Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Quán đồ chay Thoát Đơn” của Kiều Vãn Tình lúc khai trương cũng nghi thức gì lớn hết, chỉ mua 6 lẵng hoa ở cửa hàng bán hoa đặt ngoài cửa. Sau đó mua một ít pháo đốt ngoài cửa, coi như là khai trương.
Ba ngày đầu khai trương quán, các món trong quán bán với giá bằng 75% so với giá bình thường.
Vốn dĩ Kiều Vãn Tình định giảm 40% nhưng Cố Yến Khanh bảo cô cần . Mấy nay là Đoan Ngọ, vặn thời tiết cũng quá nóng nên nhiều tới đây, bán với giá 75% so với bình thường là .
Không là tự thổi phồng nhưng các món chay của quán Kiều Vãn Tình ăn ngon, trình độ hề kém so với đầu bếp bình thường. Kiều Vãn Tình hai vợ chồng ông La bà La hướng dẫn, đó cô còn tự thử nghiệm xem nấu ăn ở lửa lớn bao nhiêu là đủ, gia vị cho như thế nào mới ngon miệng nên các món ăn ngày càng thiện và ngon miệng hơn.
Đồ ăn ngon dù đắt cũng sẽ mua. Chứ đồ ăn ngon kể cả giảm giá thì khách cũng đến.
Cho nên quán cô nhất định sẽ khách tới. Vì thế cần giảm giá nhiều đến như . Nhỡ quá nhiều khách thì sẽ đủ phục vụ.
Bây giờ quán cô cũng chỉ hai đầu bếp. Một là đầu bếp Kiều Vãn Tình thuê tới, thứ hai chính là cô.
Còn ghi món ăn và dọn bát đũa thì cũng chỉ chị Tống cùng một khác thuê theo giờ.
Cuối cùng chị Tống vẫn quyết định tới quán của Kiều Vãn Tình . Chị Tống chị giá trị con của đáng giá bao nhiêu tiền. Trước lúc chị còn bên Nông Gia Nhạc chỗ bà chủ Thái thì bà chủ Thái luôn keo kiệt bủn xỉn tăng tiền lương cho , còn lấy đó cớ để bọn họ tiếp tục cố gắng.
Chị Tống đương nhiên cũng thấu thủ đoạn của mấy buôn bán mời chào đó .
Còn Cố tổng, mười ngón tay dính nước mùa xuân* thì Kiều Vãn Tình đành lòng để bán sắc mời chào khách hàng nên chỉ thể để phụ trách trông Khẩu Khẩu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-67.html.]
*mười ngón tay dính nước mùa xuân: ý chỉ việc nhà bao giờ.
Cậu hai hồi phục sức khỏe nên việc trong nhà cô giao hết cho hai và mợ hai. Bà nội Kiều sợ lạ nên cũng ở nhà thuận tiện trồng rau trông vườn luôn.
Trước miếu cũ nổi danh vì tiếng “linh nghiệm”. Linh thì , nhưng nhiều tin.
Trải qua hơn hai năm đóng cửa sữa chữa, chính phủ quảng cáo nên đến Tết Đoan Ngọ nhiều trai cô gái còn độc tới đây.
mà……
Đến 11 giờ, Kiều Vãn Tình bên ngoài cửa hàng nhà vài . Cô thấy du khách ngoài cửa do dự một lát đó bỏ , buồn bực : “Sao chả khách thế nhỉ?”
Cái hợp lý chút nào nha!
Thật cũng qua đây quán. tâm lý của khách hàng thường là theo đám đông. Sau khi mấy đó thấy quán ai thì lẽ họ sẽ cảm thấy quán nên ăn nữa.
Thêm đó nhiều tới đây sẽ tới các quán đặc sản để ăn đặc sản vùng vì chạy đến một quán khách.
Trong lúc nhất thời, Kiều Vãn Tình cảm thấy thất bại.
“Không , tí nữa sẽ .” Chị Tống cũng kinh nghiệm nên chị an ủi Kiều Vãn Tình, , “Bây giờ vẫn còn tới giờ cơm mà.”
Nếu bây giờ là 10 giờ thì Kiều Vãn Tình còn thể tự an ủi chính , nhưng bây giờ là 11 giờ .