Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-12-04 05:32:31
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những di tản nhanh chóng thì tình trạng sức khỏe còn , chỉ là hiện giờ họ đang lâm cảnh màn trời chiếu đất mà thôi.

Diệp Tiêu Tiêu và hai cô chị khóa tiếp tục những việc trong khả năng của . Có lẽ là quen với nhịp sống ở đây nên đêm thứ hai họ còn thấy mệt mỏi như đêm đầu tiên nữa.

Đến trưa, mấy ăn một chút lương khô với nước lã.

Mạnh Tĩnh Uyển vẻ đau dày.

Diệp Tiêu Tiêu hỏi cô .

“Chắc là do hợp nước hợp đất, cộng thêm đồ ăn hợp khẩu vị nữa. Em nghỉ một chút là sẽ khỏe thôi.”

Trương Hân Vân: “Nếu mày khó chịu thì trong nhà nghỉ , thể để bản mệt quá .”

Mạnh Tĩnh Uyển: “Em thể cố gắng mà.”

Diệp Tiêu Tiêu cũng cảm thấy , buổi chiều bảo Trương Hân Vân trong nhà nghỉ một lát, đợi cảm thấy khá hơn thì hãy giúp đỡ tiếp.

Việc cũng tính là lười biếng, bởi lẽ ngoài việc chăm sóc khác thì cũng tự chăm sóc cho bản .

Mạnh Tĩnh Uyển đành ngoan ngoãn .

Diệp Tiêu Tiêu thì vẫn tiếp tục công việc, cô bắt đầu đeo khẩu trang từ khi đến đây, và khi về cũng dùng cồn để khử trùng.

Dịch bệnh dễ phát sinh lũ lụt, Diệp Tiêu Tiêu đặc biệt cẩn thận trong chuyện .

“Thưa bác sĩ, cô xem giúp con trai với ạ.”

Một phụ nữ bế đứa trẻ bốn năm tuổi đến.

Diệp Tiêu Tiêu đưa tay sờ trán đứa bé, nó đang sốt cao.

“Cái chỉ thể cho cô hai viên t.h.u.ố.c hạ sốt để cháu uống thử xem , ở đây t.h.u.ố.c tiêm, lẽ hiệu quả sẽ chậm hơn một chút.”

Diệp Tiêu Tiêu lấy t.h.u.ố.c từ trong hộp t.h.u.ố.c đưa cho phụ nữ.

Trường học trang chủ yếu là các loại t.h.u.ố.c Tây y tác dụng nhanh, cùng với một viên t.h.u.ố.c Đông y tổng hợp. Đối với những sinh viên tinh thông d.ư.ợ.c lý mà , tác dụng của các loại t.h.u.ố.c quen thuộc , sẽ lấy nhầm.

“Cảm ơn cô, cảm ơn cô.”

Người phụ nữ cầm lấy t.h.u.ố.c vội vàng tìm nước cho con uống.

Diệp Tiêu Tiêu nhắc nhở: “Đừng dùng nước lã nhé.”

“Vâng, bác sĩ, ạ.”

Nói phụ nữ vội vã rời .

Một lát một phụ nữ khác bế con đến, lúc Diệp Tiêu Tiêu đang băng bó vết thương cho một đồng chí chiến sĩ trẻ tuổi.

Vết thương của chiến sĩ đó khá nghiêm trọng, lẽ là vật gì đó cắt khi ở nước, vì ngâm nước lâu nên vết thương mưng mủ.

Cô bảo chiến sĩ nén đau chịu đựng để sạch vết thương, Diệp Tiêu Tiêu thoa t.h.u.ố.c và dùng gạc băng .

“Cảm ơn cô.”

“Không .”

Trương Hân Vân với phụ nữ : “Chị ơi, chị cho em xem con chị một chút.”

phụ nữ ôm chặt đứa bé trong lòng, chịu để lộ mặt con .

“Bác sĩ, cô cứ cho ít t.h.u.ố.c là .”

Trương Hân Vân: “Chị cho em xem cháu bé thì em kê t.h.u.ố.c cho chị ?”

Cô đưa tay vén lớp áo quần đang bọc đứa bé , nhưng phụ nữ kích động lùi mấy bước.

“Đừng đụng con , đừng đụng.”

Trương Hân Vân đối phương một cách khó hiểu.

Diệp Tiêu Tiêu cau mày: “Con chị ?”

