Rất nhanh tới Giáng sinh.
Lần Cố Yến Khanh mua nhiều rau củ nướng từ shop online của Kiều Vãn Tình. vì lúc hàng giao đến, khá bận việc nên quên luôn để hàng ở . Hôm nay, lúc trợ lý của – Kiều Kiều tới dọn đồ, thấy thùng hàng đó thì bảo .
Cố tổng ăn nhiều rau củ nhà Kiều Vãn Tình nên sớm còn quá thèm nữa. Anh mua cái là để mở hàng, ủng hộ cho shop của cô thôi nên bảo Kiều Kiều phát cho ăn.
Cố Yến Khanh tổng cộng 6 trợ lý, nào là trợ lý bình thường, trợ lý cá nhân, trợ lý cao cấp. Lúc Kiều Kiều mang rau củ nướng phát cho thì đều vô cùng tự nhiên nhận lấy.
“Ui cái gì đây? Sao ăn ngon thế!”
“Mẹ nó, cái mua ở ? Ăn ngon thế!”
“Từ bé đến lớn em bao giờ ăn rau củ nướng luôn, bình thường hồng hồng xanh xanh là thấy ngấy . Không ngờ ăn ngon đến luôn á!”
“Oa, ông chủ mua cái chỗ nào ? Có ai địa chỉ hoặc là chỗ bán , cho em với!!”
Mọi ăn rau củ nướng bất ngờ bởi vì ăn quá ngon. Rau củ nướng xốp xốp giòn giòn, hơn nữa còn vô cùng hợp khẩu vị nữa. Có lẽ do nguyên liệu ngon nên khi nhai trong miệng sẽ cảm nhận vị ngọt thanh, chứ ngấy như ăn rau củ nướng thông thường.
“Này , đừng ăn hết nhé! Nhớ để phần cho Đản Đản nữa đấy!” Kiều Kiều thấy ăn đến say mê ngây ngất thì nhanh chóng giành lấy túi rau củ nướng cuối cùng.
Cô chỉ chia sáu túi cho nhóm trợ lý, còn thì cô mang cho các trợ lý của các vị phó tổng khác.
Đản Đản cũng chính là trợ lý cá nhân của Cố Yến Khanh. Hiện tại cô đang việc ngoài và cô cũng chính là đặt mua rau củ nướng.
Mọi Kiều Kiều thì tiếc nuối thu tay , tranh đoạt nữa.
“Mọi chuyện gì mà náo nhiệt , đang ăn cái gì thế?”
Đang lúc các vị trợ lý mải mê thảo luận xem nên xin ông chủ phương thức liên hệ với quán bán rau củ nướng như nào thì một bước . Đây là Tiểu Chiêu – phụ trách tổ chức và lên kế hoạch cho các hoạt động của công ty.
“Chị Tiểu Chiêu, tới đây ăn rau củ nướng chị!” Kiều Kiều mời cô nàng , đưa một nửa túi rau củ nướng trong tay qua.
“Ui cảm ơn em nha.” Tiểu Chiêu ăn một miếng thì sáng mắt lên, “Ăn ngon quá, em mua chỗ nào ?”
“Ông chủ mua chị ạ. Bọn em còn đang bàn xem nên để ai hỏi ông chủ chỗ mua đây .”
“Hóa là Cố tổng mua,” Tiểu Chiêu thỉnh thoảng sẽ bạn của Cố Yến Khanh tặng cho chút trái cây và đồ ăn vặt. Bình thường mà cho đồ như thì cũng sẽ đều chia cho các trợ lý ăn. Làm trợ lý của Cố Yến Khanh đúng là sướng thật. “ , chị đang lập kế hoạch nên hỏi qua ý kiến của một chút. Dịp Giáng sinh, Tết Nguyên Đán chúng sẽ chuẩn tổ chức một hoạt động, thể sẽ mua sắm một chút đồ ăn gì đó. Các em ý tưởng gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-192.html.]
Trong một năm thì công ty của bọn họ sẽ hai ngày lễ lớn thường niên. Còn những ngày lễ bình thường khác thì công ty sẽ tự tổ chức những buổi tụ tập nhỏ, tổ chức một trò chơi để gắn kết các nhân viên trong công ty. Và quan trọng nhất là những hôm sẽ mua nhiều đồ ăn. Ví dụ như Tết Đoan Ngọ, năm ngoái công ty còn mua hơn 200 con tôm hùm đất ăn no nê.
Giờ sắp Giáng sinh với năm mới nên cũng sẽ một buổi tiệc nhỏ.
Kiều Kiều : “Em thấy mua thêm rau củ nướng ăn cũng nè. Còn em cũng ý tưởng gì khác.”
“Em cũng đồng ý. Nói chừng bán cũng là bạn của ông chủ. Giờ mua thế cũng coi như là quảng cáo cho bạn của ông chủ, nịnh ông chủ ha? Có khi tăng lương thăng chức chứ ha ha!”
“Thôi nàng ạ. Nhỡ nịnh sai thành Kiêu thứ hai kìa.”
Lần vì Vương Kiêu lỡ mồm hỏi ông chủ uống Bản Lam Căn* để đỡ nóng trong mà ông chủ phạt công tác ở thành phố A, đó Hoắc tổng vô cùng khó tính ở bên hành hạ. Lúc trở về những Vương Kiêu gầy nhiều còn tất cả các trợ lý nhạo hơn một tháng.
*Mọi còn nhớ Cố tổng phá hỏng chuyện xong nóng trong Vương Kiêu “vô tình” chọc chỗ đau nhỉ??
Người nhắc đến – Vương Kiêu yên lặng ăn rau củ nướng trong tay, trong lòng sắp hỏng mất .
Tiểu Chiêu nhân cơ hội các bạn trợ lý đang mồm năm miệng mười trêu chọc Vương Kiêu thì lấy thêm hai miếng rau củ nướng nữa lên ăn. Sau khi cô chắc chắn ăn cái ngon thì quyết định hỏi Cố Yến Khanh xem địa chỉ mua như nào.
Cố Yến Khanh đang việc, xong ý kiến của Tiểu Chiêu thì bất ngờ.
Trong công ty ai Kiều Vãn Tình đang gì, đương nhiên bọn họ cũng sẽ thể ngờ bà chủ là chủ cửa hàng bán rau củ nướng , cùng lắm là bọn họ chỉ cảm thấy đây là bạn của đưa mà thôi.
“Mọi chắc chắn mua món ?”
Tiểu Chiêu hỏi ngược thì ngượng, : “Mấy trợ lý của ở bên ăn đều thấy ăn ngon nên nghĩ lẽ đều sẽ thích ăn.”
Không tồi, đều khá là tinh mắt đó.
Cố Yến Khanh thầm khen trong lòng cho mấy .
“Nếu mà thấy thì để chọn !” Không thấy ông chủ trả lời, Tiểu Chiêu tưởng nịnh nhầm chỗ nên vội vàng sửa lời.
Tuy rằng cô nàng cũng cố ý nịnh hót thật !
“Đương nhiên là ,” Cố Yến Khanh mỉm Tiểu Chiêu, “Để tìm địa chỉ của shop cho cô.”
Tiểu Chiêu: “……”
Sao cô nụ của ông chủ mà cứ thấy sờ sợ thế nào ý!