Xuyên sách tính kế ngủ cùng đại gia - Chương 28
Cập nhật lúc: 2024-12-09 02:34:58
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chập tối hôm qua mưa nhỏ, trời mùng năm âm u. gió nam thổi, thời tiết ấm lên, ngoài chơi nóng lạnh, cũng khá phù hợp.
Khẩu Khẩu cũng khỏe hơn , thể ăn uống tung tăng nhảy nhót. Vốn dĩ Kiều Vãn Tình để nhóc ở nhà với bà nội Kiều do trời trở gió, bà nội Kiều đau khớp, thể theo . Cô tiện bế theo, Khẩu Khẩu cũng mới khỏe lên một chút.
Khẩu Khẩu bà nội Kiều bế đoàn bế theo thì lập tức vui “Oa” một cái. Cậu như một đứa trẻ ba vứt bỏ Kiều Vãn Tình cảm thấy tính.
Đặc biệt khi Khẩu Khẩu cô bế thì tay nhỏ của nắm chặt lấy quần áo cô chịu buông. Kiều Vãn Tình mềm lòng, nghĩ dù thời tiết cũng lạnh, nhiều cũng thể hỗ trợ cô bế nên mang Khẩu Khẩu theo.
Hoàng Đại Tiên thấy ngoài chơi cũng theo. Vậy đoàn vốn dĩ theo quy mô nhỏ như đoàn du lịch quy mô lớn.
Tất cả cùng xe của Cố Yến Khanh . Nhà của hai Kiều Vãn Tình cách núi Tây khá gần nên bọn họ chân núi chờ .
Vì miếu Nguyệt Lão còn sửa chữa xong, phòng ngừa du khách trộm nên rào chắn cao. Cũng may là hai của Kiều Vãn Tình chìa khóa nên xe mới thể .
“Mẹ nó, miếu Nguyệt Lão lớn như hả?” Sau khi xuống xe, Đường Nguyệt Nguyệt miếu Nguyệt Lão sửa chữa vô cùng nguy nga tráng lệ, mở to hai mắt , “Tớ còn tưởng đây chỉ là một miếu nhỏ cơ.”
Miếu Nguyệt Lão sửa chữa gần xong, diện tích lớn.
Đi từ lên một khối đá Tam Sinh, tiếp lên phía là thể thấy một cây nhân duyên, chính là cái cây thường xuất hiện trong phim truyền hình để treo dây đỏ lên cầu phúc. Tiếp tục lên sẽ thấy lư hương, đền Nguyệt Lão. Tuy cửa đóng chặt, khung cảnh bên trong nhưng bề ngoài như bên trong hẳn là kém.
Ngoài , bên trái còn một đài ngắm cảnh, bên cây cầu Hỉ Thước.
là miếu Nguyệt Lão cũng lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của Kiều Vãn Tình.
“Trọng điểm phát triển của thành phố là du lịch, thể lấy lệ ,” Cậu hai Kiều Vãn Tình .
“Chỗ cửa hàng ăn cơm nào khác ạ?” Cố Yến Khanh bế Khẩu Khẩu, hỏi.
“Người tới thì nhiều, nhưng trả luôn tiền thuê của 5 năm thì đều bỏ hết. Ở núi Mai bên cạnh cũng mở một quán, nhưng vì sợ lỗ vốn nên đóng cửa .”
Cố Yến Khanh hạng mục chính phủ giống tư nhân. Nếu là tư nhân thì sẽ thuê theo từng năm, tiền thuê theo từng năm mà tăng lên. chính phủ giống , tiền thuê đổi, cho nên mới cần đóng tiền thuê 5 năm một , hơn nữa còn trả tiền mặt.
Miếu tuy sửa chữa vô cùng nhưng chịu hạn chế của vị trí địa lý. Không ai tương lai khách du lịch về nhiều . Nói chung đều đầu tiên, lẽ đang đợi khởi xướng.
Cho nên mở quán ăn ở chỗ thì nhất định quyết đoán cùng xa trông rộng.
Anh khỏi về phía cô gái bên cạnh, thấy ánh mắt cô chờ mong lộ sự hưng phấn, chẳng run sợ chút nào.
Thật cô cũng nghĩ nhiều như , chỉ vô cùng nhiệt huyết , nghĩ đến hiệu quả cùng hậu quả. Hôm qua khi trở về khách sạn cũng tìm hiểu một chút, ở thời điểm lúc nơi đây vẫn còn là một miếu cũ linh nghiệm, ít trong thành phố tới lễ. Chỉ là miếu quá rộng lớn, mức độ nổi tiếng cũng cao.
Bây giờ sửa chữa một , sửa và chăm chút như , đó tuyên truyền thì nhất định sẽ là địa điểm đáng đến và thu hút khách du lịch. Vì từ trong thành phố lên trấn chỉ hết hai giờ xe, coi là quá xa.
“Tên cuồng vợ.” Đường Nguyệt Nguyệt lưng chửi thầm. “Sao cơ?” Kiều Vãn Tình rõ.
Đường Nguyệt Nguyệt mỉm : “Tớ thời tiết .” “……”
Cậu hai chờ bọn họ đông tây đủ mới : “Đi thôi. Cậu mang mấy đứa xung quanh một cái.”
Miếu tuy rằng sửa chữa nhưng vẫn còn nhiều đồ đạc linh tinh, sàn nhà cũng lau sạch, khắp nơi đều là đá vụn cát vụn. Kiều Vãn Tình sợ Uyên Uyên ngã, chủ động vươn tay dắt nhóc. Uyên Uyên vô cùng thích cô nên chút nghĩ ngợi vươn tay .
