên non. Trong chuyện mỗi đều chỗ sai, chỉ khác là sai nhiều, sai ít mà thôi, đúng ?”
Trần Du phục : “ sai nhận, nhưng chị Vãn Tình là hại, chị sai cái gì? Anh đừng ba !”
“Nào nào, cô cứ bình tĩnh, chờ hết ,” Trịnh tổng nhẫn nại. Anh , “Sau khi nghiệp đại học xong thì tự khởi nghiệp, đến giờ cũng 5 năm . Nói thật, thỉnh thoảng xảy mâu thuẫn trong nội bộ cũng là bình thường. Đôi khi các thành viên bất đồng ý kiến còn thể lật bàn lên đánh cũng là chuyện thường thấy. khi hết giận bình tĩnh cùng xuống bàn chuyện ăn với . Vì thế tại chúng vì lợi ích của cả tổ mà nhường nhịn một chút?”
“Mấy cô gái cho rằng là một phụ nữ nông thôn kiến thức nên mới bắt nạt . Bọn họ chê đầu óc ngu ngốc chậm trễ việc của bọn họ nên mới bày trăm phương nghìn kế để xa lánh !” Chị Hồng ồn ào .
Kiều Vãn Tình mới gặp qua hổ chứ gặp qua kẻ nào vô liêm sỉ đến .
Trần Du tức chịu nổi: “Chị thấy chúng xa lánh chị lúc nào? Chúng bài giới thiệu, trang trí cho shop mệt đến gần c.h.ế.t , chị cho rằng chúng còn thừa thời gian xa lánh chị ?”
Chị Hồng khinh thường hừ một tiếng: “Ai ?”
Kiều Vãn Tình cũng : “Chị Hồng, chị chuyện đúng sự thật. Em cùng Tiểu Du xa lánh chị lúc nào? Hoặc là trong tổ ai xa lánh chị? Chị cần bóng gió, cứ gọi thẳng tên chỉ thẳng mặt xem?”
“Không hôm nay mấy xa lánh ?”
“Mọi như hôm nay là xa lánh chị hả? Đầu óc chị ném ở đấy?” Trần Du châm chọc.
“Con bé , nhỏ như cũng đòi chửi ? Cô yêu già kính trẻ hả? Tuổi của khi còn hơn cả tuổi cô đó!”
Trần Du xong thì càng tức hơn, đang định thêm thì Trịnh tổng đè ngón tay môi , ý bảo Trần Du im lặng: “Mọi trật tự nào. Vừa mới là mâu thuẫn, bất đồng ý kiến, giờ thành cãi . Chúng nên giải quyết mâu thuẫn chứ nên càng lớn chuyện!”
Trịnh tổng thể hiện uy nghiêm của , tất cả đều lạnh mặt gì.
“Thế .” Trịnh tổng bộ dáng của ba , rằng thể tiếp tục lý nữa.
Anh thẳng: “Tóm mâu thuẫn giữa ba là thế , hai cảm thấy còn nhiệm vụ của , còn thì cảm thấy hai xui cả tổ xa lánh . Bây giờ như , cả ba đều bình tĩnh, xuống giải quyết vấn đề. Cùng là một tổ, đoàn kết, vì thế mỗi nhường một chút.”
“Còn việc hôm nay thì giải quyết như ,” Trịnh tổng suy nghĩ một chút , “Chị Hồng xin Kiều Vãn Tình cùng Trần Du, Trần Du cũng xin chị Hồng, đó bắt tay giảng hòa, ?”
“Làm gì chuyện xin hai ,” Chị Hồng thì khó chịu, “ còn tưởng mấy lãnh đạo thì sẽ giải quyết việc công bằng cơ chứ! Đây rõ ràng là thiên vị! Chắc là thấy hai trẻ tuổi xinh , dùng quy tắc ngầm nên mới giải quyết như chứ gì!”
Trịnh tổng: “……”
Kiều Vãn Tình chọc đến điên , cô giơ tay lên cho chị xem nhẫn của : “Chị Hồng, em chồng, con cũng . Tiểu Du còn nghiệp đại học nữa. Ý nghĩ của chị chỉ xúc phạm tới chúng em, mà chúng em thể kiện chị tội bôi nhọ nhân phẩm, danh dự của khác.”
Nói , Kiều Vãn Tình kéo Trần Du tức đỏ bừng mặt bên cạnh , : “Nếu mà Trịnh tổng định giải quyết như thì cứ coi như hôm nay chúng xui các thành viên trong tổ xa lánh chị . Dù hôm nay thì cùng Trần Du cũng thể tiếp tục cùng ở một tổ với chị nữa. Bây giờ cứ tự giải quyết việc , một là cho chị khỏi tổ, hai là chúng tự rời tổ.”
Nói xong, Kiều Vãn Tình cũng ở xem Trịnh tổng sẽ gì mà kéo Trần Du ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-140.html.]
