Cô mới vài phút thôi mà…… Kiều Vãn Tình là chắc Khẩu Khẩu nhớ thật. Đôi khi thằng nhóc thích diễn kịch. Đừng xem thường mấy bạn nhỏ , vì lớn mãi mãi các bạn tinh ranh cỡ nào !
“Ma ma.”
Khẩu Khẩu thấy Kiều Vãn Tình trả lời thì tủi vươn tay ôm cổ cô, như một bạn nhỏ bỏ rơi.
Kiều Vãn Tình đành bế lên, Đường Nguyệt Nguyệt khá là buồn : “ nó nhớ . Tớ bế Khẩu Khẩu nó cũng thèm. Rõ ràng cả trưa Khẩu Khẩu chơi với tớ nó cũng nhớ mà, giờ thế .”
“Mấy bạn nhỏ đều mà, thỉnh thoảng tự dưng dính lắm, đặc biệt là buổi tối.” Trước mặt nuôi, Kiều Vãn Tình giữ chút mặt mũi cho Khẩu Khẩu, vạch trần chút gian kế nhỏ của .
Ba cơm nước xong thì ngoài dạo phố.
Cô tới thành phố C vẫn luôn chú tâm việc học. Người quen với cô thì cũng chỉ Khẩu Khẩu, Cố Yến Khanh cùng Trần Du cô mới quen, ngoài cô gần như quen ai nữa. Ra ngoài dạo phố cũng cùng Cố Yến Khanh hoặc cố phu nhân. Vì thế khá lâu cô dạo phố cùng bạn .
Ba cứ dạo đến tận hơn 10 giờ tối. Trong lúc dạo phố, Kiều Vãn Tình cùng Đường Nguyệt Nguyệt mỗi mua hai bộ quần áo, hai đôi giày, còn mua cho Khẩu Khẩu một bộ quần áo mới vô cùng . Thêm đó, Kiều Vãn Tình còn mua cho Cố Yến Khanh một cái áo khoác cùng mấy đồ linh tinh khác. Tất cả chỗ đồ nhét đầy cả một cốp xe.
“Oa, sướng thật đó.” Đường Nguyệt Nguyệt trong xe, , “cảm giác vung tiền như rác , con nó sướng vãi!”
Khẩu Khẩu Kiều Vãn Tình ôm trong ngực, Đường Nguyệt Nguyệt thì cũng bắt chước theo: “Oa, sướng, sướng thật, rác rác, con nó sướng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-157.html.]
Khẩu Khẩu còn câu dài, nhưng hai chữ cuối nhớ vô cùng rõ.
Đường Nguyệt Nguyệt chọc , định hôn lên má nhóc thì nhớ đang đánh son môi, nên cô đành dùng tay xoa xoa đầu của : “Khẩu Khẩu, con đáng yêu thật đó a a a a!”
Khẩu Khẩu sờ đầu của . Hôm nay mới cắt tóc xong, lẽ là tóc mới cắt nên cứng nên tay đau. Vì thế Khẩu Khẩu duỗi tay nũng với Kiều Vãn Tình: “Thổi, thổi.”
Kiều Vãn Tình thổi thổi cho , đó với Đường Nguyệt Nguyệt: “Cậu đừng dạy hư thằng bé, bây giờ mấy lời bậy nó học nhanh lắm. Đợt chơi công viên, chửi bà nội nó xong nó về nó , ba ba nó suýt nữa đánh nát đ.í.t đó!”
Đường Nguyệt Nguyệt nghĩ đến bộ dáng Khẩu Khẩu đáng yêu mấy lời bậy bạ thì chút sợ: “…… Cậu thật hả?”
Kiều Vãn Tình gật đầu: “Bây giờ thằng bé đang học , năng lực nhại thể sánh ngang với con vẹt đó!”
Đường Nguyệt Nguyệt tiếp thu, đảm bảo từ nay về bậy mặt Khẩu Khẩu nữa. Cô Khẩu Khẩu yên nhịn xoa xoa đầu Khẩu Khẩu.
Có lẽ là khi cắt tóc, tóc Khẩu Khẩu ngắn nên cứng. Vì thế lúc thích ai xoa đầu . Sau khi Đường Nguyệt Nguyệt xoa đầu, xoa đầu một cái. Không là cố ý cố tình, với Đường Nguyệt Nguyệt: “Mẹ nó , sờ.”
Đường Nguyệt Nguyệt: “……”
Sau đó, Khẩu Khẩu đánh m.ô.n.g một cái.