Xuyên sách tính kế ngủ cùng đại gia - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-12-08 13:49:02
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rất nhanh tới cuối năm. Vì nhiều bắt đầu nghỉ phép mà ở trấn nhiều du khách khắp nơi tới tham quan. Bởi ở ngọn núi phía Tây một núi trồng hoa mai, và cả miếu Nguyệt Lão phía , tuy rằng diện tích lớn nhưng vô cùng nổi tiếng.

Việc ăn ở Nông Gia Nhạc khá .

Tin nhất chính là nhu cầu rau quả ở Nông Gia Nhạc tăng mạnh. Nếu như ngày ba ngày Hứa Hàm đưa một là đủ thì bây giờ mỗi ngày đưa một , mỗi còn đưa một túi đầy.

“Rau nhà các cô trồng như thế nào mà ăn ngon thế?” Sau khi phát hiện Hứa Hàm là một thì bà chủ của Nông Gia Nhạc còn dùng thái độ như đầu gặp mặt để đón tiếp nữa mà dùng gương mặt tươi để chuyện với cô.

Hứa Hàm hà một cái xoa xoa đôi bàn tay đông cứng vì lạnh của , : “Chỉ là dùng phân hữu cơ để bón vì phân hóa học, đó thì cẩn thận chăm sóc là .”

Bà chủ nhỏ giọng : “Cô dùng lời lừa khác thì còn , chứ đừng lừa . Có cô mua cái gì, hạt giống chuyển gen như tin tức mới như ?”

“Có ạ,” Hứa Hàm suy đoán của bà chủ cho tức , , “Nếu bà tin thì hôm nào tự mua một ít hạt giống rau, đó trồng ở vườn nhà . đảm bảo với bà là rau lớn lên cũng ngon như giao cho bà đó.”

Bà chủ xua tay : “Rồi , chỉ như thôi, dù thì rau nhà cô cũng ngon, bán chạy, còn hận cô thể bán thịt đồ ăn tới đây cho đó.”

“Bà chủ Thái, hiện tại việc ăn của Nông Gia Nhạc như , bà nghĩ bán thêm rau dưa sống ?”

“Ha, ngốc. Nếu bán mỗi rau sống , rau ngon như thì ai đến ăn ở nhà ?”

À, bà cũng rau ngon và quý cơ đấy.

Lúc , trong tiệm đổ một ly nước ấm mang cho Hứa Hàm, thẹn thùng : “Chị Tình uống nước ạ.”

“Cảm ơn em nha.” Hứa Hàm lái xe lâu như , thật sự cũng đang vô cùng lạnh, uống xong nước ấm thì cô cảm thấy thoải mái cả thể xác và tinh thần.

Cô tiếp lời bà chủ Thái: “ cũng nhất định sẽ tiếp tục ăn ở đây nha. Người ăn qua thấy ngon nên mới mua rau. Thật nếu như thể kiếm thêm gấp đôi đó. Hơn nữa, chờ khi danh tiếng , nhiều tới danh tiếng của tiệm ăn cũng sẽ danh của rau bà bán, đó đến đây mua rau. Sau khi mua xong chừng sẽ xuống ăn một bữa cơm. Có thể là cả việc tiệm cơm và bán rau sống sẽ đều kéo khách hàng cho đúng ?”

“À, cô như cũng thấy khá hợp lý. Quả nhiên là học càng đầu óc kinh doanh. Thế thì ngày mai cô mang thêm một chút rau đây, thử bán xem xem.”

Hứa Hàm thấy hấp dẫn, nhẹ giọng : “Có thể, nhưng bà chủ ạ, cũng bán cùng bà nha!”

Bà chủ Thái : “ cô sẽ ý như mà, chúng cứ thử . Dù cũng thử xem, nếu như thật sự thì chúng bàn bạc về giá cả.”

Hứa Hàm tỏ vẻ thể chờ . cứ như thì chắc cô dùng xe đạp điện để chở rau sẽ đủ, lẽ mua thêm một cái xe vận tải nhỏ để chuyển. Hoặc là thuê cái xe ba bánh ở trong thôn.

Tạm biệt bà chủ Thái, Hứa Hàm lái xe về nhà. Đi qua chợ thấy đang bán vịt liền dừng mua để tối về ăn.

Đang lúc cô thanh toán tiền chờ chủ quán xử lí vịt cho thì bỗng nhiên giọng chần chờ: “Vãn, Vãn Tình?”

