Hứa Kiến Lễ tuy rời , nhưng chuyện xảy khiến một đám vốn đang lén lút ngóng chuyện phiếm, giờ bắt đầu bàn tán điên cuồng về vụ đ.á.n.h .
Diệp Tiêu Tiêu ăn tiệc ở đây nữa, ngờ khi còn chuyện liên quan đến .
Thì Hứa Kiến Lễ và Hoàng Chí đ.á.n.h , một phần nguyên nhân là do đối phương ăn sạch sẽ, sỉ nhục cô.
Diệp Tiêu Tiêu hề tức giận chút nào.
Hoàng Chí là ai nhỉ…
Lộ Hàn Xuyên liếc chỗ , Hoàng Chí còn ở đó.
Vừa tha cho quá dễ dàng .
Hoàng Chí rời khỏi Bắc Kinh là vì gây chuyện, gia đình bảo lãnh mới giữ , thấy đối phương vẫn còn sống nhớn nhác như thế, xem đến lúc lật sổ nợ cũ .
Lộ Hàn Xuyên tuy rời mà lời nào, nhưng ghi nhớ Hoàng Chí.
Bạch Mộng An thấy Diệp Tiêu Tiêu sắp .
Cô cũng dậy, nếu Diệp Tiêu Tiêu đến, cô đưa tiền mừng xong là từ lâu .
“Lỗ quá lỗ quá, thế bảo tớ đến cho .”
Tuy , nhưng Bạch Mộng An vẫn cảm thấy ăn cơm thì lỗ.
“Tiêu Tiêu, lát nữa ?”
Diệp Tiêu Tiêu: “Lát nữa tớ Hải Hà Viên một chuyến, sư phụ tớ ở đó.”
Hải Hà Viên rộng, Bạch Mộng An ngờ đối phương đến khu dưỡng lão, nơi đó ngay cả xe cũng dừng, đến hai phút là đuổi .
Bạch Mộng An chỉ đành thất vọng : “Vậy thôi, đường cẩn thận nhé.”
Diệp Tiêu Tiêu gật đầu.
Lộ Hàn Xuyên ở xe mới hỏi: “Anh còn tưởng em đợi đến khi cô dâu chú rể xuất hiện mới rời chứ.”
Diệp Tiêu Tiêu ghé sát gần Lộ Hàn Xuyên, hàng mi cong vút chớp chớp, “Em sớm , dù em cũng thấy chú rể chút nào.”
Vừa hỗn loạn như thế, nhiều bỏ .
Ước chừng Hứa Kiến Văn và Hác Yến Yến khỏi là sẽ thấy khí còn nhiệt tình như nữa.
Lộ Hàn Xuyên nhếch môi , “Đi Hải Hà Viên ?”
Diệp Tiêu Tiêu: “Đi khu dưỡng lão Hải Hà Viên, ở đó một bệnh nhân của sư phụ em, nên em mới mang theo hộp thuốc.”
Lộ Hàn Xuyên hiểu , hỏi nhiều mà trực tiếp đưa đến nơi.
Nơi xe biển báo thì .
Mặc dù xe của Lộ Hàn Xuyên oách .
Lộ Hàn Xuyên đưa đến cổng, Diệp Tiêu Tiêu cầm thẻ thông hành bước .
Nhân viên trực cổng vẫn gọi điện xác nhận mới cho .
Diệp Tiêu Tiêu vẫy tay với Lộ Hàn Xuyên.
Hai hẹn, ngày mốt hai gia đình sẽ cùng ăn một bữa cơm.
Diệp Tiêu Tiêu khu dưỡng lão, tiếp tục giúp Trương Khai Nguyên điều trị.
Trước đây ba tháng mới hiệu quả, nhưng bây giờ còn đến một tháng, hai chân của Trương Khai Nguyên thể cử động , thể một hoạt động đơn giản.
Vệ sĩ chăm sóc Trương Khai Nguyên đều vô cùng bất ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-278.html.]
“Tốt quá .”
Vệ sĩ bây giờ thái độ với Tống Quang Cảnh và Diệp Tiêu Tiêu.
Có thể chữa khỏi cho Trương Khai Nguyên, còn vui hơn cả bản Trương Khai Nguyên.
