Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 345

Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:38:21
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối tháng Mười Một, căn cứ Na Lan đón một trận tuyết.

Mặc dù lượng mưa hàng năm ở đây ít, nhưng nhiệt độ mùa đông giảm xuống, vẫn khả năng tuyết rơi, chỉ là tình huống thường gặp.

Mùa đông phần lớn thời gian là gió lạnh hoành hành, cát bụi bay khắp trời.

Trong trạm xá bếp lò, nhưng môi trường ở ký túc xá thì như .

Bếp lò hiện tại khá khan hiếm, nhưng lò sưởi giường lò (kàng), mùa đông là thể chịu đựng nổi.

Triệu Xuân Hoa với Diệp Tiêu Tiêu.

“Trong phòng Dương Quyến và Lý Trân đều giường lò, mùa đông cô thể ngủ cùng Lý Trân, ngủ chung với .”

Lý Trân ý kiến gì, phòng cô ở ba bốn cũng thành vấn đề.

Diệp Tiêu Tiêu: “Có tiện ?”

Lý Trân: “Cậu sắp c.h.ế.t cóng , còn quản tiện tiện nữa.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Được , ở cùng .”

Lộ Hàn Xuyên mang đến cho Diệp Tiêu Tiêu một cái bếp lò.

Tuy rằng khó mua, nhưng mua .

Diệp Tiêu Tiêu: “Lắp ở phòng Lý Trân , mùa đông ngủ giường lò với cô .”

Như trong phòng sẽ ấm hơn.

khi cô , bếp lò sẽ thuộc về Lý Trân, lắp đặt một xong cần đổi chỗ.

Lộ Hàn Xuyên: “Thế cũng , ngày mai mang thêm ít than và củi tới, lò sưởi đặt trong phòng, chừa chỗ thông gió, đừng quá kín, cẩn thận ngộ độc.”

Diệp Tiêu Tiêu: “ .”

Đợi Lộ Hàn Xuyên , Lý Trân ôm chầm lấy Diệp Tiêu Tiêu.

“Chúng lò sưởi !”

Diệp Tiêu Tiêu: “Cậu vui đến .”

“Đương nhiên ! Có lò sưởi, chúng thể nướng khoai lang, nướng bánh mì lát đó, còn thể đun nước, cần gặm nước đá trong mùa đông nữa.”

Lý Trân là thực sự từng chịu khổ, cô mùa đông ở đây mỗi năm khó khăn đến mức nào.

Bây giờ là mùa đông , nhiều thực phẩm thể bảo quản .

Diệp Tiêu Tiêu mang thịt hun khói ở nhà đến phòng Lý Trân.

“Vậy tìm cách món , thì gửi cho cô đầu bếp ở nhà ăn xử lý mất.”

Chương 278 Bánh Bao

Thịt nhà họ Diệp gửi đến nhiều, Diệp Tiêu Tiêu chỉ giữ một phần nhỏ, phần còn đều đưa cho Lộ Hàn Xuyên, để mang đến nhà ăn đơn vị giải quyết.

Lý Trân đến nhận thịt từ tay Diệp Tiêu Tiêu, “ cơm hấp thịt hun khói cho .”

Món khá đơn giản, hơn nữa Lý Trân từ tám tuổi giúp gia đình nấu ăn, khác với nuông chiều như Diệp Tiêu Tiêu, tài nấu nướng của cô khá .

Lý Trân ở đây một hũ gạo, Diệp Tiêu Tiêu khá kinh ngạc, “Phòng gạo tẻ .”

Lý Trân ngại ngùng rằng hũ gạo để khá lâu , nhưng cô kiểm tra, chắc chắn là ăn .

Vo gạo sơ qua một , Lý Trân thêm nước, cho thịt hun khói , đặt thẳng cái thau men đó lên bếp lò để hấp.

Mùi thơm của cơm nhanh chóng tỏa .

Cũng chính lúc , Diệp Tiêu Tiêu phát hiện bên ngoài tuyết rơi .

“Tuyết rơi !”

Cô phấn khích chạy ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-345.html.]