Hả? Hứa Hàm tò mò ngẩng đầu lên xem, thấy đối phương là một phụ nữ 50 tuổi, đang xách cái túi vải vẻ cũ cũ. Nhìn thấy mặt cô, ánh mắt phụ nữ sáng lên, : “Thật là cháu, cháu trở về từ bao giờ đó?”

Hứa Hàm ở trong trí nhớ của Kiều Vãn Tình ký ức gì về phụ nữ , cô nghi hoặc hỏi: “Xin hỏi cô là…”

Người phụ nữ vén vén sợi tóc, khách sáo : “Mợ là mợ hai của cháu, Chung Tú Mỹ. Cháu còn nhớ mợ ?”

Mợ hai?

Bởi vì khi Kiều Vãn Tình lên cấp ba bắt đầu ngoài sống, hiếm khi trở về quê, cũng thăm hỏi qua nhiều với trong nhà, thêm khi còn sống, mâu thuẫn chồng nàng dâu giữa Kiều cùng bà nội Kiều cũng nhỏ nên khi Kiều qua đời thì nhà Kiều Vãn Tình cũng qua với ở nhà đẻ nữa.

Cho nên kí ức của Kiều Vãn Tình với vị mợ hai vô cùng ít ỏi. Được nhắc như Hứa Hàm mới nghĩ tới mợ hai của Kiều Vãn Tình.

“Ra là mợ hai ạ,” Hứa Hàm lấy vịt xử lý sạch sẽ từ trong tay chủ quán cùng một hộp tiết vịt, đến lề đường dừng , khách sáo với mợ hai, “Xin mợ ạ, lâu cháu gặp mợ nên nhận mợ, mợ hai đừng để trong lòng ạ.”

“Từ khi ba cháu mất, mấy năm hai nhà cũng hỏi thăm với , cháu nhớ rõ mợ cũng là chuyện bình thường,” Chung Tú Mỹ , . “Cháu trở về là để thăm nhà hả?”

“Không ạ, hiện tại cháu đang ở nhà trồng rau.”

“Ở nhà trồng rau?” Chung Tú Mỹ sửng sốt, đó khiếp sợ hỏi, “Cháu bên ngoài việc ?”

“Tạm thời ạ,” Hứa Hàm định tiếp tục đề tài bởi thì dài, ngược hỏi, “Mợ hai ơi, mấy năm nay trong nhà như thế nào ạ?”

“Năm ngoái bà ngoại cháu mất , nhà bác cả của cháu nhân dịp họ cháu ăn phát đạt thì dọn lên thành phố ở. Còn mợ và hai của cháu ở trong nhà, ở nhà nuôi dưỡng gà vịt, thế thôi.”

Hứa Hàm gật gật đầu, tiếp đó : “Mợ hai, hai chúng gặp , là mợ đến nhà cháu chơi một chút. Cũng nhiều năm mợ đến mà?”

“Hôm nay chắc là , mợ còn chút việc, để mợ cùng hai của cháu đến thăm . Nhà cháu vẫn ở chỗ cũ đúng ?”

Hứa Hàm gật gật đầu, đó trao đổi phương thức liên hệ cùng Chung Tú Mỹ xe đạp điện trở về.

Trong nhà khách đến.

“Kiều tiểu thư, lâu gặp.”

Hứa Hàm mới sân thấy bà nội Kiều đang mái hiên, Khẩu Khẩu trong xe nôi, Đàm Việt đang chơi với nhóc. Thấy Hứa Hàm trở về, Đàm Việt mỉm chào hỏi cùng cô.

Đi cùng Đàm Việt là một cô gái xa lạ, cô gái vô cùng xinh , mái tóc màu nâu cuốn, rũ ở ngực, trang điểm nhạt, vô cùng cao quý và kiêu kỳ.

cầm cành cây nhỏ chọc chọc Hoàng Đại Tiên đang ngủ, Hoàng Đại Tiên lười nhác nhấc mí mắt lên một cái xoay , chổng m.ô.n.g , tiếp tục ngủ.

“Đàm , tới?” Hứa Hàm dắt xe sân, , “Anh bảo với rằng hôm nay sẽ đến.”

Đàm Việt : “Nếu thì còn gì là bất ngờ nữa?”

Hứa Hàm hiểu “bất ngờ” mà Đàm Việt là gì, Khẩu Khẩu thấy cô, “A a” hướng tay nhỏ về phía cô bộ dáng ôm. Hứa Hàm đỗ xong xe bế nhóc lên. Khẩu Khẩu vùi đầu trong lòng n.g.ự.c cô khanh khách , Hứa Hàm khẽ hôn trán .