Diệp Tiêu Tiêu với Tống Quang Cảnh: “Sư phụ, ngày mai rảnh , con và Lộ Hàn Xuyên hẹn, ngày mốt để hai bên trưởng bối ăn cơm, cũng cùng nhé.”
Diệp Tiêu Tiêu cũng nhiều trưởng bối công nhận, Tống Quang Cảnh tuyệt đối là một , ông giúp đỡ cô quá nhiều.
Tống Quang Cảnh: “Ồ? Chuẩn kết hôn ?”
Diệp Tiêu Tiêu che mặt: “Chưa ạ sư phụ, nhân tiện cha con đều ở đây, nên gặp mặt thôi.”
Tống Quang Cảnh: “Được, sư phụ lúc nào cũng thời gian.”
Diệp Tiêu Tiêu về cũng với Miêu Thúy Phương và Diệp Kiến Quốc chuyện , hai chút lo lắng.
“Tiêu Tiêu, cha lo chuyện…”
Diệp Tiêu Tiêu: “Mẹ, chúng ăn cơm thôi, cần gì cả, với hai đừng lo lắng quá, bình thường ở làng thế nào, ở đây cứ thế.”
Miêu Thúy Phương: “Thế thì , chúng thể con mất mặt, ông Diệp mau đây, chúng chọn một bộ quần áo phù hợp.”
Miêu Thúy Phương thật sự lo lắng, bình thường thích chải chuốt cũng chủ động chọn quần áo.
May mà Diệp Tiêu Tiêu đây mua cho hai vài bộ quần áo, đều là đồ mới, cũng cần chuẩn gì.
Diệp Kiến Quốc lời dậy, thể thấy ông cũng khá căng thẳng.
Bên , đám cưới ở Khách sạn Lớn Bắc Kinh kết thúc.
Vì màn kịch náo loạn đó, Hứa Kiến Văn và Hác Yến Yến khi xuất hiện đều cảm thấy khí đúng.
Hác Yến Yến mặc chiếc váy cưới voan đặt may riêng, so với chiếc áo đại hồng trong đám cưới bây giờ, quả thật khác biệt.
dù cô dâu chú rể xinh , trai đến , những mặt cũng còn tâm trí mà xem.
Vì lo lắng già đủ sức, ông cụ và bà cụ nhà họ Hứa mãi đến gần lúc khai tiệc mới xuất hiện.
Bà cụ nhà họ Hứa đến bắt đầu tìm Hứa Kiến Lễ, nhà chắc chắn dám sự thật, đều bắt đầu bao che.
Hứa Hà bên cạnh bà cụ, “Kiến Lễ chơi với họ , bận rộn ở đây cả nửa ngày , bọn trẻ cần lúc nào cũng ở đây.”
Bà cụ lúc mới hỏi nữa.
Đợi đến khi Hác Yến Yến t.h.ả.m đỏ, bà cụ Hứa nhíu mày.
“Con bé mặc quần áo màu trắng, vui vẻ gì cả.”
Hứa Hà thấy gì, “Bây giờ trẻ tuổi đều thích thế, cái gọi là váy cưới.”
Bà cụ Hứa vẫn chút vui.
cũng gì nữa, chỉ là thấy mắt.
Sau khi thành một loạt nghi thức là cô dâu chú rể mời rượu, Hác Yến Yến thấy Diệp Tiêu Tiêu, còn tưởng đối phương đến.
Cô lén hỏi Hạ Xảo Hương.
“Mẹ, Tiêu Tiêu đến ạ?”
Hạ Xảo Hương bĩu môi, “Đến , cha con còn gặp nó nữa.”
Hác Yến Yến nghĩ: Đến là , tuy chuyện trực tiếp với Diệp Tiêu Tiêu, nhưng đối phương chỉ cần đến, chứng tỏ bọn họ hòa giải .
Hạ Xảo Hương cũng đến chuyện đ.á.n.h , nhưng nguyên nhân cụ thể.
Chỉ nghĩ nhà họ Hứa chút ý tứ nào, nếu sự việc giải quyết nhanh chóng, chẳng đám cưới sẽ hủy hoại .