Trước đó lúc thiết kế váy cưới thì Kiều Vãn Tình cũng xem qua bản thiết kế mà đưa tới. Lúc cô cảm thấy váy trông , bây giờ mặc lên cô cảm thấy nó càng hơn, một lời thể tả hết . Váy cưới bồng bềnh như váy của tiên nữ, chất vải thì nhẹ nhàng mềm mại, đúng là thỏa mãn ước trở thành tiên nữ của bất kỳ cô gái nào.
Nhớ thì tầm năm ngoái cô vẫn còn ở ngoài vườn rau nhà cần cù chăm chỉ trồng rau, khổ não nghĩ xem thế nào mới thoát khỏi cốt truyện vốn của cuốn tiểu thuyết , mang theo con rời khỏi cuộc chiến của các nhân vật chính.
Một năm , cô lấy vị trí mà nguyên chủ trong sách đến c.h.ế.t cũng , trở thành vợ của Cố Yến Khanh.
Mặc váy cưới khá là phiền phức. Nhà thiết kế, Đường Nguyệt Nguyệt cùng trợ lý của nhà thiết kế cùng giúp Kiều Vãn Tình mặc váy cưới. Kiều Vãn Tình đang mặc váy cưới trong gương, dáng thướt tha, khuôn mặt kiều diễm cứ như chuẩn bước lễ đường luôn .
là thật.
Nhà thiết kế vỗ tay: “Đẹp, quá ! là chỉ dáng cùng nhan sắc của Cố phu nhân mới thể “hold” chiếc váy cưới ấp ủ nhiều năm trong lòng.”
“……” Nói cũng quá , Kiều Vãn Tình khen đến ngại, “Cô quá .”
“Không, khen cô từ tận đáy lòng đó! Mắt cũng cao lắm nha, nếu mà thì một chữ cũng chẳng khen .” Nhà thiết kế .
“Đẹp thật mà.” Đường Nguyệt Nguyệt lấy điện thoại chụp tách tách mấy tấm, đó đưa cho Kiều Vãn Tình xem, “Cậu nè, mặc thế bước lên thảm đỏ minh tinh cũng luôn đấy.”
Kiều Vãn Tình thêm vài , xác nhận chiếc váy cưới , chỗ nào sửa hết.
Sau khi mặc váy cưới xong kvt thử thêm hai cái váy nữa. Ngoài việc váy công chúa dài , sửa một chút thì những cái khác đều hết .
Sau khi hai ngoài thì Cố Yến Khanh cùng Kỳ Hình cũng “tâm sự” với xong.
“Ngại quá, để hai chờ lâu .” Kiều Vãn Tình ngờ thử váy cưới thôi cũng lâu đến như . Nếu thế thì cô tới một , rủ Cố Yến Khanh cùng.
Cố Yến Khanh mỉm : “Không , lâu lắm .”
Nhà thiết kế quen với Cố Yến Khanh nên hai khách sáo với vài câu. Còn Đường Nguyệt Nguyệt thì một phát, lực chú ý của cô nàng đặt hết lên Kỳ Hình . Lúc cô thì thấy sắc mặt của Kỳ Hình lắm. Cô lè lưỡi qua, nhỏ giọng : “Ngại quá Kỳ , lãng phí nhiều thời gian của quá!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-201.html.]
Sắc mặt của Kỳ Hình là do chờ Kiều Vãn Tình cùng Đường Nguyệt Nguyệt lâu mà là do Cố Yến Khanh bắt nên chuyện công việc cả nửa ngày. Đã thế còn Cố Yến Khanh ép buộc ký hiệp ước vô cùng bất lợi cho . Khoảng thời gian tiếp theo chắc tăng ca thời gian mà thở.
“Không ,” Kỳ Hình khôi phục bộ dáng lịch sự thường ngày của , “Ổn hết chứ?”
“Ổn hết ạ,” Đường Nguyệt Nguyệt nhẹ nhàng , “Đẹp lắm luôn, tí nữa em cho xem.”
Kỳ Hình cũng tò mò lắm với việc , cũng nhẹ nhàng : “Anh tế bào thẩm mĩ, em cho xem cũng như phí phạm của trời, lãng phí vẻ của Kiều tiểu thư.”
Đường Nguyệt Nguyệt thì vui vẻ. Nếu mà là mấy nhân viên nam ở công ty cô, thấy như Kiều Vãn Tình thì kiểu gì cũng tranh tới xem ảnh.
Đương nhiên cô cũng chẳng ý kiến gì cho lắm. Dù gì thì ai cũng quyền thưởng thức cái , đó là sở thích riêng của mỗi .
mà lời là do Kỳ Hình nên cô càng cảm thấy vui vẻ hơn.
Sau khi thử đồ xong thì Cố Yến Khanh mời khách cùng ăn cơm trưa. Uyên Uyên cùng Khẩu Khẩu đều ở nhà với Cố Kính Chi cùng Cố phu nhân nên cần lo lắng.
Thỉnh thoảng dành thời gian riêng cho , mấy đứa nhỏ phá đám cũng khá vui.
Bốn bọn họ hai cái xe. Một xe là Đường Nguyệt Nguyệt lái, cái còn là Cố Yến Khanh lái. Kiều Vãn Tình xe Đường Nguyệt Nguyệt, để Kỳ Hình lên xe ông chủ của .
“Hai thế nào ? Vẫn xác định quan hệ hả?”
Tuy rằng hai bọn họ nắm tay ôm như yêu nhưng trạng thái của họ, Kiều Vãn Tình thấy họ chẳng khác gì là đôi yêu đang yêu nồng nhiệt cả. Đường Nguyệt Nguyệt thì ngượng ngùng mặt, còn ánh mắt Kỳ Hình chứa đầy sự cưng chiều.
“Tớ cũng chẳng nên thế nào nữa. Anh thông minh hơn tớ nhiều, nhiều lúc tớ chẳng hiểu đang nghĩ gì trong lòng. Lần tới thành phố X, bảo là tiện đường việc nên qua đây với tớ. thật là tớ chẳng thật là cố ý tới đây thăm tớ nữa đấy!”
Kiều Vãn Tình rằng chẳng gì là tiện đường tới thăm . Lần Kỳ Hình tới đây với Đường Nguyệt Nguyệt chứng tỏ là đối phương xác định tình cảm của với cô nàng . Chứ nếu , thì cùng lắm hai cũng chỉ gặp ăn một bữa cơm xã giao thôi, gì chuyện chơi với lâu như ?
Lại còn tiện đường nữa, màu thật đấy!