“Anh tới đây để mua rau ?” Hứa Hàm xoa xoa đầu Khẩu Khẩu, với Đàm Việt.

“Ừ, thấy sắp cuối năm, việc cũng tương đối nhiều nên đến đây mua rau, thuận tiện giải sầu luôn.” Đàm Việt nhàn nhạt , giới thiệu với Hứa Hàm, “ , đây là em gái , Đàm Hâm.”

“Chào cô, Kiều tiểu thư.”

Hứa Hàm cô gái xinh mắt: “…..” Mẹ kiếp cái gì đây?

Trong lòng Hứa Hàm đang văng 1000 câu chửi tục. Cô cố gắng liên quan với bất kỳ một nào trong nguyên tác, nhưng mấy nhân vật xuất hiện trong nguyên tác cứ hết đám đám nọ chạy tới chỗ cô chơi với cô.

Không thể chất hấp dẫn các nhân vật trong nguyên tác chứ?

Hứa Hàm bắt lấy cái tay của Khẩu Khẩu đang loạn mặt , hổ nhưng vẫn lịch sự chào hỏi với Đàm tiểu thư: “Chào cô, Đàm tiểu thư.”

“Đây là con của cô ,” Đàm tiểu thư Khẩu Khẩu trong n.g.ự.c Hứa Hàm, “Trông đáng yêu thật đấy.”

Có đáng yêu là một chuyện, Hứa Hàm cảm thấy Đàm Hâm đang thừa. Bạn nhỏ Khẩu Khẩu lớn lên quá giống với Cố Yến Khanh, rõ ràng đối phương ý khác.

Nói chừng hôm nay đối phương đến nơi cũng là do thấy tin tức cô cùng Văn Dao mâu thuẫn với , phát hiện trong lòng giống đứa nhỏ đó. Trùng hợp Đàm Việt cũng Hứa Hàm nên mượn lý do mua đồ ăn mà đến đây thăm dò thực hư.

Chắc là Cố Yến Khanh che giấu việc con nên bọn họ tra cũng tra từ .

Hứa Hàm quang minh lạc, sợ phát hiện, cô thoải mái gật đầu: “ , đây là con của , gọi là Khẩu Khẩu, Khẩu trong miệng.”

“Khẩu Khẩu, cái tên khá kỳ lạ nha.” “Ba ba ba ba.”

Khẩu Khẩu gọi tên nó, vui vẻ kêu lên. Gần đây nó chữ “ba” nên cực kỳ thích chữ . Mỗi Hứa Hàm đều cảm giác như nó đang gọi ba ba.

Hứa Hàm tay cho ăn tay tã cho nó nuôi nó lớn đến như mà còn nó gọi .

Đàm tiểu thư ngạc nhiên : “A, nó đang gọi ba ba ?”

“Nó mới 7 tháng thôi, thể gọi ba ? Đó đều là lời vô ý thôi.”

“À, .” Đàm tiểu thư nhanh nhẹn học hỏi.

Khẩu Khẩu hưng phấn một hồi sờ sờ n.g.ự.c Hứa Hàm. Đây là hành động thể hiện nhóc đang đói. Hứa Hàm : “Hai vị cứ chơi một lát, ôm thằng bé trong cho nó uống sữa .”

Nói Hứa Hàm ôm Khẩu Khẩu phòng, đóng cửa , cho nhóc b.ú sữa. Sau đó cô tìm điện thoại của Cố Yến Khanh, định gọi điện thoại cho bảo mang yêu thầm .

bấm gọi, Hứa Hàm cảm thấy hợp lý. Cô mà gọi Cố Yến Khanh tới chẳng khác nào đứa nhỏ là con của Cố Yến Khanh. Đàm Hâm quan hệ với Cố phu nhân, nếu Cố Yến Khanh đứa con bên ngoài thì kiểu gì cô cũng với Cố phu nhân.

Tuy Cố Yến Khanh dùng quyền lực đoạt lấy đứa nhỏ nuôi nấng nó nhưng cũng nghĩa là Cố phu nhân cũng như .

Trong sách cũng miêu tả tính cách của Cố phu nhân, giống của tổng tài như trong sách , là kiểu “cho cô một trăm vạn đem cháu cho ”. Hứa Hàm chăm Khẩu Khẩu lâu như nên khá lưu luyến nhóc.

