Diện tích của núi Mai nhỏ, du khách cũng nhiều. Chủ yếu là do nơi cách thành phố chỉ hai giờ lái xe, tính là quá xa nên nhiều sẽ vì thế mà tới đây ngắm hoa mai.
“Vốn dĩ tớ còn lo lắng chỗ của khá xa xôi sẽ thiếu khách, quán đồ chay dễ mở,” Đường Nguyệt Nguyệt du khách đông đúc, , “Không ngờ ở đây nhiều như . Về nếu miếu Nguyệt Lão mở cửa thì nhất định sẽ bán đắt hàng đó!”
Kiều Vãn Tình : “Nếu nhiều du khách như thì năm ngoái tớ bán hết hai vườn rau?”
“Tớ cảm thấy bán rau cho du khách cũng khá nha, nghĩ tới còn đầu óc buôn bán như .”
Cô Kiều Vãn Tình dựa việc bán rau kiếm lời ít tiền nên cực kỳ khâm phục bạn .
Chỉ với nửa năm ngắn ngủi mà bạn của cô thanh đổi. Hiện tại thu nhập của Kiều Vãn Tình bằng cô – một đại diện của giám đốc công ty thành phố.
Phải rằng ở một nơi như thế mà kiếm nhiều tiền như thì đối với khác mà thì chuyện là vô cùng khó khăn.
Kiều Vãn Tình : “Bạn tớ cho tớ ý kiến, thật tớ cũng nghĩ cách như thế , lúc đó suýt chút nữa là hai vườn rau của tớ tong đó.”
“Đàm Việt?” Cố Yến Khanh đang một bên gì bỗng lên tiếng hỏi.
“ ,” Kiều Vãn Tình bỗng nhớ đến hình như Cố Yến Khanh thích Đàm Việt dạy buôn bán, cố ý , “Thầy Cố cảm thấy ý kiến đó như thế nào?”
Cố Yến Khanh: “…….”
“Rất .” Cố Yến Khanh nhàn nhạt .
Hả? Kiều Vãn Tình thấy quan hệ giữa hai bọn họ như , cho rằng với tính tình của Cố đại thiếu gia khẳng định đánh c.h.ế.t cũng công nhận là chủ ý Đàm Việt là . Kiều Vãn Tình : “ còn cho rằng sẽ khinh thường chướng mắt cơ đấy.”
“……” Cố Yến Khanh nhíu mày, , “Kiều Vãn Tình, hình tượng của trong lòng cô kém như hả?”
Cố Yến Khanh tự nhận cũng từng sai cái gì. Lúc Kiều Vãn Tình dùng hết thủ đoạn để gài bẫy ngủ cùng . Sau khi xong việc đúng là thái độ của cũng , nhưng Kiều Vãn Tình là sai , còn chịu trách nhiệm. cũng bồi thường cho đối phương 20 vạn, đối phương cũng nhận còn gì?
Lúc cô con thì…… Tuy rằng thái độ của cũng coi là , nhưng điều gì nên thì cũng còn gì? Không hiểu Kiều Vãn Tình thành kiến với lớn đến .
Cố Yến Khanh tựa như con cưng của trời, là con trai độc nhất trong nhà, điều kiện cũng hơn nhiều so với những khác. Chính bản cũng tự những thành công nổi bật của , thêm nhân phẩm cũng , thể là tất cả các cô gái đều động lòng. Sống lâu như còn cô gái nào đối xử với như
Kiều Vãn Tình chính là đầu tiên.
Kiều Vãn Tình hỏi như thì cảm thấy chột . là cô cũng lý do để ghét Cố Yến Khanh.
ghét chính là ghét, cần gì lắm lý do như !
Kiều Vãn Tình : “Cố tổng là từ tham thành oán, từ oán sinh hận ? Ấn tượng của với Cố tổng là vì lúc cầu mà nha!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-30.html.]
Cố Yến Khanh: “……”
Nói như , cũng khá hợp lý nhỉ?
Anh còn gì nữa thì đột nhiên một con Husky một cô gái dắt hưng phấn xông tới, cọ …… bên Hoàng Đại Tiên, rung đùi nó.
Người tới núi Mai du lịch ít mang thú cưng theo, cho nên đoàn mang theo thú cưng, là chồn…… trông vẻ khác .
Lại thêm bọn họ trai xinh gái nên gây nhiều sự chú ý. Người gặp bọn họ sẽ đều nhiều hơn một chút cái đội hình kỳ quái , đặc biệt là thú cưng đáng yêu của bọn họ nữa.
mà Hoàng Đại Tiên lạnh lùng, vô cùng xa cách với ngoài. Có chụp ảnh với nó, túm túm nó nó liền dịch , chừa quả m.ô.n.g cho .
Vì thế càng cảm thấy hứng thú với nó.
cũng chỉ dám đùa đùa nó thôi, rốt cuộc cũng rõ nó cắn . Husky sợ, ở bên Hoàng Đại Tiên la lối lóc quậy phá. Chủ nhân của nó túm như nào nó cũng . Cuối cùng Hoàng Đại Tiên trông như ngoan ngoãn dịu dàng tức giận, hung hăng thể hiện sự khó chịu của với Husky thì nó mới tủi kẹp chặt cái đuôi rời .
Đường Nguyệt Nguyệt ăn cơm tró cả nửa ngày sờ soạng Hoàng Đại Tiên một chút, bộ cảm thán, : “A Hoàng , mi mà đối xử như với cô gái nhỏ sẽ lấy vợ .”
Cố Yến Khanh: “……”
Vì lời cứ cảm thấy…… là lạ? Kiều Vãn Tình nghẹn .
Đáng tiếc Hoàng Đại Tiên mới đuổi Husky còn đang vênh váo tự đắc, ưỡn thẳng n.g.ự.c lên, căn bản hiểu Đường Nguyệt Nguyệt đang cái gì.
Đoàn đùa đùa bỗng chốc cũng ngắm xong núi Mai, liền nối đuôi về.
Khi qua trấn , Kiều Vãn Tình thấy bán vịt liền mua một con, chuẩn buổi tối nấu cháo vịt.
Đương nhiên là Cố Yến Khanh trả tiền.
Giải quyết xong một việc lớn trong lòng, tâm trạng của Kiều Vãn Tình cũng thả lỏng , nấu cơm cũng nhẹ nhàng hẳn .
Cháo vịt nấu ngon, ăn trong miệng để hương vị khó quên. Mùa đông ăn một bát cháo vịt mới múc khỏi nồi dày ấm áp, cảm giác hạnh phúc tràn đầy.
Đường Nguyệt Nguyệt ăn vô cùng thỏa mãn, tiếc nuối : “Đáng tiếc ngày tớ , nếu tớ ở chỗ ăn vạ thêm mấy ngày nữa.”
Mùng bảy đều cho nên ngày mai bọn họ đều trở về. Vừa Đường Nguyệt Nguyệt thể nhờ xe của Cố Yến Khanh máy bay về thành phố.