Kiều Vãn Tình qua. Đến lúc cô thấy rõ đồ tay Khẩu Khẩu thì nhíu nhíu mày: “Không em bảo là đừng cho Khẩu Khẩu ăn kem ? Sao mua cho thằng bé ăn? Chờ lát nữa mà nó tiêu chảy thì ?”
Lần cho Khẩu Khẩu ăn kem ốc quế, lẽ do kem lạnh quá nên Khẩu Khẩu tiêu chảy. Vì thế từ đó Kiều Vãn Tình cho Khẩu Khẩu ăn kem nữa, ai ngờ đôi ba con trộm ăn lưng cô.
Vốn dĩ cô chỉ thuận miệng bảo tới kiểm tra đột xuất mà thôi, ai ngờ bắt hai chuyện thật.
Bị bắt tận nơi, Cố tổng chột . Thật kem cũng là mua, là ở công ty nhờ trông Khẩu Khẩu mua cho thằng bé. Lúc nãy mang Khẩu Khẩu đến công ty nhiều tới đây vây xem nó, cho nó đồ ăn vặt.
Bao gồm cả cái kem nữa.
vấn đề là tuy rằng mua, nhưng cũng ngăn cản Khẩu Khẩu ăn!
“Không là em đang học , thời gian đến đây chơi?” Cố Yến Khanh thông minh đánh trống lảng.
Kiều Vãn Tình qua chỗ Khẩu Khẩu lấy cái ly tay đó để lên mặt bàn. Tiếp đó cô lấy khăn giấy lau chỗ kem chảy quần áo, tay và mặt của nhóc. May là hôm nay thằng nhóc thúi dùng tay bốc kem, nếu chắc cả nó đều dính kem hết.
“Đến đây để xem hai các chuyện ,” Kiều Vãn Tình qua hộp kem bàn, “Cố tổng, đừng đánh trống lảng.”
“Là do……” Cố tổng suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định bán cấp của , “Mấy nhân viên của mua, Khẩu Khẩu ăn, cũng cách nào!”
Như bảo vệ ba , Khẩu Khẩu ly kem mà cầm , vui với tay phía đó. Tiếc là tay ngắn quá, với . Vì thế Khẩu Khẩu nũng: “Ăn ~ Khẩu Khẩu vẫn !”
“……” Haiz, đôi ba con . Kiều Vãn Tình bất đắc dĩ bế Khẩu Khẩu lên, “Khẩu Khẩu ngoan nào, ăn cái sẽ đau bụng đó. Vì thế ăn nữa nhé!”
“Không, đau!” Khẩu Khẩu cãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-141.html.]
“Đợi lát nữa lấy kẹo cho con ăn. Khẩu Khẩu lời nào. Bây giờ hỏi, Khẩu Khẩu là bạn nhỏ ngoan ?”
Ăn kem và bạn nhỏ ngoan, cái chọn khó. Khẩu Khẩu suy nghĩ một lúc lâu, đó mới tiếc nuối ly kem , gật đầu: “Khẩu Khẩu! Là, là bạn nhỏ ngoan!”
Kiều Vãn Tình hôn , đống đồ ăn vặt bên cạnh lấy một túi bánh quy từ trong đó . Cô xé túi, lấy một miếng cho Khẩu Khẩu ăn. Loại bánh Khẩu Khẩu thể tự cắn , cô dùng tay bẻ cho .
Không là do mắc bệnh chung của các bạn nhỏ mà còn nhỏ như , Khẩu Khẩu thích ăn đồ ăn vặt . Cậu nhóc mà ăn đồ ăn vặt bữa nào là bữa đó sẽ bỏ cơm. Vì thế Kiều Vãn Tình kiểm soát vô cùng chặt chẽ việc ăn đồ ăn vặt.
Khẩu Khẩu cầm lấy bánh quy bẻ, vui vẻ gặm bánh của . Cố Yến Khanh vỗ vỗ cái ghế bên cạnh : “Bà chủ của đây !”
Kiều Vãn Tình qua bên đó. Vừa Khẩu Khẩu ở ghế . Cô trêu Cố Yến Khanh: “ là ghế của ông chủ khác, êm như cưỡi rồng .”
Cố Yến Khanh xoay ghế bên cạnh qua, để Kiều Vãn Tình đối mặt : “Thế bà chủ trải nghiệm cảm giác cưỡi rồng ?”
“……” Kiều Vãn Tình mất một giây mới hiểu Cố Yến Khanh định gì, cô đỏ mặt , “Biến !”
“Không biến đó!” Cố Yến Khanh cúi gần hôn cô. Kiều Vãn Tình chống tay đẩy trán : “Cửa đóng……”
“Em cần sợ, sẽ ai tới . Anh chỉ hôn hôn một chút thôi mà……”
Trước mặt Khẩu Khẩu, hai cũng tiện mấy việc mật. Bây giờ Khẩu Khẩu bắt chước lớn giỏi, thấy mấy việc khác thể bắt chước giống y chang luôn, hơn nữa còn nhớ lâu.
Hai tình ý một hồi thì mới phát hiện Khẩu Khẩu lúc nãy còn đang ngoan ăn bánh quy bên thấy . Lúc hai phát hiện thì sợ dựng cả lên.
“Khẩu Khẩu?” Kiều Vãn Tình gọi nhóc.
Khẩu Khẩu trả lời cô. Kiều Vãn Tình dậy tìm Khẩu Khẩu. Lúc ánh mắt cô lướt qua bàn việc, thấy đó thì vội cúi đầu xuống xem.
Chỉ thấy từ bao giờ Khẩu Khẩu chui xuống đó, cầm ly kem tịch thu lén lút bàn việc trộm ăn.