Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 348

Cập nhật lúc: 2025-12-11 02:22:44
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

chả mấy chốc, Lý Trân tìm manh mối.

Dương Quyến thất thần là vì chuyện dính dáng tới Khương Lạc Nhân.

Vào cái hôm thứ ba Dương Quyến đình chỉ công tác để kiểm điểm, Khương Lạc Nhân và Võ Đào bắt đầu yêu .

Tin tức trong căn cứ lan truyền nhanh lắm, những khác sự tình cứ tưởng đôi tình nhân là trời sinh một cặp.

Mấy nội tình thì chỉ thấy tin đột ngột.

Chẳng hề dấu hiệu gì báo , hai họ ở bên .

Diệp Tiêu Tiêu nghĩ Khương Lạc Nhân là một phụ nữ khôn ngoan, thông minh thế , chắc chắn sẽ chọn bạn đời lợi nhất cho .

Nếu Dương Quyến đình chỉ công tác kiểm điểm, lẽ cô còn đắn đo thêm vài ngày.

Giờ thì tình huống giúp Khương Lạc Nhân nhanh chóng đưa quyết định.

Diệp Tiêu Tiêu đoán sai, Khương Lạc Nhân quả thực cân nhắc thiệt hơn, quyết định ở bên Võ Đào.

Lúc , Võ Đào ôm Khương Lạc Nhân, bày tỏ ý định của , “Lạc Nhân, báo cáo kết hôn ngay bây giờ, chỉ như , khi điều , mới thuận lý thành chương đưa em cùng rời khỏi đây.”

Khương Lạc Nhân: “Có vẻ nhanh quá , bố bên đó...”

Võ Đào: “Bố chắc chắn sẽ thích em.”

Mặc dù Võ Đào như , nhưng Khương Lạc Nhân vẫn thấy bồn chồn, hai bên gia đình còn gặp mặt, liệu cuộc hôn nhân quá vội vàng chăng.

Thế nhưng môi trường hiện tại là như thế, do việc liên lạc bất tiện, nhiều kết hôn nhiều năm mới đưa vợ về quê.

Võ Đào hôn Khương Lạc Nhân, “Nếu em yên tâm, giờ chúng gọi điện về nhà , họ tin chắc sẽ mừng lắm.

Còn bố em thì , cần với họ một tiếng .”

Khương Lạc Nhân gật đầu, “Bố em đều dễ tính, sẽ phản đối .”

Thực , mấy năm gần đây, bố ở nhà vẫn giục Khương Lạc Nhân kết hôn.

Vì nghề nghiệp cô đặc thù, chỉ cần còn việc trong quân đội, gần như thể tìm đối tượng ở quê nhà .

Bố Khương đây còn nghĩ trai trẻ trong quân đội nhiều thế, con gái chẳng lẽ gả .

Mãi đến khi Khương Lạc Nhân qua tuổi hai mươi lăm, gia đình mới bắt đầu giục giã thường xuyên.

Võ Đào: “Thì cũng báo một tiếng, khi kết hôn, dịp sẽ về cùng em thăm bố .”

Đối phương suy tính xa xôi như , Khương Lạc Nhân hề cảm thấy an lòng hơn, trái càng thêm bất an.

Dương Quyến đình chỉ công tác một tháng, đồng thời trừ một tháng lương.

Khi việc ở phòng y tế thì là cuối tháng mười hai .

Diệp Tiêu Tiêu cuối cùng cũng khôi phục chế độ việc luân phiên của , chỉ là Dương Quyến vẻ tự nhiên khi đối diện với cô.

Diệp Tiêu Tiêu thời gian để ý xem Dương Quyến nghĩ gì, vì Diệp Thường Ninh đến thăm cô.

Căn cứ cho phép ngoài nếu tình huống đặc biệt, nhưng mấy nhà khách bên ngoài căn cứ thì thể ở, chỉ cần báo , nhà của nhân viên công tác thể ở.

Diệp Tiêu Tiêu nhận thư báo , nhưng chính xác là ngày nào.

Khi đến thông báo nhà thăm, Diệp Tiêu Tiêu vui vẻ chạy , còn tâm trí mà để ý đến suy nghĩ của Dương Quyến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-348.html.]