Cái loại chịu lý như cô cũng cần lãng phí thời gian đấu miệng lưỡi với chị .
Kiều Vãn Tình cùng Trần Du trực tiếp ngoài, thái độ vô cùng kiên quyết. Sau khi thì hai nhận tin nhắn từ Trịnh tổng. Anh bảo hai cứ về , buổi chiều đến đây. Anh sẽ tìm các thành viên khác trong tổ để chuyện, bàn về việc đổi tổ.
Bây giờ tổ nào cũng đều phân công xong và bắt đầu việc , vì thế đổi tổ cũng là dễ.
Kiều Vãn Tình mời Trần Du uống cà phê ở một quán mới mở gần đó để cảm ơn cô nàng. Sau khi uống xong thì thấy đồng hồ chỉ hơn 10 giờ. Vì thế Trần Du về khách sạn nghỉ ngơi, còn Kiều Vãn Tình đến công ty của Cố Yến Khanh xem hai ba con nhà đang gì.
Cô đến công ty Cố Yến Khanh bao giờ, nhưng cô địa chỉ. Vì thế cô đưa địa chỉ cho tài xế bắt xe qua đó. Cô cho Cố Yến Khanh để tạo cho một bất ngờ.
Công ty của Cố Yến Khanh là một tòa nhà cao tầng. Vì cô tham dự lễ kỷ niệm nên bảo vệ đều mặt cô. Họ khách sáo chào hỏi cô đó mời cô .
“Xin chào bà chủ!” Cô gái ở lễ tân thấy cô thì mỉm , “Chị đến tìm Cố tổng ạ?”
“ , chị lên luôn , báo ?”
Cô nhớ trong tiểu thuyết gặp mấy vị tổng tài thì đặt lịch hẹn nữa cơ!
“Không cần ạ. Cố tổng ở tầng 16. Mời chị qua bên , em bấm thang máy giúp chị.”
“Được , cảm ơn em.”
Kiều Vãn Tình theo cô gái ở lễ tân thang máy. Ở tòa nhà tất cả 6 thang máy. Kiều Vãn Tình để ý mấy thang máy khác cần kiểm tra, ai cũng thể lên . thang máy mà cô gái dẫn cô là thang máy ở trong cùng, còn dùng thẻ nhân viên của cô quẹt mới mở nữa.
Chắc là đây là thang máy chuyên dụng dành riêng cho nhân viên. “Mời chị ạ.” Cô gái lễ tân ấn tầng 16 giúp Kiều Vãn Tình, .
Kiều Vãn Tình , cảm ơn nữa: “Cảm ơn em nhé!”
Thang máy thẳng lên tầng 16. Cửa thang máy mở , Kiều Vãn Tình gặp ngay Vương Kiêu đang chờ thang máy.
Vương Kiêu: “……” bỏ trốn!
Tại Kiều Vãn Tình ở chỗ !!!
Kiều Vãn Tình cũng chửi cái sự trùng hợp . Tại gặp Vương Kiêu ở chỗ . nghĩ chắc đối phương cũng ngờ là sẽ gặp ở đây. Vì thế cô cảm thấy bình thường hơn một xíu.
“Kiều tiểu thư,” Vương Kiêu căng da đầu chào hỏi, “Cô tới tìm Cố tổng ?” “ . Cho hỏi phòng của ở ?”
“Cô thẳng đó rẽ là tới phòng của Cố tổng.” “Cảm ơn .”
Cuộc gặp gỡ vui cứ mà kết thúc. Thang máy của Vương Kiêu tới nơi. Kiều Vãn Tình thấy thở phào nhẹ nhõm một cái. Vương Kiêu : “Kiều tiểu thư, việc !”
Kiều Vãn Tình gật gật đầu, đó theo hướng Vương Kiêu chỉ.
Không do tầng chỉ mỗi văn phòng của Cố Yến Khanh mà cô đụng ai. Tới cửa, cô gõ gõ cửa phòng khép hờ, giọng non nớt từ bên trong truyền : “Mời .”
Nghe âm thanh , Kiều Vãn Tình suýt tiếng, là Khẩu Khẩu !
Cô đẩy cửa , liếc mắt một cái là thấy Khẩu Khẩu đang ghế tựa như ông chủ, trong tay thì cầm một cái ly gì đó. Cậu nhóc dùng thìa xúc đồ trong ly đó lên ăn, khó khăn ăn một miếng.
Còn Cố Yến Khanh thì ở một ghế khác việc. “Ma ma!” Thấy cô , Khẩu Khẩu vui vẻ .
Cố Yến Khanh ngẩng đầu lên, thấy Kiều Vãn Tình tới thì bất ngờ, đó hỏi: “Sao em đến đây?”
“Em tới kiểm tra đột xuất đó!”