Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 289

Cập nhật lúc: 2025-12-06 04:11:23
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Thường Ninh đ.ấ.m một cú bụng Lý Đắc Số, đối phương lập tức khom lưng ôm bụng.

“Đừng lo chuyện bao đồng, đừng ngang qua cổng nhà tao.”

Diệp Thường Ninh buông , dứt khoát về nhà.

Ánh mắt Lý Đắc Số đầy vẻ độc địa.

Diệp Thường Ninh quả thực kiếm tiền một thời gian nhờ kinh doanh, nhưng nhớ rằng vì một chuyện mà sự nghiệp sa sút thê thảm.

“Làm vẻ gì chứ... Sớm muộn gì cũng gặp vận rủi thôi.”

Lý Đắc Số nguyền rủa một câu, khập khiễng bỏ .

...

Khi các con đều về nhà, khí lập tức trở nên náo nhiệt.

Hai gia đình ăn cơm cùng , trong nhà vô cùng ồn ào.

Sau bữa cơm, trò chuyện, hỏi thăm tình hình gần đây của gia đình.

Ông ngoại Miêu cũng đón về, ban đầu ông Miêu Thúy Phương bệnh Kinh thành, vì thấy lâu quá về.

Diệp Thường Thanh đành đến nhà báo tin một tiếng, là Miêu Thúy Phương và Diệp Kiến Quốc chút việc ở Kinh thành, sẽ về trễ.

Ông ngoại Miêu đoán là ai đó xảy chuyện.

Diệp Thường Thanh an ủi mãi, ông cụ mới bình tâm .

Việc đầu tiên Miêu Thúy Phương khi trở về, chính là đón ông cụ về nhà.

Ông cụ thấy con gái con rể đều , cuối cùng cũng yên lòng.

Tuy tin từ , nhưng tận mắt thấy, trong lòng vẫn luôn lo lắng.

Diệp Tiêu Tiêu và Diệp Thường Ninh chia những món quà mang về cho .

Lần về nhà còn một chuyện đáng mừng, đó là nhà điện.

lắp bóng đèn nhỉ.”

Diệp Tiêu Tiêu quanh sân, “Dây điện cũng kéo.”

Diệp Kiến Quốc: “Mai chúng mua dây điện về nối thôi, việc cha .”

Miêu Thúy Phương: “Ông đừng cố sức, coi chừng điện giật.”

Diệp Kiến Quốc: “Hồi ở trong quân đội cha từng nối , đơn giản thôi mà.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Chúng mua dây điện ở ngoài .”

Lẽ họ nên mua sẵn mang về.

Diệp Thường Ninh: “Mai con thị trấn mua.”

Anh thật là mệt.

Diệp Kiến Quốc: “Lần Cương T.ử về ?”

Diệp Thường Ninh: “Đợi con , mới về, ở nhà thêm vài ngày.”

Diệp Kiến Quốc gật đầu, “Thế cũng , hai đứa ở ngoài cũng vất vả .”

Diệp Thường Ninh chủ yếu là nào đặc biệt tin tưởng, nên bắt buộc giữ Cương T.ử ở đó trông coi.

Diệp Kiến Quốc: “Thế còn Vương Thịnh thì ?”

Diệp Thường Ninh: “Con cũng rõ dạo đang gì nữa, là tự cùng con, chứ con cho theo.”

Diệp Kiến Quốc thở dài, “Thế thì chú Vương con , Vương Thịnh mà cứ lông bông ở ngoài, chi bằng về nhà.”

Miêu Thúy Phương: “ thấy ở ngoài cũng , ở nhà cũng suốt ngày cãi với chú Vương thím Xuân, chẳng giúp gì.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-289.html.]

Ban đầu khi Diệp Thường Ninh cùng , Diệp Kiến Quốc còn lo Vương Thịnh sẽ lôi kéo Diệp Thường Ninh chệch hướng, may mà mấy cùng , đó là một quyết định đúng đắn.

