Bọn họ đặt vé máy bay lúc 2 giờ chiều. Cả nhà ở tạm phòng của Cố Yến Khanh C thị , tới đó ăn trưa đó mua quà cáp.
Phòng của Cố Yến Khanh ở C thị cũng nơi ở dành riêng cho kẻ tiền, mà là một căn hộ ở một khu chung cư.
mà diện tích lớn, chỉ ở nên cũng chút trống trải.
Trong nhà ngoài thì còn một nữ đầu bếp chuyên môn nấu ăn hàng ngày cho cùng một quản gia giúp xử lý việc vặt hàng ngày, sắp xếp nhà cửa, đồ đạc. Ngoài cũng giúp việc gì đó như trong tiểu thuyết thường .
Quà cáp đóng gói đẽ, Cố Yến Khanh bảo quản gia mang quà lên.
Quà quản gia gói trong hộp gấm cao cấp mang vẻ cổ xưa. Vốn dĩ chỉ là mấy món đồ bình thường, khi bỏ trong hộp gấm thì cảm thấy nó quý hơn vài phần.
Bọn họ mang một hộp hoàng liên, hai hộp linh chi, còn thêm một hộp mật ong tự nhiên nữa. Tổng cộng bốn hộp xếp .
“Ừ, tồi,” Cố Yến Khanh thoáng qua mấy hộp quà, với quản gia, “Chú Khánh, giúp cháu thu dọn một chút, bọc lát nữa đưa cho Trần Phong mang theo.”
“Được, Cố .”
Làm xong việc chuẩn quà, Cố Yến Khanh cho Khẩu Khẩu uống nước với Kiều Vãn Tình: “Muốn tham quan nhà ?”
Kiều Vãn Tình chỉ miêu tả nhà của kẻ tiền trông như nào trong tiểu thuyết chứ cô từng qua bao giờ. Nghe cô lập tức hứng thú, tham quan nhà .
Căn hộ của Cố Yến Khanh lớn, ngoài phòng ngủ chính, hai phòng ngủ phụ cùng phòng việc thì còn khu vực để quản gia cùng nghỉ ngơi. Hơn nữa bên cạnh phòng ngủ chính còn một phòng ngủ phụ nhỏ, trang trí thành phòng ngủ cho bé trai.
Uyên Uyên vẫn còn ngủ chung với lớn, phòng nhỏ chuẩn cho ai, cần cũng .
Bên ngoài phòng khách là một cái ban công lớn, trồng một ít cây xanh ở ngoài. Còn cả bàn ghế để nghỉ ngơi, một ghế tròn tròn bằng gỗ, thoạt trông giống như một cái sân nhỏ .
Kiều Vãn Tình khá bất ngờ. Cô bao giờ nghĩ hóa sân còn thể như . Chỉ là diện tích chỗ khá nhỏ, còn thua gì mấy sân ở cửa các biệt thự .
Hơn nữa căn hộ ở tầng cao, dựa lan can về nơi xa còn thể thấy mặt hồ cùng cảnh vật xung quanh đó. Có thể là tầm vô cùng .
Nghĩ đến giữa hè, chạng vạng thể ở chỗ uống chuyện phiếm, hoặc là mùa đông, ở đây sách nghỉ ngơi gì đó đều vô cùng sung sướng.
Khẩu Khẩu là thằng nhóc quê mùa, còn ở chỗ nào cao như thế để bên ngoài. Nó cái kính lay lan can ngoài xem, sung sướng kêu “A a”, cũng hiểu nó đang hưng phấn cái gì.
Kiều Vãn Tình kiểm tra lan can một chút, chắc chắn Khẩu Khẩu mới yên tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-93.html.]
Cố Yến Khanh cô cẩn thận, : “Em cẩn thận quá!”
“Thỉnh thoảng mấy tin tức nên để ý nhiều thêm một chút thôi.”
“Yên tâm , lan can ở chỗ đều bảo kiểm tra cẩn thận , tuyệt đối an .”
Nếu tay thì đương nhiên là Kiều Vãn Tình còn lo lắng gì nữa. Rốt cuộc đây cũng là bảo bối của nha!
Cố Yến Khanh dựa lan can, khuỷu tay chống đó, hỏi cô: “Thế nào, Cố phu nhân tương lai, đối với gia đình chồng tương lai, em hài lòng ?”
Kiều Vãn Tình cố ý trêu : “Nếu em thích thì Cố tổng định đổi phòng ?”
“Đáp án quá rõ còn gì?” “…… Anh tiền, là nhất.”
Cố Yến Khanh thâm ý cô: “Anh cũng là của em.”
Khụ khụ. Đây là mà nguyên chủ cầu mà . Bây giờ Cố Yến Khanh tự như , Kiều Vãn Tình chút cảm khái, chút sung sướng. Đang định thêm cái gì thì Khẩu Khẩu hưng phấn kêu lên: “Chim, chim, chim lớn!”
Khẩu Khẩu cao hứng chỉ về nơi xa, còn chạy nhanh đây kéo ống quần của Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh rủ hai xem.
Kiều Vãn Tình ngước mắt lên, chỉ thấy phía xa xa một chiếc máy bay chậm rãi bay lên trời. Khẩu Khẩu còn thấy máy bay nào lớn như nên mới cho rằng đó là chim.
“Đó là máy bay.” Uyên Uyên sửa cho .
“Gà……” Hiển nhiên là Khẩu Khẩu hiểu sai . Đầu nhỏ của hiểu gà cùng chim gì khác . mà năng lực tiếp thu của lớn, sung sướng , “Gà trống, lớn!”
Uyên Uyên : “Đó là máy bay, gà trống. Máy bay dùng để chở . Tí nữa chúng sẽ máy bay để đến chỗ ông nội bà nội.”
“Máy…… máy bay.” Khẩu Khẩu gì về cái , nghiêng đầu suy nghĩ một chút, đó sáng mắt lên, “Ăn ngon, Khẩu Khẩu ăn.”
“……”
Ý của Khẩu Khẩu là: Máy bay ăn ngon nên Khẩu Khẩu ăn.
Logic thần thánh của nhóc Cố Yến Khanh cùng Kiều Vãn Tình quỳ phục. Nó thế nào mà liên hệ thứ với đồ ăn ?
Mọi đều Khẩu Khẩu chọc . Kiều Vãn Tình trêu : “Sao Khẩu Khẩu cái ăn ngon? Khẩu Khẩu từng ăn ?”
Khẩu Khẩu thấy đều chú ý tới , chút ngượng ngùng nấp bên chân , vô cùng chắc chắn : “Từng ăn ~”