Hôm nay Kiều Vãn Tình đụng một vị khách dai hơn đỉa đòi trả hàng. Cô ăn xử lý đó, vô cùng phiền phức.
“Bây giờ shop của ăn thế nào ?” Nhìn Kiều Vãn Tình đang bận rộn, Đường Nguyệt Nguyệt hỏi.
Tuy rằng yêu đương mụ mị đầu óc nhưng chỉ thông minh của cô nàng cũng offline. Đường Nguyệt Nguyệt cũng định nhân cơ hội ngoài chơi cùng Kiều Vãn Tình thì hỏi thăm tình hình shop của Kiều Vãn Tình, đó cô cũng mượn cơ hội tỏ ý cùng Kiều Vãn Tình mở shop kinh doanh xem Kỳ Hình ý kiến gì .
“Cũng tạm ạ. Dạo gần đây thì doanh vẫn luôn lên, mỗi ngày tớ bán 50 đến 60 đơn gì đó.”
“Thế cũng đó, chờ bao giờ rảnh thì chắc chắn thể phát triển shop hơn nữa.” Nói tới đây, Đường Nguyệt Nguyệt cho Kiều Vãn Tình đối diện ánh mắt hiệu.
Kiều Vãn Tình nhận tín hiệu của Đường Nguyệt Nguyệt, : “ đó. Về shop tớ cũng sẽ phát triển hơn, nhưng cũng nhiều việc hơn hiện tại nhiều. Cậu định tham gia cùng tớ ?”
Kỳ Hình đang ăn hai , thấy hai thì dừng một chút, tập trung .
“Tớ cũng nữa. Bây giờ công việc ở bên công ty tớ cũng đang khá thuận lợi, nếu mà từ chức thì tớ cũng thấy khá tiếc. Với nếu mà cùng thì tớ một sống ở chỗ xa, tớ cũng cảm thấy lắm.”
“Thật thì cũng xa lắm. Cậu máy bay gần hai tiếng là đến nơi . Với tới với tớ cũng một , vẫn còn Kỳ mà……” Kiều Vãn Tình Kỳ Hình đầy thâm ý, “…… nhỉ?”
Kỳ Hình gọi tên liền hỏi: “Hai định cùng kinh doanh shop online?”
Anh cũng việc Kiều Vãn Tình mở shop bán rau củ tự , đó Đường Nguyệt Nguyệt cũng kể qua với . Với , lúc công ty tổ chức tiệc năm mới cũng ăn qua món đó , hương vị cũng ngon. Nếu mà hai cùng kinh doanh mặt hàng đó thì nhất định sẽ thành công.
“Là kéo nhập hội, nhưng vẫn cứ suy nghĩ suốt, cứ sợ một một ở thành phố C. với Nguyệt Nguyệt là về cùng Kỳ yêu thì đến thành phố C việc cũng tiện hơn. mà hiện tại hai vẫn xác định quan hệ nên mới dám mạnh dạn tới đây tới . Kỳ , nỗ lực nhiều hơn đó!”
Kỳ Hình xong vài câu là hiểu hai Kiều Vãn Tình và Đường Nguyệt Nguyệt đang diễn trò để ám chỉ cho . Anh thấy Cố tổng nhà đang ôm vẻ mặt vui sướng khi thấy khác gặp họa thì ho khan hai tiếng, : “ vẫn đang nỗ lực.”
“Thế bao giờ mới cho chúng thấy thành quả ?” Kiều Vãn Tình bỏ qua đề tài . Cô chỉ hận hôm nay hai bọn họ yêu luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-203.html.]
Kỳ Hình đang định gì đó thì điện thoại của vang lên vô cùng đúng lúc. Anh cầm điện thoại, thoáng qua đó : “ xin , lên nhận điện thoại .”
Kiều Vãn Tình, Đường Nguyệt Nguyệt: “……” Tức thật đấy!
“Vừa đúng là cơ hội thật đấy!” Kiều Vãn Tình lắc lắc cổ tay, “ là cuộc gọi đáng ghét, chẳng tới sớm hơn muộn hơn chút nào!”
Cố Yến Khanh hai chị em phía đối diện kẻ xướng họa thì lắc đầu : “Làm việc thường gặp nhiều khó khăn. Tình cảm của lão Kỳ cũng rõ như ban ngày . Hai cứ chờ , cho một cơ hội để tỏ tình, đừng dồn ép như thế, kẻo sợ quá chạy đấy!”
“ đúng đúng, bình tĩnh, gấp!” Đường Nguyệt Nguyệt nắm c.h.ặ.t t.a.y . Tuy rằng hiện tại cô nàng gấp đến nỗi hận thể đè Kỳ Hình ép lời tỏ tình.
Kiều Vãn Tình cũng chỉ thể giúp Đường Nguyệt Nguyệt đến mức . Cô gắp miếng thịt cho Đường Nguyệt Nguyệt: “Chị em , cố lên nhé! Tranh thủ sang năm đẻ một đứa nhóc!”
Đường Nguyệt Nguyệt: “……”
Không năm nào thành phố X cũng tuyết rơi, nhưng hôm nay lúc Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh trở về thấy lất phất vài bông tuyết lơ lửng trong khí. Kiều Vãn Tình giơ tay chạm một bông tuyết, chạm cái bông tuyết liền tan ngay.
“Lâu lắm em thấy tuyết rơi dày.”
Kiều Vãn Tình chạm thêm vài bông nữa, nhưng chạm tất cả đều tan hết. “Trước em…… thường thấy tuyết rơi dày ?”
“Vâng.” Vì Cố Yến Khanh cũng cô là Kiều Vãn Tình , với cô cũng chắc chắn cũng qua mấy vấn đề huyền ảo như xuyên , trọng sinh gì đó nên cô cũng thẳng thắn , “Ngày , cứ đến mùa đông là chỗ nhà em trắng xóa tuyết. Đôi khi tuyết rơi hết cả mùa đông, ngày nào tuyết.”
Ở thế giới cũ của , Kiều Vãn Tình là sống ở phương Bắc. Chỗ nhà cô cứ đến tuần giữa tháng 11 là sẽ tuyết rơi. Có năm tuyết rơi dày, rơi hết cả một mùa đông cơ!
Còn thành phố X là một thành phố thường xuyên tuyết rơi. Tuy rằng thỉnh thoảng ở thành phố C cũng tuyết rơi nhưng cũng rơi dày như chỗ ngày cô ở. Hơn nữa năm ngoái cũng chỉ rơi một ít tuyết thôi, thấy những bông tuyết to.
Cố Yến Khanh duỗi tay nắm lấy tay Kiều Vãn Tình : “Sau khi chúng kết hôn thì sẽ cùng về quê của em xem tuyết nhé!”
“Quê của em , bản đồ .” Tuy rằng cô thế giới và thế giới đó của bản đồ địa lí giống , nhưng khả năng quê cô tồn tại thế giới vẫn là khá nhỏ.
Cố Yến Khanh gật gật đầu. Lúc định mở miệng an ủi Kiều Vãn Tình vài câu thì Kiều Vãn Tình , khẽ ngả về phía : “Về nơi nào cùng Khẩu Khẩu thì nơi đó chính là nhà của em.”