Nghĩ đến đây, Hứa Hàm buông điện thoại , nên tự tạo phiền phức cho chính .

Hứa Hàm cúi đầu xem Khẩu Khẩu đang b.ú sữa , vươn tay cọ cọ mặt , thằng nhóc đang b.ú sữa dùng đôi mắt ngập nước xem cô. Hứa Hàm với , nhóc rời sữa , lộ một nụ rạng rỡ tiếp tục b.ú sữa.

“Nhóc phiền phức.”

“Ba —— ba.” Khẩu Khẩu kéo dài thanh âm đáp cô. “Không ba ba, là ma ma.” Hứa Hàm dạy .

“Ba ba ba ba!” Khẩu Khẩu Hứa Hàm bắt chước tiếng kêu của càng kêu vui vẻ, hưng phấn quơ chân múa tay, sữa cũng uống nữa, sữa Khẩu Khẩu hút chảy ướt một vạt áo. Hứa Hàm chạy nhanh lấy khăn giấy lau lau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-19.html.]

Khẩu Khẩu bắt đầu uống no no thì bắt đầu nghịch ngợm, chơi uống, uống xong phun sữa . Hứa Hàm đùa , nhét miệng nhóc: “Không nghịch, uống sữa của con !”

Bây giờ Khẩu Khẩu hiểu tiếng , nên tủi tiếp tục b.ú sữa.

Hứa Hàm duỗi tay xoa xoa đầu nhóc.

Khẩu Khẩu uống sữa xong liền ngủ, Hứa Hàm đặt giường nhỏ bảo bà nội Kiều đắp cho cái chăn nhỏ, đau đầu ngoài ứng phó với vị .

Hình như Đàm tiểu thư hứng thú với Hoàng Đại Tiên, bám riết tha mà trêu nó. Hoàng Đại Tiên khó chịu leo lên sân tường, nhảy lên nóc nhà, tiếp tục ngủ.

Đàm tiểu thư: “…..”

“Thú cưng nhà cô cũng lạnh lùng thật nha.” Đàm tiểu thư Hoàng Đại Tiên đang ngủ nóc nhà, tiếc nuối .

Hứa Hàm : “Nó chỉ như với lạ thôi.” Đàm tiểu thư: “……”

Động vật cũng như hả?

Đàm Hâm quá băn khoăn ở vấn đề , cô sửa mái tóc đang rối của , nhạt hỏi: “Khẩu Khẩu ?”

“Thằng bé ăn no ngủ .” Hứa Hàm thấy cô đem đề tài dời đến Khẩu Khẩu, mượn đó để hỏi ai là ba của Khẩu Khẩu.

Hứa Hàm xem qua thời gian điện thoại, mới thấy hơn 10 giờ, nhanh chậm cơm trưa. Vừa hỏi Đàm Việt vẫn luôn ở bên cạnh xem điện thoại: “Đàm , trở về mua nhiều rau như ăn cũng ngon chứ ạ? Anh thích loại nào để bây giờ xuống ruộng hái cho ?”

Đàm Việt ngẩng đầu suy nghĩ một chút, : “Lấy cho nhiều bông cải xanh cùng củ cải. Các loại khác cũng lấy. Có thể lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, hôm nay đánh riêng chiếc SUV, thể chứa hết.”

Hứa Hàm tủm tỉm: “Được , thế qua đó với Đàm tiểu thư một lát.”

Hình như Đàm Việt vội, gật đầu cúi đầu xem điện thoại. Còn Đàm tiểu thư nhàn, còn tỏ vẻ theo để xem. Hứa Hàm một vạn cũng cùng cô , cuối cùng dối lòng : “Ở chỗ trồng rau sâu…”

“Không . Ngày lúc học ở nước ngoài , thường xuyên đến nông trường. Con sâu phì phì mụp mụp to hơn ngón cái nhiều còn sợ.”

Hứa Hàm: “……” Cô sợ!

Hứa Hàm gặp qua loại sâu . Lần lúc cô sang nhà dì Lý để hái chút lê ăn, loại sâu ghê tởm cô, cô cả cứ lâng lâng, đến chỗ trồng rau còn dám xuống vì sợ vô ý sờ loại sâu .

Đàm Hâm giống Đàm Việt, một vườn đồ ăn là thể một đống đường lối buôn bán. Cô vườn rau xanh tươi, trái tim thiếu nữ rung động: “Kiều tiểu thư thật lợi hại! Cô còn thể trồng rau ngon nữa, giỏi thật đấy!”