Diệp Tiêu Tiêu chuyện một lúc, về phòng dọn dẹp.

Vào phòng thì thấy chẳng gì để dọn.

Phòng sạch sẽ, giường sưởi vẫn ấm áp.

Trong tủ quần áo mấy bộ quần áo dày mặc mùa đông, cả ủng và mũ của cô nữa.

Điều bất tiện duy nhất là bây giờ trời tối hẳn.

Đợi mai mua bóng đèn về chắc sẽ tiện hơn.

Buổi tối, Miêu Thúy Phương rót hai túi nước nóng cho Diệp Tiêu Tiêu để chăn.

“Hôm nay mệt , ngủ sớm , mai cũng đừng dậy sớm, nhà việc gì .”

Diệp Tiêu Tiêu chui chăn ấm: “Con cảm ơn .”

Chương 233: Thăm Bạn

Diệp Thường Ninh mua dây điện và bóng đèn, sáng sớm hôm .

Quá trưa mới về, lưng là một cái bao tải rắn chứa đầy đồ.

Diệp Tiêu Tiêu chạy xem: “Anh Ba, mua thật .”

Diệp Thường Ninh: “Đừng thấy đồ nhiều, mà khó mua lắm đấy.”

Có dây điện và bóng đèn , việc nối cũng dễ dàng hơn.

“Con gọi Thường Quân đến giúp, nối xong nhà , qua nhà bác cả sân nối luôn.”

Diệp Thường Ninh sân gọi Diệp Thường Quân đến giúp.

Diệp Thường Quân hiện tại cũng công việc ở huyện thành, lái xe tải cho một nhà ăn tập thể, công việc là do Lưu giúp tìm.

Sau Diệp Thường Thanh hỏi cùng ở mỏ , Diệp Thường Quân từ chối.

Công việc hiện tại khá hài lòng, lúc nghỉ ngơi còn thể về nhà thăm nom.

Nếu ở mỏ giống Diệp Thường Thanh, thì ở nhà càng ai trông nom.

Diệp Thường Quân và Diệp Thường Ninh kéo dây điện khắp nhà .

Kéo dây đèn, bóng đèn phát ánh sáng yếu ớt.

Miêu Thúy Phương: “Mẹ chị dâu bên cạnh , tiền điện đắt lắm, nhà bếp lắp một cái đèn thôi là .”

Diệp Thường Ninh dở dở : “Lắp thì cũng lắp , cứ mỗi phòng lắp một cái , thế khỏi lo buổi chiều ăn cơm thấy miệng nữa.”

Miêu Thúy Phương: “Sống ở đây mấy chục năm , ai ăn cơm thấy miệng mà c.h.ế.t đói , chỉ mày là lắm chuyện.”

Diệp Thường Ninh: “Con trả tiền điện , đừng lo nữa, con lắp bóng đèn phòng Tiêu Tiêu .”

Diệp Thường Ninh cầm dây điện chui qua cửa sổ trời lên mái nhà, kéo dây điện , một hồi cả lấm lem.

Diệp Tiêu Tiêu thấy bụi rơi xuống từ mái nhà, ôm đồ chạy ngoài.

“Con qua nhà Nhị Ni một lát, tặng cô một món quà.”

Diệp Tiêu Tiêu chuyện Trương Nhị Ni kết hôn, cô mang về cho cô một món quà.

“Nhị Ni giờ ở nhà Phí Thanh, Tiêu Tiêu, con tìm ?”

Miêu Thúy Phương gọi Diệp Tiêu Tiêu , “Mẹ đưa con nhé.”

Diệp Tiêu Tiêu quả thật nhà Phí Thanh ở , cô thậm chí còn Phí Thanh là ai.

Miêu Thúy Phương dặn Trương Tuyết trông chừng hai đứa trẻ, đừng cho chúng chơi dây điện của chú.

Lại dặn dò Diệp Thường Thịnh giữ thang cho Diệp Thường Ninh.

Rồi cùng Diệp Tiêu Tiêu khỏi nhà.

Loading...