Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 331
Cập nhật lúc: 2025-12-08 12:32:36
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-08 12:32:36
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Diệp Tiêu Tiêu quyết định tàu hỏa thành phố, đó tìm cách đến huyện thành Na Lan.
Những khác nơi thực tập của Diệp Tiêu Tiêu ở Tây Bắc, suýt nữa thì rớt quai hàm.
Diệp Tiêu Tiêu là đầu tiên nhận thông báo thực tập cơ mà.
Theo lý thì những đều phân đến các đơn vị .
Ngay cả những khác trong lớp Đông y cũng hiểu nổi.
Trương Khải Ninh: “Tiêu Tiêu, là đắc tội với ai đấy chứ, thể đến một nơi xa như , cả trường một ai đến đó cả.”
Diệp Tiêu Tiêu điềm tĩnh : “Là tớ chủ động xin .”
Trương Khải Ninh kinh ngạc: “Cậu bệnh !”
“Lớp trưởng, mau đến kê cho cô vài thang t.h.u.ố.c để điều lý .”
Sở Vân Tiêu cũng thấy lạ: “Cậu việc gì nhất định Tây Bắc?”
Diệp Tiêu Tiêu: “Nơi tớ thường còn chẳng , tớ nhờ quan hệ mới đấy.”
Trương Khải Ninh: “Quả nhiên bệnh nhẹ , nơi đó quanh năm suốt tháng gió cát lớn gì ho mà , qua đó đầy một tháng là chịu nổi thôi.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Tớ sẽ cố gắng kiên trì.”
Thấy đối phương cứng đầu cứng cổ, các bạn trong lớp khuyên bảo.
Trương Khải Ninh còn : “Lúc về thể mặt sẽ thêm hai vệt đỏ cao nguyên, cũng thể đen , cháy thành than luôn.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Cậu nên giữ lòng tin sản phẩm của chúng chứ, yên tâm , dù tớ đến đó cũng sẽ dừng bước chân nghiên cứu khoa học, công thức mới tớ sẽ gửi về, giữ liên lạc nhé.”
Trương Khải Ninh ngây : “Còn giữ liên lạc nữa chứ, chừng đến đó là cô lập với thế giới luôn đấy.”
Vì khuyên , Trương Khải Ninh đành : “Cậu khi nào, lúc đó tớ đưa .”
Diệp Tiêu Tiêu: “Về nhà thu xếp luôn, lo ăn , cần đưa tớ .”
Trước khi Diệp Tiêu Tiêu rời , những khác tin đều gần như nghĩ cô điên .
đối với cái đứa cứng đầu cứng cổ hơn cả bò , ai thể khuyên .
Ngay cả Tống Quang Cảnh cũng chỉ dặn dò vài câu để Tiêu Tiêu .
“Đến đó nhất định thư về nhà, nếu bắt nạt, đừng nhịn, sư phụ sẽ qua đón con về.”
Diệp Tiêu Tiêu ôm Tống Quang Cảnh, dặn ông cụ chăm sóc cho bản .
“Con chỉ vài tháng thôi, sẽ về nhanh thôi.”
“Đến đó đón con chứ.”
“Dì Vân sắp xếp hết , con khỏi ga sẽ đón.”
Vốn dĩ Diệp Tiêu Tiêu nghĩ tự đến căn cứ Na Lan, nhưng Vân Thành Tú yên tâm , bèn lo liệu chuyện thỏa.
Hơn nữa liên hệ với Lộ Hàn Xuyên, Diệp Tiêu Tiêu cảm thấy qua đó chắc chắn sẽ đối phương giật .
Tống Quang Cảnh: “Thế thì , thôi, để thằng Hiểu Quang đưa con ga.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Việc công ty vất vả cho Hiểu Quang , công thức sản phẩm mới em để , nếu vấn đề gì thì thư cho em.”
Tống Hiểu Quang dặn dò: “Em ở bên đó cũng tự chăm sóc cho .”
Diệp Tiêu Tiêu liền rời sự tiễn đưa của gia đình.
