Lần đầu tiên Kiều Vãn Tình lên núi hái măng cùng bà nội Kiều gần như chẳng hái cây nào.
A Tới thấy hai chỉ đào hai giỏ măng nho nhỏ, đến nấu một bát cũng đủ thì : “Muốn đào măng đông thì cần cả kinh nghiệm cùng một mẹo vặt, chứ nếu tìm bình thường thì tìm nổi bà chủ ạ!”
Kiều Vãn Tình : “Thế á? Cậu cũng kinh nghiệm về chuyện nhỉ?”
Có lẽ là A Tới lấy vợ nên năng cũng linh hoạt hơn nhiều, nhưng vẫn còn thẹn thùng khi chuyện với Kiều Vãn Tình.
A Tới hổ sờ sờ gáy : “Ngày chặt trúc để bán, hàng năm kiếm trúc nên cũng một mẹo hữu ích để đào măng đông.”
“Thế mai dẫn với bà lên núi đào ,” Kiều Vãn Tình , “Chúng cũng cần một vị sư phụ hướng dẫn đó!”
“Bà chủ cho phép thì sẽ cùng.”
Bây giờ A Tới là “nhân viên” của Kiều Vãn Tình, vì thế nếu lên núi hái măng thì cần nhận sự cho phép của Kiều Vãn Tình.
“Không vấn đề, cho phép luôn!”
Cô cũng đào nhiều một chút để đưa cho hai. Hiện tại Cố Yến Khanh cũng đang khá rảnh, thỉnh thoảng cũng qua đây, cô hái nhiều chút đưa cho , thuận tiện gửi cho ba chồng ở thành phố X ăn thử.
Hôm , ba mỗi khoác một cái giỏ, cầm theo một cái cuốc lên núi đào măng, Khẩu Khẩu cũng đòi theo.
“Nếu con thì tự nhé, mỏi nổi nữa cũng bế con .” Kiều Vãn Tình chỉnh cái áo xộc xệch của Khẩu Khẩu.
Khẩu Khẩu luôn miệng hứa, nắm lấy ống tay Kiều Vãn Tình : “Khẩu Khẩu thể tự, tự nha!”
Kiều Vãn Tình thằng nhóc lấy ở nhiều tự tin như : “Thế nếu con nổi nữa thì đấy!”
“Không . Khẩu Khẩu, Khẩu Khẩu ngoan nhất!”
“Con tự khen kinh thật đấy!” Kiều Vãn Tình xoa đầu Khẩu Khẩu.
Khẩu Khẩu như nhớ tới cái gì đó, chạy lạch bạch trong phòng, đó lấy mũ của cùng Kiều Vãn Tình : “Ma ma, đội!”
Thằng bé …… Kiều Vãn Tình bất đắc dĩ đội mũ cho nhóc. Dù đường đến rừng trúc cũng quá xa, bây giờ đang là mùa đông, trời cũng ít muỗi, nếu Khẩu Khẩu thì cứ cho thằng bé .
Trên đường , lúc mới bắt đầu thì Khẩu Khẩu chạy như điên, mệt chút nào cả. Xong đến lúc leo núi nhóc mệt lử , chít chít chít đòi Kiều Vãn Tình bế.
Kiều Vãn Tình ngay Khẩu Khẩu sẽ như , vì thế cô nhờ bà nội Kiều cầm đồ tay , bế Khẩu Khẩu lên, nhéo má : “Mẹ còn đào chút măng nào ôm bảo bối 20 cân !”
Khẩu Khẩu vui vẻ trong n.g.ự.c Kiều Vãn Tình lời nào, bộ con nặng chút nào cả!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-208.html.]
Bà nội Kiều : “Hôm qua thằng nhóc với bà ở nhà chơi cùng bà ngoại vui chút nào cả, nó bảo bà ngoại cứ chơi một , chơi với nó. Thằng nhóc lanh lợi thật đấy!”
Vốn dĩ Khẩu Khẩu gọi mợ hai của Kiều Vãn Tình là bà ngoại hai, nhưng mà gọi dài quá, nhớ nổi nên Khẩu Khẩu chỉ gọi là bà ngoại thôi. Dù cũng là một nhà nên cũng quá quan tâm tới vấn đề xưng hô .
“Bà ngoại chơi, chơi Khẩu Khẩu.” Khẩu Khẩu leo theo. Bây giờ nhóc vẫn nhớ tới chuyện , vô cùng tức giận.
Gần đây ba mua cho Khẩu Khẩu một bộ đồ chơi cắt trái cây, Khẩu Khẩu thích bộ đồ chơi , ngày nào cũng ở nhà cắt táo cắt chuối.
Sau khi cắt trái cây xong thì dính trái cây cho Khẩu Khẩu. mợ hai còn bận việc, rảnh để phân dính trái cây cho Khẩu Khẩu nên mới Khẩu Khẩu “ghét”.
Kiều Vãn Tình : “Con nghĩ ai cũng rảnh như con ?” Khẩu Khẩu đồng ý: “Khẩu Khẩu cũng bận ~”
Bà nội Kiều cùng Kiều Vãn Tình đều nhóc chọc .
Rất nhanh bốn đến nơi. May là rừng trúc quá cao nên Kiều Vãn Tình thể thả Khẩu Khẩu xuống chơi một .
là A Tới tài, tìm chỗ nào gần như chỗ đó măng.
A Tới tìm dạy cho bà nội Kiều cùng Kiều Vãn Tình: “Măng đông mọc từ cây trúc, vì thế nơi nào nhiều trúc thì nơi đó dễ măng. Cứ tìm những chỗ nhô lên ở gần mấy cây trúc non, gần như thể tìm măng đông. Mọi xem, chỗ nhô lên kìa, chắc chắn chỗ đó măng!”
Nói A Tới lấy cuốc đào chỗ đất xung quanh lên. Quả nhiên thấy măng đông ở chỗ đó.
Kiều Vãn Tình cùng bà nội Kiều theo lời của A Tới, đào nhiều măng.
Khẩu Khẩu một bên quan sát cả nửa ngày cũng học cách đào măng, vì nhóc chống tay chỉ huy. Cứ thấy đống đất là Kiều Vãn Tình đào lên, cứ nằng nặc đó măng. Kể cả thấy cục đá nhỏ nhô lên cũng Kiều Vãn Tình đào.
Kiều Vãn Tình sắp quỷ con Khẩu Khẩu gây sự đến phát .
Quả nhiên mang theo Khẩu Khẩu là lựa chọn vô cùng sáng suốt.
“Ma ma, ma ma, chỗ .” Kiều Vãn Tình đang chăm chú tìm măng đông thì tiếng Khẩu Khẩu gọi .
“Bảo bối, pha sữa cho con uống nhé?” Kiều Vãn Tình định đào tiếp cho Khẩu Khẩu nữa , đào mệt lắm chứ cũng nhẹ nhàng gì ?
“Không ~ Ma ma, đào, đào!”
Kiều Vãn Tình còn cách nào khác, đành đào chỗ Khẩu Khẩu chỉ. Cô chỉ đào qua qua lấy lệ thôi, ai ngờ Khẩu Khẩu chó ngáp ruồi, bên măng thật.
Chỉ là Kiều Vãn Tình chỗ măng nên cuốc cẩn thận, cây măng gãy đôi.
Kiều Vãn Tình: “……” Khẩu Khẩu: “……”