Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 272

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:57:38
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Tĩnh an ủi Hạ Lệ, “Thôi thôi, Vương Kiều ý đó , cô mời chơi đấy chứ.”

Hạ Lệ gay gắt với Hà Tĩnh như thế, “Mấy đều là tình nhân, tớ thì hóa thừa thãi , tớ .”

Vương Kiều: “Không đến thì thôi, mấy phúc phận.”

Hạ Lệ mặt khoa trương, “Cậu tìm một ông Hoàng ? Bọn tớ còn đến bái kiến một phen ư.”

Vương Kiều: “Hừ! Chỉ thể cho , yêu của tớ trai hơn cả minh tinh, mấy bỏ lỡ thì khó gặp lắm.”

Lý Mỹ Như hiếm hoi mới lên tiếng.

“Không trong học viện ?”

Vương Kiều đang đợi hỏi câu đây mà, ngẩng đầu lên kiêu hãnh : “Là sinh viên khoa Âm nhạc của Học viện Nghệ thuật, sẽ ca sĩ, phát hành đĩa hát mở buổi hòa nhạc.”

Hạ Lệ xem như tạm công nhận về gu thẩm mỹ của Vương Kiều, nhưng trí thông minh của đối phương thì cô dám khen.

“Cậu đừng để lừa đấy.”

“Tớ mới lừa , chỉ là ghen tị với tớ thôi.”

Diệp Tiêu Tiêu và Thang Tú Tú , ký túc xá ở nổi .

“Bình thường bọn họ cũng cãi như thế ?”

Nếu hôm nay Diệp Tiêu Tiêu đến ký túc xá lấy sách, thì cũng kịp chứng kiến trận khẩu chiến .

Thang Tú Tú gật đầu, “Cậu dọn ngoài quả là một hành động sáng suốt.”

Diệp Tiêu Tiêu: “...”

Không buổi gặp mặt giữa các bạn cùng phòng và bạn trai Vương Kiều sẽ như thế nào, sáng sớm hôm Diệp Tiêu Tiêu đến Nhân Đức Đường.

Người đến tái khám hôm nay là bà Lưu Tuyết Liên, bệnh bạch biến da.

Đối phương uống t.h.u.ố.c vài tháng, trong thời gian đó điều chỉnh đơn thuốc.

Lần đến tìm Diệp Tiêu Tiêu, là vì bệnh ngoài da của bà thuyên giảm nhiều.

Vết ở tay đỡ nhiều, gần như thấy gì.

Vết ở cơ thể cũng chỉ còn một mảng nhỏ, so với việc đây thể gặp khác, thì đây quả là một phép màu y học.

Quan trọng là kinh nguyệt của bà cũng trở bình thường, tâm trạng hơn , còn dễ cáu kỉnh và giận dữ như thế.

“Bác sĩ Diệp, thật sự cảm ơn cô, cô cứu .”

Lưu Tuyết Liên nhớ sự mặc cảm mà căn bệnh ngoài da mang cho , lòng ơn đối với Diệp Tiêu Tiêu tăng lên vùn vụt.

Diệp Tiêu Tiêu: “Không cần cảm ơn , bà đến tìm chữa bệnh, thì những việc đều là điều nên .”

Lưu Tuyết Liên ngại ngùng : “Trước đây thấy bác sĩ Diệp cô trẻ tuổi như thế, là mang tâm lý ‘còn nước còn tát’ đến điều trị, bác sĩ Diệp cô khiến bằng con mắt khác.”

“Bác sĩ Diệp, còn mấy bệnh giới thiệu cho cô, cô em chồng nhà cũng bệnh mãn tính, nhưng cô tin Trung y, thấy bệnh ngoài da của khỏi, mới bắt đầu thử xem .”

Diệp Tiêu Tiêu lý do gì để từ chối bệnh cầu y: “Được thôi, các vị tiền bối ở Nhân Đức Đường đều kinh nghiệm, dù ở đây cũng bác sĩ giúp cô chẩn đoán.”

Lưu Tuyết Liên: “ vẫn tin tưởng bác sĩ Diệp hơn.”

Diệp Tiêu Tiêu gật đầu, “Tìm cũng , nhưng thường xuyên học, lẽ nhiều thời gian.”

Lưu Tuyết Liên: “Bác sĩ Diệp học ở thế?”