Hứa Hàm lấy cái rổ nhỏ đưa cho cô : “Đàm tiểu thư thích cái gì thì thể tự hái.”

“Cảm ơn,” Đàm Hâm nhận rổ, mi mắt cong cong , “Vừa vặn thể hái về tặng quen. Làm sẽ cảm nhận tấm lòng của .”

Hứa Hàm tặng cho ai, tiếp lời cô : “Đàm tiểu thư thật khéo tay.”

“Cảm ơn,” Đàm Hâm cắt bí đỏ, , “Nói thật, thật sự thích sống một cuộc sống nhẹ nhàng như Kiều tiểu thư.”

“Cũng ,” Hứa Hàm , đó cho cô vườn rau nhà sâu, bảo, “Cô thấy thoải mái thế thôi chứ thật cũng mệt, đặc biệt là trồng rau, cỏ, tưới nước. Mấy việc đó thường xuyên thật sự khiến đau eo đau lưng mà.”

“Chồng cô giúp cô ?”

Cái gì nên tới cũng tới, Hứa Hàm thở dài, mang theo nhàn nhạt ưu thương : “Không sợ Đàm tiểu thư chê . Thời điểm mang thai thì chồng của ngoại tình, dẫn đến hôn nhân của chúng tan vỡ, hiện tại thì chúng đường ai nấy .”

Đàm Hâm: “……”

“Xin , .”

“Không việc gì, chuyện đều qua, sớm để ý, sống một cũng khá .” Hứa Hàm thoải mái lắm nhưng thật cô như sắp .

Từ lúc Đàm Hâm cũng ngượng tìm hiểu kỹ hơn nữa. Hứa Hàm yên lặng giơ ngón tay cái cho sự nhanh trí của chính .

Hứa Hàm thở dài nhẹ nhõm một , hái một rổ củ cải. Lúc đang chuẩn cắt cà chua thì từ phía đường truyền đến tiếng còi ô tô. Hứa Hàm ở đây một ở một chỗ, nhà dì Lý gần nhà cô nhất cũng cách khá xa, ngày thường sẽ mang xe đến đây.

Chẳng lẽ là… Trong lòng Hứa dự cảm .

Cô đến bên cạnh vườn , thấy đằng chiếc xe SUV phong cách cao hai mét của Đàm Việt là một chiếc xe khác sáng ngời. Cửa xe mở , Cố Yến Khanh đeo kính râm xuống , còn ôm nam chủ Uyên Uyên bọc thành cái bánh chưng đang ở ghế .

Hứa Hàm: “…..”

là sợ cái gì thì cái đó đến!

Cố Yến Khanh, Đàm tiểu thư, Uyên Uyên, Cố Tư Kiều, mấy thể tập hợp để một bàn mạt chược mà chơi !

Gần đến cuối năm, trong nhà Cố Yến Khanh cũng nhiều khách đến thăm hẳn lên. Cố gia là một gia đình nhà giàu, cuối năm sẽ ít vội vàng đến nịnh bợ tặng quà, vô cùng phiền phức.

Vì thế mỗi năm cứ đến thời gian là Cố Yến Khanh sẽ trốn ngoài, chờ đến lúc ăn Tết khí bình yên trở thì mới trở về.

Năm nay cũng như thế, Cố Yến Khanh thật vất vả mới thể công tác, khác ngó chằm chằm, phiền phức thật sự. Trùng hợp trong lòng cũng nhớ Kiều Vãn Tình cùng Khẩu Khẩu nên dứt khoát mang theo Uyên Uyên đến thôn Đông Dương.

Anh thấy Kiều Vãn Tình thích Uyên Uyên, chừng thể lợi dụng điều để đột phá.

(Hứa Hàm: ???)

Kết quả ngờ trong nhà Kiều Vãn Tình náo nhiệt như . “Cố, Cố ?”

Nhìn thấy Cố Yến Khanh xuất hiện, Đàm Hâm buông rổ con đầy rau củ quả tươi chuẩn tặng cho Cố gia , cà chua cùng bí đỏ lăn đầy đất.

Sau khi Đàm Hâm xem tin , thấy đứa nhỏ trong video giống với Cố Yến Khanh, hơn nữa trùng hợp là sự việc đó phát sinh ở cửa hàng và bé ở thành phố đó thể nghi ngờ Cố Yến Khanh con bên ngoài .

