Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 291

Cập nhật lúc: 2025-12-06 04:12:28
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng Lý Đắc Số càng ngày càng nhỏ, nhưng Diệp Tiêu Tiêu vẫn thấy.

Diệp Tiêu Tiêu lặng lẽ lùi , hít sâu một , hô to: “Mẹ! Tam ca! Lý Đắc Số cho con về nhà.”

Bây giờ gần nhà họ Diệp .

Cái giọng chắc chắn truyền tới nhà họ Diệp.

Lý Đắc Số sợ hãi về phía một cái, ba chân bốn cẳng chạy mất.

Diệp Thường Ninh từ trong sân , nhưng thấy Lý Đắc Số, nọ chui tọt nhà khác từ lâu .

“Tiêu Tiêu, nãy con kêu gì đấy.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Hồi nãy Lý Đắc Số ở chỗ .”

Diệp Thường Ninh nhíu mày: “Hắn còn dám tới, xem tìm để giao lưu về nhân sinh một chút mới .”

“Hắn cứ hỏi thăm chuyện nhà .”

Tuy rằng nhân phẩm của Hác Yến Yến bây giờ cũng thường thường thôi, nhưng cái gã Lý Đắc Số tuyệt đối cũng là thứ .

Đời nhà họ Diệp t.h.ả.m như , gã Lý Đắc Số cứ , chẳng hề giúp đỡ một chút nào.

Diệp Thường Ninh cảm thấy khó hiểu: “Hắn rốt cuộc gì, cha Lý Đắc Số bây giờ còn ở trong thôn nữa, nhà bọn họ bây giờ cũng sống , lẽ nào là trộm gà bắt ch.ó đây.”

Diệp Thường Ninh tự nhiên thể nghĩ đến chuyện trùng sinh.

Diệp Tiêu Tiêu thì thể nghĩ .

Nếu Lý Đắc Số cũng trùng sinh, thì cốt truyện của cuốn sách chệch khỏi nguyên tác .

Diệp Thường Thịnh thấy hai lâu quá về, cũng .

Diệp Thường Ninh với : “Hồi nãy Lý Đắc Số tới, cứ như miếng cao da ch.ó , bám lấy nhà thế.”

Diệp Thường Thịnh: “Nghĩ cách đuổi , nếu tụi đều , tới gây chuyện thì .”

Diệp Thường Ninh tuy rằng cảm thấy tụi đều , Diệp Kiến Quốc cũng thể đối phó với cái thằng nhãi ranh đó, nhưng nếu thể đuổi Lý Đắc Số , cũng coi như là một chuyện vui.

“Đánh cho một trận.”

Cách đơn giản nhất mà Diệp Thường Ninh thể nghĩ , chính là đ.á.n.h cho một trận, ném khỏi cửa thôn.

Thời tiết mà ở ngoài trời rét cóng một đêm, khi trực tiếp về chầu trời luôn chứ.

Diệp Thường Thịnh đồng tình Tam ca, “Anh, vẫn nên động não nhiều hơn chút .”

Diệp Tiêu Tiêu nghiêng đầu hai trai, “Chúng thể nhà bàn bạc .”

Diệp Thường Ninh lúc còn kịp mặc áo ấm dày.

mà lạnh thế, về nhà, về nhà thôi.”

Ba về nhà, một lát trong phòng nhỏ của Diệp Thường Thịnh.

Phòng của Diệp Thường Thịnh và Diệp Thường Ninh liền kề , mỗi chiếm một gian nhỏ.

Bây giờ trong nhà đều lắp đèn điện, còn phòng tối nữa.

Đang bàn bạc đối phó Lý Đắc Số đây, Diệp Kiến Quốc nhà một câu, ngày mai trong thôn tổ chức lên núi săn bắn.

Loại hoạt động tập thể , thanh niên trong thôn cơ bản đều sẽ tham gia.

Người đông đồng nghĩa với an , gặp gấu đen sói cũng cần quá sợ hãi, nhà nào s.ú.n.g săn đều sẽ mang theo s.ú.n.g săn, còn dân quân cùng.

“Thôn sói ?”

Diệp Thường Ninh: “Đương nhiên là , chẳng qua em gặp thôi.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Vậy thì mai em cũng lên núi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-291.html.]

