Cố Yến Khanh lau mắt mà Khẩu Khẩu. Không ngờ bình thường đứa nhỏ trông ngốc ngốc mà đến lúc lừa cũng dáng phết đấy!
Sau khi lo xong chuyện bản thảo cho buổi hội nghị , Kiều Vãn Tình cảm thấy yên tâm hơn nhiều.
Cố Yến Khanh cô nên bản thảo cùng ppt nhiều cho quen, đó tập vài ở nhà, biến lời dẫn thành lời của chính , khi lên cô sẽ tự nhiên hơn nhiều.
Cách hôm tổ chức buổi hội thảo còn hai tháng nữa, cũng quá gấp, vì thế Kiều Vãn Tình cần quá lo lắng.
Gần đây Kiều Vãn Tình thực hành kỹ thuật lái xe bỏ xó nhiều năm. Lúc cô mới lên xe còn run một chút, nhưng bây giờ cô thể tự chạy xe đường .
Cố Yến Khanh định mua một chiếc xe ô tô mới cho Kiều Vãn Tình. Trùng hợp thứ bảy tuần trong thành phố buổi triển lãm xe ô tô, vì thế định mang Kiều Vãn Tình xem. Nếu cô thích cái xe nào thì sẽ mua cái xe đấy.
Khẩu Khẩu cùng Trăn Trăn đến chơi thì đều sung sướng, mới sáng sớm cả hai đứa dậy . Hai bạn nhỏ dậy xong thì còn lôi kéo ba rời giường quần áo. Như thường lệ, Khẩu Khẩu vẫn là cầm đầu, Trăn Trăn – cô em gái ngây thơ Khẩu Khẩu quậy phá cùng . Tuy hai bạn nhỏ vẫn còn nhỏ nhưng sức chiến đấu vô cùng mãnh liệt.
Từ khi con thì việc ngủ nướng buổi sáng trở thành một điều viển vông. Các bạn nhỏ đều ăn ngủ đúng giờ, buổi tối ngủ sớm, sáng tầm 6, 7 giờ là tỉnh . Tỉnh thì quậy phá đòi rời giường chơi, phá quấy ba đang ở trong mộng .
Vì hai bạn nhóc còn nhỏ nên sức quậy phá càng lớn hơn, dù cho Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh cố ý lờ hai bạn nhỏ để ngủ tiếp thì hai bạn nhỏ cũng cách hai tỉnh táo. Hơn nữa hai đứa nhỏ nhà phá, mắng mà đánh cũng chẳng xong, vô cùng mệt đầu.
Kiều Vãn Tình quần áo cho Trăn Trăn . Vì hôm nay ngoài nên cô mặc cho Trăn Trăn một cái váy nhỏ màu hồng nhạt, đầu thì kẹp một cái kẹp hình con bướm, trông vô cùng đáng yêu.
“Công chúa của xinh quá!” Kiều Vãn Tình khen cô bé, “Như công chúa trong lâu đài á, đến ngây !”
Trăn Trăn thấy Kiều Vãn Tình khen thì vô cùng vui vẻ. Cô nhóc sung sướng chạy qua chỗ trai đang mặc quần của , khen xinh.
“Đẹp, Trăn Trăn nhất.” Hiếm khi Khẩu Khẩu khen Trăn Trăn một câu. Trăn Trăn khen vui như ăn kẹo ngọt, híp cả mắt .
Cố tổng buồn bực vì Trăn Trăn chạy qua chỗ , nhéo má Trăn Trăn: “Ba ba đối xử với con như thế mà chạy qua chỗ ba để ba khen, hả?”
Kiều Vãn Tình bất đắc dĩ đẩy tay , xoa xoa chỗ má Trăn Trăn véo đỏ, : “Đến cả giấm cũng ăn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-259.html.]
“Chỉ là tổn thương một chút thôi.”
“Chứ do ghen con gái yêu ?”
“……” là Cố tổng ghen với Khẩu Khẩu vì địa vị của nhóc trong lòng Trăn Trăn cao hơn .
Sau khi mặc quần xong thì Khẩu Khẩu vẫn để trần . Cậu nhóc còn dùng tay nhỏ trò che n.g.ự.c , cho khác xem. Cố Yến Khanh lấy áo qua, thấy Trăn Trăn cũng học động tác che n.g.ự.c của thì cảm thấy buồn , : “Con cũng chẳng là con gái, che kín như gì?”
“Con ngại.” Khẩu Khẩu hùng hồn .
Đột nhiên Cố Yến Khanh nhớ tới khi còn nhỏ Khẩu Khẩu đòi mặc váy, : “Có là con mặc váy như em ?”
Kiều Vãn Tình: “… Anh đừng linh tinh, nhỡ tí nữa thằng bé đòi mặc thật đấy!”
Cô nhớ rõ hồi nhỏ Khẩu Khẩu còn lóc đòi mặc váy nữa cơ.
Khẩu Khẩu cuống quýt : “Không mặc. Chỉ bạn nữ mới mặc váy thôi!” Ồ, là Khẩu Khẩu .
Cố Yến Khanh nhướng mày: “Lúc còn nhỏ ba nhớ con thích mặc lắm mà, con nhớ ? Có cần ba tìm ảnh con mặc váy cho con xem ?”
Khẩu Khẩu lắc đầu nguây nguẩy: “Không chịu, , xem!”
Trăn Trăn cũng lắc đầu như Khẩu Khẩu, trong miệng kêu “A a a a”, nước miếng chảy lã chã.
“Con cần ba mặc áo.” Khẩu Khẩu cảm thấy trong tay ba quá nhiều lịch sử đen tối của , vì chuyện với ba ba nữa!
Kiều Vãn Tình lấy khăn giấy lau nước miếng cho Trăn Trăn, với Cố Yến Khanh: “Anh đừng trêu thằng bé nữa.”
Khẩu Khẩu đang ở tuổi sĩ diện, sợ nhất là thấy quá khứ đen tối của .