Kiều Vãn Tình nắm tay , cùng nam chủ tăng hảo cảm.
Cô cũng coi như là một trong các nữ phụ dắt qua tay nam chủ nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-28.html.]
“Sao tay cháu lạnh như ? Có mặc đủ ấm ?” Kiều Vãn Tình dắt tay nhỏ của , gần như thể dùng hai chữ “lạnh lẽo” để hình dung. Hôm nay thời tiết thật ấm áp, rõ ràng độ ấm tay của Uyên Uyên bình thường.
Uyên Uyên lắc đầu : “Dì Kiều ạ, tay của cháu nó lúc nào cũng lạnh lạnh.”
“Sức khỏe thằng bé cho lắm, nên tay lạnh.” Cố Yến Khanh giải thích cho Kiều Vãn Tình.
Đương nhiên Kiều Vãn Tình sức khỏe bé , nguyên nhân cũng . Cô nghĩ nghĩ : “Trưởng thành sẽ hơn thôi, tẩm bổ nhiều là ngay ý mà.”
Sau khi lớn lên nam chủ lúc nào cũng tung tăng nhảy nhót đàn ông “dũng mãnh” một đêm bảy , khi còn nhỏ sức khỏe gì đó đều chỉ nền thôi.
Một vòng quanh miếu Nguyệt Lão lớn, Kiều Vãn Tình cùng bọn họ dạo một vòng trúng hai chỗ.
Có hai con đường đến miếu Nguyệt Lão, một cái là quốc lộ xi măng thể trực tiếp lái xe lên. Con đường ở núi, cũng chính là con đường bọn họ mới lái xe lên. mà nó khá uốn lượn.
Để đến miếu Nguyệt Lão thể chọn cầu thang núi. nếu chọn con đường thì xe chỉ chạy đến núi Mai bên , đó cầu thang thật dài, đến gần ngàn bậc. Hình như là dùng để thử nghiệm sự thành tâm của mấy chú cún độc .
Khụ khụ.
“Hai chỗ đó đều ở ven đường, khá tiện. Hơn nữa bọn họ còn đường nữa, khẳng định bán ở ven đường các thuận tiện hơn.” Cậu hai giới thiệu cho bọn họ, “Thế cháu xem thuê ở núi núi?”
“Có lẽ là núi ạ,” Kiều Vãn Tình cảm thấy việc cần suy nghĩ nhiều, “Trước núi vị trí , du khách cũng nhiều, một cái là thấy quán của chúng , đúng ạ?”
“!” Đường Nguyệt Nguyệt đồng ý, “Vị trí đó , chứ nếu ở núi thì cũng chẳng đến.”
“Đừng chọn núi.” Ngay lúc Kiều Vãn Tình chuẩn hùa theo thuê núi thì bỗng nhiên Cố Yến Khanh .
Kiều Vãn Tình tò mò hỏi ý kiến của : “Tại ?”
“Người đến đây đa sẽ bái ở miếu Nguyệt Lão đó mới ăn cơm. Ở phía giao thông tiện đỗ xe, nên sẽ thích về về ở đường phía núi hơn.”
Kiều Vãn Tình xong thấy khá hợp lý.
Cố Yến Khanh : “Lên núi dễ xuống núi khó. Có nhiều bò xong cầu thang cao như , khi xuống núi sẽ vô cùng mệt mỏi nên sẽ càng thích chọn xuống bằng đường quốc lộ ở núi hơn. Tuy rằng dài hơn nhưng sẽ mệt như . Hơn nữa thường sẽ về cùng một đường. Phong cảnh núi cũng khá , lẽ về lộ trình của sẽ là núi Mai, cầu thang, miếu Nguyệt Lão đó xuống núi bằng đường quốc lộ.”
“Nói như thì nên mở tiệm ở ven đường núi?”
Cố Yến Khanh gật đầu: “Thật thì nơi đó cũng cách miếu Nguyệt Lão xa, cô cần tiếp tục đắn đo về vị trí nữa mà nên nghĩ tiếp nên tuyên truyền như thế nào.”
“ nếu ở núi thì sợ chỗ đó quán ăn.” Đường Nguyệt Nguyệt , cô cũng tin cách rượu ngon sợ hẻm sâu*.
*rượu ngon sợ hẻm sâu: là cách ý chỉ những thứ gì đặt cũng sợ ai đến (vốn văn chương tui hạn hẹp nên nghĩ câu nào đồng nghĩa huhu)
“Cái đó thì đơn giản thôi,” Cố Yến Khanh , “Ở cầu thang nhất định về sẽ thêm biển chỉ đường bản đồ gì đó. Đến lúc đó chỉ cần tìm quan hệ nhét chút tiền để bọn họ thêm biển quán đồ chay ở đó là . Du khách thấy biển hoặc bản đồ đó thì tự nhiên sẽ .”
“Nghe cũng khá hợp lý.” Đường Nguyệt Nguyệt cảm thấy bản thuyết phục.
Kiều Vãn Tình một bên Cố Yến Khanh cũng cảm thấy còn suy nghĩ quá nông cạn.
Nếu để ở vị trí ban đầu mà cô chọn, tiện thì thứ đều uổng công. Rốt cuộc thì hiện đại cũng vô cùng lười nha.
Nghĩ đến đây, cô với hai: “Vậy núi ạ.”
“Được,” Cậu hai cô thấy bọn họ thống nhất xong với , , “Chúng đến tận nơi xem thử .”