Người phụ nữ lùi thêm vài bước nữa, vẻ là bỏ chạy.

Trương Hân Vân: “Người tâm thần nhỉ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-214.html.]

lúc Sở Vân Tiêu ngang qua, Diệp Tiêu Tiêu gọi to: “Lớp trưởng, chặn chị .”

Sở Vân Tiêu chặn , phụ nữ càng thêm hoảng loạn.

Chân trượt , cả ngã nhào về phía .

Những xung quanh định chạy đến đỡ phụ nữ, vì dù chị vẫn đang ôm đứa bé trong lòng.

Một đồng chí chiến sĩ trẻ tuổi còn rạp xuống đất để đệm đỡ cho phụ nữ.

Người phụ nữ ngã xuống lăn một vòng, đứa bé trong tay cũng tuột .

Cú ngã khiến đứa bé bọc trong lớp quần áo rách rưới hề phản ứng gì, ngay cả một tiếng cũng .

“Cái …”

Sở Vân Tiêu định bước tới xem xét, nhưng hai bước thì khựng .

Chỉ thấy lớp quần áo bung , đứa bé bọc bên trong tím tái, sưng phù và cứng đờ, rõ ràng là c.h.ế.t từ lâu .

“Cô… con cô c.h.ế.t , còn đến lấy t.h.u.ố.c gì nữa.”

“Không , Tiểu Bảo c.h.ế.t, c.h.ế.t .”

Người phụ nữ bò dậy từ đất, ôm xác con lòng.

lúc , từ chạy một bà lão xông tới tát mạnh mặt phụ nữ.

“Đồ chổi, chính mày hại c.h.ế.t cháu tao, mày trả cháu cho tao, trả cháu cho tao mau!”

Người phụ nữ mới bò dậy bà lão nhào tới xô ngã nữa.

Bà lão đ.ấ.m đá phụ nữ, miệng ngừng c.h.ử.i rủa.

Những xung quanh xem thấy đành lòng, bèn kéo hai họ .

“Các gây rối thì chỗ khác mà gây rối, đây là khu vực y tế, đừng chậm trễ việc chữa trị cho khác.”

“Thằng bé rõ ràng là c.h.ế.t vì ngạt thở, ngâm nước , bà cũng đừng trách hết con dâu .”

Chương 172 Phóng viên phỏng vấn

“Đã lúc nào mà còn ở đây gây chuyện, mau kéo , đừng phiền công việc của mấy đồng chí .”

Vị lãnh đạo của khu tạm trú khẩn cấp vội vàng sai đưa hai con dâu và chồng đang gây rối , còn t.h.i t.h.ể đứa bé thì xử lý cẩn thận.

Ôm mãi trong lòng như thế, xảy chuyện mới là lạ.

Biến cố xảy khiến sắc mặt Diệp Tiêu Tiêu và Trương Hân Vân đều .

“Sợ c.h.ế.t khiếp, thể ôm t.h.i t.h.ể đứa bé lung tung như chứ.”

Diệp Tiêu Tiêu: “May mà lúc nãy đưa t.h.u.ố.c cho chị .”

Nếu thật sự xem xét tình hình mà đưa thuốc, thì đúng là giải thích thế nào cho rõ ràng nữa.

Vị lãnh đạo xin Diệp Tiêu Tiêu và .

“Thật sự xin , đảm bảo sẽ để tình trạng tái diễn nữa.”

Sở Vân Tiêu hỏi: “Hai cô chứ.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Không ạ.”

Sở Vân Tiêu: “Vậy thì , lo việc bên đây.”

Diệp Tiêu Tiêu gật đầu.

Trương Hân Vân tuy vẫn còn hoảng sợ, nhưng cũng nhanh chóng với công việc y tế.

Những chuyện xảy đó, chỉ là một khúc mắc nhỏ đáng kể.

Ba ngày nay, ngoài các nạn nhân thương, ngày càng nhiều quân nhân cũng thương và đổ bệnh.

Dù là vết thương nhẹ cũng rời chiến tuyến, nhưng việc ngâm trong nước cả ngày thực sự khó chịu.

Mấy ngày Diệp Tiêu Tiêu và đến đây, trời vẫn mưa tầm tã. Ngay cả những ở nơi an như họ còn cảm thấy ẩm ướt khắp , gì đến các quân nhân đang ở tuyến đầu chống lũ.

Loading...