Chuyến đường sá xa xôi, từ Kinh thành đến thành phố Lộc Hải tàu hỏa hơn ba mươi tiếng đồng hồ.
May mà Diệp Tiêu Tiêu vé giường .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-331.html.]
Cô mang theo khá nhiều hành lý , vì nhiều vật dụng sinh hoạt.
Cũng giao thông bên đó phát triển , thể ngoài mua đồ , cô đành mang theo nhiều một chút.
Đợi đến nơi, địa chỉ cụ thể, khác mới thể gửi đồ cho cô.
Hơn ba mươi tiếng đồng hồ , Diệp Tiêu Tiêu xuống tàu ở ga tàu hỏa thành phố Lộc Hải.
Lúc tàu ít .
Chắc là ai rảnh rỗi mà chạy về phía .
Ở cổng đón khách lác đác vài , Diệp Tiêu Tiêu thoáng cái thấy đón .
Đối phương mặc quân phục, là một khuôn mặt lạ.
“Xin chào, là Diệp Tiêu Tiêu.”
“Chào cô, là dì Vân nhờ đến đón cô, tên là Kim Vũ.”
Đối phương lịch sự bắt tay Diệp Tiêu Tiêu, giúp Diệp Tiêu Tiêu cầm lấy hành lý.
“Cô đến căn cứ Na Lan , đưa cô qua đó.”
“Cảm ơn .”
Diệp Tiêu Tiêu bước khỏi ga tàu hỏa, khí bên ngoài vô cùng khô hanh.
“Chỗ cách căn cứ Na Lan còn năm tiếng xe, cô nghỉ ngơi ở nhà khách địa phương một chút .” Kim Vũ hỏi.
Diệp Tiêu Tiêu: “Xa như ?”
Kim Vũ: “Ở đây là như , đất rộng thưa.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Nếu tiện thì bây giờ đưa qua đó luôn .”
Kim Vũ cũng ý kiến gì: “Được.”
Bây giờ là chín giờ sáng, đến căn cứ Na Lan thì là hai giờ chiều.
Còn dài hơn so với thời gian hẹn.
Nói là căn cứ, thực bên trong rộng, trạm y tế ở vòng ngoài của căn cứ.
Diệp Tiêu Tiêu cầm giấy chứng nhận của trường, nộp xong, nhân viên bảo vệ ở cổng mới cho .
Chương 267 Trạm y tế
Kim Vũ giúp Diệp Tiêu Tiêu mang vali hành lý trong.
Diệp Tiêu Tiêu cũng gặp viện trưởng của trạm y tế, cả trạm y tế chỉ là một cái sân nhỏ, nhân viên bên trong chỉ ba , cũng gần giống như phòng y tế của trường học.
Chú Triệu Xuân Hoa năm mươi tuổi viện trưởng, ngoài còn một bác sĩ nam Dương Quyến ba mươi tuổi, một y tá trẻ Lý Trân hai mươi lăm tuổi.
Diệp Tiêu Tiêu chào hỏi vài .
Trừ bác sĩ Dương Quyến, hai còn đều là địa phương.
Chưa qua đào tạo kiến thức y học bài bản, viện trưởng Triệu Xuân Hoa là lang băm, kiến thức điều dưỡng của Lý Trân cũng là tự học.
Diệp Tiêu Tiêu ý khinh thường những tự học, chỉ là kinh ngạc về môi trường y tế ở đây.
Viện trưởng Triệu Xuân Hoa đưa Diệp Tiêu Tiêu đến ký túc xá.
Nó ngay cạnh trạm y tế, cũng là một cái sân nhỏ, đây chỉ Lý Trân và Dương Quyến ở đây, bây giờ thêm Diệp Tiêu Tiêu.
Phòng đủ dùng, cần ngủ chen chúc.
Chỉ là trong phòng ngoài một chiếc giường thể dùng , thì cũng chẳng gì khác.
Triệu Xuân Hoa: “Mấy hôm mới sửa cửa sổ và mái nhà, lo dột mưa lọt gió, ngờ chỗ chúng thể cả sinh viên thực tập đến, hoan nghênh hoan nghênh.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.