“Em cứ yên tâm, chuyện cứ để lo, em chỉ cần một cô dâu thật xinh là .” Cố Yến Khanh cô đang lo lắng cái gì, “Em cứ yên tâm, tin .”
Kiều Vãn Tình mỉm gật đầu, đương nhiên là cô tin tưởng Cố Yến Khanh .
Lúc bọn họ đang xe về thôn Đông Dương, để chuẩn cho xưởng sản xuất rau củ nướng.
Kiều Vãn Tình bắt đầu bận bịu việc mở shop online bán rau củ nướng. Và việc đầu tiên cô cần chính là xây dựng một xưởng sản xuất quy mô nhỏ.
Vì mắt shop của cô cũng mới mở nên cũng cần lượng sản phẩm xuất lớn. Vì thế diện tích xưởng của cô mắt cũng chỉ là ở cỡ nhỏ. Sau khi mở shop ưa chuộng, mua nhiều hàng thì cần mở rộng quy mô sản xuất . Rau nhà cô cũng nhiều đến nỗi đủ để cung cấp cho việc sản xuất rau củ nướng, nên cô cũng sẽ nhập thêm nguyên liệu ở bên ngoài.
Sau khi xây dựng nhãn hiệu của thì chỉ cần rau củ nướng cô chất lượng , ăn ngon thì nhất định sẽ bán chạy, cũng yêu cầu rau củ nướng ăn quá ngon.
Kiều Vãn Tình cũng nghĩ kỹ , cô sẽ sản xuất rau củ nướng với lượng hạn. Người thường , của quý nhờ hiếm. Nói chừng cũng vì mà rau củ nướng của cô sẽ bán chạy hơn, với cả bán theo phương châm như cũng sẽ đảm bảo nguồn cung và nguồn cầu.
Nghĩ tới tương lai, Kiều Vãn Tình đều cảm thấy vô cùng kích động.
Trên xe, Uyên Uyên đang chơi cùng Khẩu Khẩu chữ cô dâu thì tự ứng cử : “Chú và thím kết hôn thì nhớ cho cháu phù rể nhí đấy nhé!”
Trong quá khứ, Uyên Uyên cũng từng phù rể nhí . Cậu nhớ rõ phù rể như vô cùng vui.
là tuổi của Uyên Uyên cũng hợp với vị trí đó. Kiều Vãn Tình sờ sờ đầu nhóc, : “Được nha.”
Khẩu Khẩu xong thì chịu yếu thế, cũng : “Con cũng, con cũng !”
Uyên Uyên : “Không , chỉ 1 phù dâu và 1 phù rể mà thôi. Em định mặc váy công chúa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-168.html.]
Khẩu Khẩu gật đầu, nhếch môi : “Khẩu Khẩu thích, váy.” Uyên Uyên: “……”
Kiều Vãn Tình sợ Khẩu Khẩu nhớ tới mặc váy đó về nhà đòi mặc thì vội : “Không nhất thiết là chỉ một phù rể thôi . Đến lúc đó cả Uyên Uyên cùng Khẩu Khẩu đều phù rể nhí, đó cùng mặc quần áo ?”
“Không cần ~ Khẩu Khẩu , váy.” Khẩu Khẩu đá chân nhỏ. Cậu nhóc vô cùng vui khi Kiều Vãn Tình cho mặc váy.
Uyên Uyên chỉ định trêu Khẩu Khẩu mà thôi, ngờ Khẩu Khẩu mặc thật. Cậu nhóc : “Em , con trai mặc váy , lắm.”
“Không ~” Khẩu Khẩu cãi , bắt đầu nũng, “Muốn ~”
Kiều Vãn Tình vỗ trán, cô ngay là sẽ như mà. Cô dỗ dành Khẩu Khẩu: “Thế chờ khi nào ba kết hôn chúng bàn về vấn đề nhé!”
Còn tận hơn 2 tháng mới đến lúc đó cơ, chắc chắn là Khẩu Khẩu sẽ quên.
Khẩu Khẩu xong thì mới vui vẻ trở , : “Không , lừa Khẩu Khẩu!”
Kiều Vãn Tình nghĩ nghĩ : “Nếu lừa Khẩu Khẩu thì Khẩu Khẩu ngủ cùng ba ba, ngủ với nữa, ?”
Khẩu Khẩu cảm thấy ngủ cùng chính là sự trừng phạt lớn nhất dành cho . Vì thế xong thì nhóc , vui vẻ đáp: “Được ~”
Cố Yến Khanh: “……”
Anh sai cái gì mà chịu tội với thằng nhóc ?