“Đại học Kinh Hoa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-272.html.]

“Ôi chao, đó là trường học nhất nước .” Lưu Tuyết Liên khoa trương , “Nếu con nhà mà cũng thể học ở Kinh Hoa, thì mồ mả tổ tiên bốc khói xanh .”

Diệp Tiêu Tiêu , “Con của bà Lưu cũng sẽ tệ .”

Câu Lưu Tuyết Liên thích , nhà bà chỉ một cô con gái, sảy t.h.a.i mấy thêm đứa con nào nữa.

bà cảm thấy chỉ một cô con gái cũng , thấy tiếc nuối.

Lưu Tuyết Liên cầm đơn t.h.u.ố.c mới điều chỉnh xong, phiền Diệp Tiêu Tiêu nữa.

Ban đầu Diệp Tiêu Tiêu để tâm đến việc Lưu Tuyết Liên giới thiệu bệnh.

Một tuần , bà gọi điện thoại cho cô, quả thật đưa cô em chồng đến.

Cô em chồng thấy Diệp Tiêu Tiêu, liền tỏ nghi ngờ, “Chị dâu, liệu , bác sĩ trẻ tuổi quá, em cần khám bệnh phụ khoa đấy.”

Lưu Tuyết Liên: “Được thì em cứ khám , em bệnh viện khám bác sĩ nam còn sợ, còn chê bác sĩ Diệp chúng tuổi nhỏ .”

Tiêu Nhụ: “Em tiện thôi.”

Đối phương trẻ tuổi như thế, chắc chắn là những vấn đề như của cô .

Diệp Tiêu Tiêu nhận điện thoại liền vội đến.

Tiêu Nhụ trông đến ba mươi tuổi, ăn mặc thời trang, cổ tay đeo một chiếc đồng hồ nữ hàng hiệu đắt tiền.

Diệp Tiêu Tiêu bảo đối phương xuống.

Sau khi bắt mạch cho Tiêu Nhụ, “Cô cần ngại, bệnh của cô dễ chữa, sẽ kê cho cô một liều t.h.u.ố.c Ngũ Lâm Hoàn phụ khoa, tình hình sẽ nhanh chóng chuyển biến .”

Người đều t.h.u.ố.c Trung y chậm hiệu quả, nhưng chỉ cần phương t.h.u.ố.c và bệnh tình hợp , dễ đạt hiệu quả ngay từ liều đầu tiên.

Tiêu Nhụ: “Được, cảm ơn bác sĩ.”

“Bác sĩ, t.h.u.ố.c cần sắc , thường xuyên ăn bên ngoài, e rằng thời gian.”

Lưu Tuyết Liên: “Em tạm gác công việc trong tay mấy tháng ?”

Tiêu Nhụ: “Sao mà , thị trường đổi chóng mặt, em nắm bắt lấy.”

Diệp Tiêu Tiêu: “ kê trực tiếp t.h.u.ố.c thành phẩm cho cô nhé, cần tự nghiền nát, là dạng viên , uống với nước là .”

Tiêu Nhụ: “Thế thì quá.”

Diệp Tiêu Tiêu kê đơn t.h.u.ố.c xong cho Tiêu Nhụ, bảo đối phương lấy thuốc.

Tiêu Nhụ đến hôm nay cũng khá tình cờ, đây việc điều trị cho chồng của Tư Ninh cũng vài tháng.

Chồng Tư Ninh đến, nhưng Tư Ninh đến.

Còn mang theo một lá cờ lớn.

“Bác sĩ Diệp, t.h.a.i .”

Giọng điệu của Tư Ninh vô cùng xúc động, cô kết hôn bao nhiêu năm nay, đến thái độ nhà chồng, bản cũng sốt ruột.

Bây giờ cuối cùng thai, cô nhất định cảm ơn Diệp Tiêu Tiêu thật .

“Chúc mừng cô, xuống , cần khách sáo như thế.”

Tư Ninh bây giờ vô cùng tin tưởng Diệp Tiêu Tiêu, mặc dù bệnh vô sinh chắc chắn chỉ ở đây mới chữa .

nếu gặp Diệp Tiêu Tiêu, cô còn bao nhiêu đường vòng nữa.

“Phải thế chứ, t.h.a.i liền đến đây ngay lập tức.”

Loading...