Một bên cô tin tưởng nhân phẩm của Cố Yến Khanh sẽ loại chuyện , một bên cảm thấy đứa trẻ liên quan đến Cố Yến Khanh, chân tướng của sự việc.

mới về nước lâu, mới chỉ gặp mặt Cố Yến Khanh một . Trước cô cũng Cố Yến Khanh, chỉ là Cố Yến Khanh vẫn luôn yêu cô, thái độ với cô cũng vô cùng lạnh lùng. Cô tuổi trẻ mắt cao hơn đầu, nước ngoài nên đó nữa.

ở nước ngoài nhiều năm như gặp ai như Cố Yến Khanh, đến khi trở Cố Yến Khanh kết hôn thì tình cảm trong lòng cô bắt đầu ngo ngoe rục rịch trở .

là Cố Yến Khanh là đàn ông thu hút khác. Đàm Hâm thể thừa nhận rằng động lòng với . Cô là một tính chiếm hữu khá mạnh, một khi xác định trong lòng thì sẽ chịu việc chia sẻ với khác.

Đàm Việt thấy cảm xúc của Đàm Hâm sự đổi, rõ tâm trạng của cô : “Muốn chân tướng thì tự hỏi ?”

“Chắc chắn Cố sẽ , chừng sẽ còn chọc giận .” Đàm Hâm dám mạo hiểm.

“Không là hỏi Cố Yến Khanh, mà ý hỏi đứa bé .” Đàm Hâm khó hiểu Đàm Việt.

Đàm Việt giao tình của cùng Kiều Vãn Tình. Đàm Hâm nghĩ tới vòng bạn bè của rộng đến mức , vô cùng vui sướng. Vì thế hai em lấy danh nghĩa là mua rau quả mà đến nhà của Hứa Hàm.

Vốn dĩ khi chồng của Kiều Vãn Tình ở thời điểm cô mang thai thì ngoại tình, Đàm Hâm bình thường trở . Rốt cuộc thì Cố Yến Khanh cũng loại đàn ông xằng bậy.

Huống hồ đều một cái mũi một đôi mắt, ngẫu nhiên gặp khuôn mặt giống cũng là chuyện bình thường.

Ai ngờ Cố Yến Khanh tự chân tướng.

“Sao mấy ở chỗ ?” Cố Yến Khanh thấy bọn họ, lập tức lạnh mặt.

So với Đàm Hâm, Đàm Việt bình tĩnh hơn nhiều, nhướng mày : “Làm ? Đây là đất nhà họ Cố các hả?”

Cố Yến Khanh mặt cảm xúc liếc Đàm Việt một cái. Đàm Việt như với , Cố Yến Khanh lạnh lùng về phía Đàm Hâm.

Đàm Hâm tránh ánh mắt của Cố Yến Khanh, : “Chúng tới đây để mua rau.”

“Cho nên theo ý của Đàm tiểu thư thì đây chỉ là trùng hợp?”

“Nếu ,” Đàm Việt tiếp lời, khinh thường , “Anh cảm thấy chúng tới đây là để đứa con riêng của ? Cố Yến Khanh, cần quá tự tin bản .”

Cố Yến Khanh: “ tin tưởng nhân phẩm của Đàm tổng.” Đàm Việt khiêu khích : “Chẳng lẽ nhân phẩm Cố tổng hơn ?”

“So cái thì bằng, nhưng so cái thì…… thừa!” Cố Yến Khanh nhẹ nhàng .

“Anh!”

Sắc mặt Đàm Việt vì những lời mà khó coi hẳn lên, trong lúc nhất thời khí giữa hai bọn họ căng thẳng như sắp đánh luôn á!

Hứa Hàm đỡ chán, câu chuyện phát triển m.á.u chó quá cô nên tiếp.

hiện tại Hứa Hàm đang bình tĩnh, thậm chí trong lòng còn đang lén lút vô cùng vui sướng, hận thể cầm lá cờ màu hò hét cổ vũ hai bên đánh .

Khụ khụ.

Bây giờ vai chính cùng các vai phụ đỉnh cấp đang quyết đấu, một pháo hôi như cô nên cửa xem náo nhiệt.

Hứa Hàm cân nhắc chắc là một lát bọn họ cũng xong , vì găng tay sang hồ nước bên rửa củ cải, để gian cho bọn họ .

Cố Yến Khanh vỗ vỗ đầu Uyên Uyên, ý bảo theo Hứa Hàm.

Loading...