Diệp Thường Ninh: “Em cùng Thịnh ca, hai đứa một đoạn về.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Nhà mấy khẩu s.ú.n.g săn .”

Tuy rằng trong nước quản lý s.ú.n.g ống, nhưng bây giờ nhiều thôn xóm dựa săn b.ắ.n ở miền Bắc vẫn còn giữ lượng lớn s.ú.n.g tự chế.

Khoảng mười năm nữa những khẩu s.ú.n.g sẽ dần dần biến mất.

Diệp Thường Ninh Diệp Kiến Quốc mới dám : “Đó đều là bảo bối của cha , cho khác chạm , nếu Đại ca Nhị ca ở đây thì thể lấy, cha cho nghịch.”

Bởi vì Diệp Thường Thanh và Diệp Thường An đều từng rèn luyện trong quân đội.

Diệp Thường Ninh lúc đó bộ đội khó , nên đăng ký.

Hơn nữa tính cách hoạt bát của , Diệp Kiến Quốc cũng yên tâm.

Chỉ thể tự tập luyện ở nhà thôi.

Súng tự chế trong nhà, Diệp Thường Ninh vẫn dùng.

Diệp Tiêu Tiêu trong phòng một lát, cũng thấy hai trai bàn bạc xong đối phó Lý Đắc Số.

Cô nghĩ, là cho gã uống chút thuốc, biến thành thằng ngốc luôn cho .

Giá mà cô học cách hạ cổ từ Khúc Miêu thì mấy.

Thì sẽ sợ Lý Đắc Số nảy sinh ý .

Sáng sớm hôm , trong thôn gõ chiêng đ.á.n.h trống, thanh niên, trung niên, đều tập trung ở sân phơi núi.

Trong đám cũng cả các cô gái, trong thôn những nhà chỉ con gái cũng khá nhiều, nếu tham gia, đến lúc chia thịt cũng phần.

Cho nên từ nhỏ rèn luyện, con gái cũng thể lên núi.

những tuyệt đối bao gồm Diệp Tiêu Tiêu, cô trong đội hình, hình còn nhỏ hơn cả một vòng.

“Tiêu Tiêu trông còn bằng đứa trẻ mười hai tuổi trong thôn khỏe khoắn.”

Diệp Kiến Quốc tán thành cho Tiêu Tiêu theo, con trai út nhà họ cũng ít tham gia hoạt động kiểu , đáng lẽ nên cùng về.

Diệp Thường Ninh: “Hai đứa nó chỉ hóng chuyện thôi, nửa đường chắc là sẽ về.”

Diệp Kiến Quốc lườm một cái, “Lúc đó con cũng cùng về.”

Diệp Thường Ninh đang mân mê khẩu s.ú.n.g tay, liền còn nữa.

“... Không .”

Diệp Kiến Quốc nhấn mạnh giọng: “Cái gì mà , con để hai đứa nó tự về, nhỡ lạc đường núi thì .”

Diệp Thường Ninh đành thỏa hiệp: “Vậy , hai đứa cố gắng trụ lâu một chút đấy.”

Diệp Tiêu Tiêu ít khi tham gia hoạt động tập thể của thôn, hình như là đ.á.n.h cá.

Lần săn núi, tham gia còn đông hơn, bốn năm chục .

“Đông thế con mồi sợ chạy hết ?”

Diệp Thường Ninh: “Đi sâu trong núi thì sẽ , con quá nhỏ bé đối với tự nhiên.”

Phía là dân quân và những thợ săn kinh nghiệm mở đường, khi núi trưởng thôn nhắc nhở , con mồi nào thể đánh, con nào thể đánh.

Một động vật bảo vệ, càng thể hại.

Mục đích chính của họ là săn b.ắ.n để kiếm thức ăn, chứ để g.i.ế.c chóc.

Những con vật như lợn rừng phá hoại mùa màng ăn , chắc chắn là đối tượng săn bắt trọng điểm.

Diệp Tiêu Tiêu còn nhớ thịt lợn rừng , hương vị quả thực tệ.

mỗi nhà chỉ chia một miếng nhỏ, đủ ăn.

Loading...