Cả hòa tuyết trắng, nhưng còn rực rỡ hơn cả tuyết trời.

Lý Trân ngoài qua cửa sổ, Diệp Tiêu Tiêu mặc chiếc áo khoác bông màu đỏ, đối lập rõ rệt với tuyết trắng, cả như đang phát sáng.

Lý Trân lắc đầu, cứ cảm thấy Diệp Tiêu Tiêu và môi trường xung quanh cùng một thế giới.

Có lẽ là do đối phương quá xinh .

Diệp Tiêu Tiêu cũng ngại lạnh, ôm một đống tuyết phòng.

Nhiệt độ trong phòng nhanh chóng tan chảy tuyết trắng trong tay cô.

“Cơm hấp thịt hun khói xong , đợi nhà ăn lấy thêm hai món ăn.”

Lý Trân cầm phiếu ăn đến nhà ăn, khi dặn dò Diệp Tiêu Tiêu, “Cậu đậy lò sưởi , đặt cơm lên để giữ ấm, đừng để cháy.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Được!”

Hôm nay tuyết rơi, Lý Trân trở về báo cho Diệp Tiêu Tiêu một tin vui.

“Buổi tối chúng ăn bánh bao.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Thật ?”

Ở đây ngoài bánh nướng, ít khi các món từ bột mì, càng đừng là bánh bao.

Đông như , nhà ăn bánh bao thì cũng là một công trình lớn.

“Cho nên buổi tối sớm đấy, thì còn để mà giành.”

Mặc dù nhà ăn cố gắng gói đủ bánh bao, nhưng đảm bảo tất cả đều thể ăn .

Diệp Tiêu Tiêu bưng hộp cơm của , ăn cơm thịt hun khói thơm lừng, đồng tình gật đầu.

Nghe tin bánh bao ăn, chỉ Diệp Tiêu Tiêu và họ, tất cả trong căn cứ đều khá vui vẻ.

Châu Thịnh Dương kéo Lộ Hàn Xuyên, “Hôm nay đừng trốn, chúng cùng ăn một bữa thật ngon.”

Lộ Hàn Xuyên: “Không trốn.”

Mặc dù và Tiêu Tiêu đều ở căn cứ, nhưng hai cùng ăn cơm cũng nhiều.

Ai cũng việc của , khó gặp .

Châu Thịnh Dương: “Vậy thống nhất thế nhé, lát nữa cùng nhà ăn.”

Lộ Hàn Xuyên gật đầu đồng ý, nhưng vẫn dặn dò: “Không uống rượu.”

Châu Thịnh Dương: “Biết , uống còn nỡ cho nữa là.”

Mùa đông mà nhấp ngụm rượu thì còn gì hạnh phúc bằng.

Châu Thịnh Dương cảm thấy Lộ Hàn Xuyên hưởng thụ.

đối phương là lãnh đạo, cũng thể lời lãnh đạo.

Bữa cơm chiều hôm đó, Diệp Tiêu Tiêu cuối cùng cũng nhận , căn cứ khá nhiều .

Bình thường cô và Lý Trân đến, ở đây cần xếp hàng, hôm nay xếp hàng dài dằng dặc.

Diệp Tiêu Tiêu thấy cả Lý Thành Phong cũng đến, rằng vị mắc bệnh dày vì chịu ăn uống đàng hoàng.

thấy Diệp Tiêu Tiêu đều chào hỏi.

Diệp Tiêu Tiêu là bác sĩ thực tập mà thể ở đây lâu như , khiến bất ngờ.

Nhà ăn chuẩn đầy đủ, bánh bao nhân thịt và nhân chay, nhân thịt cũng phân thành thịt cừu và thịt heo, ở đây nhiều ăn thịt heo.

Lý Trân và Diệp Tiêu Tiêu thì , cái gì cũng ăn .

Diệp Tiêu Tiêu hỏi Lý Trân, “Cậu cũng ăn thịt heo .”

Lý Trân giải thích: “Mẹ Hán, cái gì cũng ăn.”

Loading...