Lý Trân ngưỡng mộ Diệp Tiêu Tiêu, “Cô rời nhà bao lâu , mà nhà đến thăm .”

Triệu Xuân Hoa bảo Lý Trân lau quầy, còn chuyện của Diệp Tiêu Tiêu thì ít khi bàn tới.

Vì Triệu Xuân Hoa , Diệp Tiêu Tiêu cùng thế giới với họ, sớm muộn gì cũng sẽ rời khỏi nơi .

Diệp Thường Ninh đến đây ngoài việc thăm cô em gái, còn xem xét việc thu mua da cừu ở đây.

Nếu hàng về định, nhà máy thể mở thêm một dây chuyền chế biến sản phẩm từ len lông cừu.

Tuy nhiên Diệp Thường Ninh cũng , nơi gần sa mạc, thu mua lượng lớn, xa hơn nữa, ít nhất là đến vùng đồng cỏ mới .

“Anh Ba! Sao đến đây!”

Diệp Tiêu Tiêu thấy Diệp Thường Ninh và Giang Nam từ xa.

“Nơi đúng là khó tìm thật, để xem em gầy !”

Diệp Thường Ninh ôm cô em gái một cái, ngắm nghía kỹ lưỡng.

chạy đến, Diệp Tiêu Tiêu mặt mày hồng hào.

Không gầy , vẻ đen hơn một chút, nhưng ném đám đông vẫn là trắng phát sáng.

“Anh và Giang Nam xuống tàu hỏa, thuê một chiếc xe bò đến đây.”

Diệp Thường Ninh đưa cho Diệp Tiêu Tiêu một bọc lớn đồ, “Đồ ăn vặt và nước uống mua cho em đấy, nếu lái xe đến, chở cho em cả xe nước khoáng .”

Nước khoáng bây giờ là chai thủy tinh, nếu vận chuyển đường xa thế , Diệp Tiêu Tiêu sẽ vỡ bao nhiêu.

“Chỗ em tuy thiếu nước, nhưng nước uống thì vẫn .”

Diệp Tiêu Tiêu khoác tay Diệp Thường Ninh, “Anh Ba, chúng nhà chuyện .”

Cái nhà nhỏ bên ngoài căn cứ gọi là nhà khách, nhưng môi trường đơn sơ lắm, chỉ thể cung cấp nước nóng và chỗ ngủ chiếc giường sưởi ấm.

Diệp Thường Ninh cũng chê, hồi nhỏ chỗ ở còn tồi tàn hơn đây nhiều.

“Anh Ba, em đồ ngon, lát em lấy cho .”

Dù ở đây giường sưởi ấm, nhưng trong phòng lò sưởi, chỉ một cái chậu than nhỏ, còn lộng gió khắp nơi, buổi tối chắc chắn nghỉ ngơi .

“Không vội, xuống chuyện .”

Mặc dù Diệp Tiêu Tiêu mới đến vài tháng, nhưng nhà còn lo lắng cho cô hơn cả lúc cô nước ngoài.

Vợ chồng Miêu Thúy Phương còn Diệp Tiêu Tiêu đến nơi nguy hiểm thế , thức ăn ở nhà đều do Diệp Thường Thanh và Trương Tuyết gửi bưu điện đến.

Ông bà già còn tưởng Diệp Tiêu Tiêu chỉ thực tập ở một nơi xa Kinh Thành.

“Em tìm Lộ Hàn Xuyên chứ.”

Mặc dù Diệp Tiêu Tiêu trong thư, nhưng tận mắt thấy, Diệp Thường Ninh sẽ tin.

Ai Lộ Hàn Xuyên hai năm nay lòng đổi .

Nếu dám, thì nắm đ.ấ.m của cũng để chơi.

“Tìm , lát em gọi qua cùng.”

Lộ Hàn Xuyên bây giờ còn tin Diệp Thường Ninh đến.

“Được, lát hai đứa qua bên ăn, tuy gì ngon lắm, nhưng Ba mua gà ở ngoài , lát nữa nhờ nhà ăn hâm nóng .”

Loading...