Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 424

Cập nhật lúc: 2025-12-13 02:37:29
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 342: Cao thấp lập tức phân rõ

Bà Hồ năm nay sáu mươi chín tuổi, vì mắc bệnh ác tính nên sắc mặt trông .

Bà yếu ớt xe lăn, Khúc Miêu tiên bắt mạch cho đối phương, đó hỏi về các loại t.h.u.ố.c dùng hàng ngày.

Đây đều là quy trình cần thiết học từ khi học.

Đến đây vẫn còn bình thường, nhưng Khúc Miêu khi bắt mạch xong cho bà cụ, liền bảo bà cụ giường.

Hắn từ trong túi lấy lư hương, kim bạc… và cả một cái máy thu thanh.

“Sao cả máy thu thanh thế ?”

Hồ Diệu Văn hiểu thao tác của Khúc Miêu.

Khúc Miêu giải thích, “ cần kết hợp thuật Chúc Do để điều trị cho bà cụ, trong làng của chúng đều tự gõ trống ca hát, nhưng dùng máy thu thanh phát nhạc cũng thể tạm dùng .”

Hồ Thanh Ngọc bên cạnh mỉa mai, “Nhị ca còn mời cả thầy cúng tới nữa ?”

Khúc Miêu nhíu mày, “ mong những liên quan đều ngoài, đừng phiền .”

Diệp Tiêu Tiêu về phía em nhà họ Hồ và Trương Vãn Thu, “Vậy chúng ngoài đợi .”

Hồ Thanh Ngọc: “Sao thể ! Làm thể để ở riêng với đáng tin như thế.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Bác sĩ phẫu thuật, chẳng lẽ cô Hồ cũng phòng phẫu thuật cùng , Nhân Đức Đường của chúng là bệnh viện lớn tiếng, hy vọng cô thể tin tưởng chúng hơn một chút.”

Hồ Thanh Ngọc còn gì đó, bà Hồ cố sức vỗ vỗ thành giường.

“Tất cả ngoài!”

Hồ Diệu Văn: “Mẹ, chúng con đợi ở ngay cửa, chuyện gì cứ gọi chúng con là !”

Sau đó dẫn những khác ngoài.

Vì đều ở cửa, dễ dàng thấy tiếng nhạc thuần túy phát từ bên trong.

Trương Vãn Thu: “Ông Hồ, xin thứ cho thẳng, từng thấy phương pháp điều trị như thế , giống bác sĩ mà giống như nhảy múa cầu thần.”

Diệp Tiêu Tiêu tìm hiểu về thuật Chúc Do, phương pháp điều trị vẻ huyền bí , thực cơ sở khoa học.

Hơn nữa Khúc Miêu là học sinh của lớp Đông y, thuật Chúc Do chỉ là phối hợp điều trị, chắc chắn chỉ dựa mấy bản nhạc thuần túy .

Đáng tiếc những khác đều tin tưởng lắm, Diệp Tiêu Tiêu mong chờ khoảnh khắc Khúc Miêu cho họ câm nín.

Quá trình điều trị của Khúc Miêu khá dài, một tiếng trôi qua mà vẫn động tĩnh gì.

Hồ Thanh Ngọc gõ cửa, Diệp Tiêu Tiêu ngăn .

“Cô nghĩ kỹ , vạn nhất vì hành động của cô mà dẫn đến điều trị thất bại, cô sẽ chịu trách nhiệm.”

Tay Hồ Thanh Ngọc giơ lên hạ xuống, nhưng ánh mắt thiện chí Diệp Tiêu Tiêu.

“Cứ để các đắc ý một lát, nếu chữa khỏi cho , tuyệt đối sẽ để các yên ở kinh thành .”

Diệp Tiêu Tiêu căn bản để lời đe dọa tai.

Muốn cho cô yên ở kinh thành, nhà họ Hồ còn đủ tư cách.

Một tiếng rưỡi , Khúc Miêu mở cửa.

Trong phòng thoang thoảng một mùi trầm hương nhẹ.

Không đợi khác mở lời, Khúc Miêu đưa tới một thang thuốc, “Đi sắc t.h.u.ố.c .”

Diệp Tiêu Tiêu: “Cầm thang t.h.u.ố.c thẳng tới Nhân Đức Đường lấy thuốc, thể tiết kiệm kha khá thời gian.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-424.html.]

Hồ Diệu Văn lập tức phân phó .

Nhìn qua khe cửa mở, thấy đang giường ngủ, trông bất kỳ phản ứng bất lợi nào.

Từ khi mắc bệnh lạ, ông ba năm ngủ một giấc ngon.

Tuy Trương Vãn Thu thể giảm triệu chứng tiêu chảy của , nhưng cũng chỉ là kéo dài từ một tiếng một thành ba tiếng một .

Ngay cả như , nhà họ Hồ cũng sẵn lòng chi tiền lớn để giữ Trương Vãn Thu .

“Lão phu nhân gì, lẽ xảy vấn đề gì …”

Trương Vãn Thu bên cạnh giả bộ lo lắng .

Hồ Thanh Ngọc lập tức xông .

Khúc Miêu lạnh lùng , Hồ Thanh Ngọc khựng .

“Bà cụ đang ngủ, các thể xem, nhưng nhẹ nhàng, vạn nhất bà cụ tỉnh giấc, sẽ ảnh hưởng đến quá trình điều trị tiếp theo của .”

Hồ Diệu Văn nghĩ cũng vội lúc , liền mạnh mẽ kéo Hồ Thanh Ngọc .

“Em để ngủ một giấc ngon .”

Hồ Thanh Ngọc cam lòng cánh cửa phòng ngủ, cuối cùng vẫn xông .

Sắc t.h.u.ố.c xong là một tiếng đó.

Diệp Tiêu Tiêu chỉ cần ngửi mùi t.h.u.ố.c cũng thể phân biệt bên trong , Đảng sâm, Bạch truật, Phục linh, Ý dĩ nhân, Bạch biển đậu, Trần bì… Phòng phong, Ô mai và các vị khác.

Cũng gần giống với suy nghĩ của cô, thang t.h.u.ố.c dùng trong một tuần, nếu hiệu quả, liền thể kê thang t.h.u.ố.c thứ hai, dần dần thuyên giảm vấn đề của bà cụ.

Khúc Miêu gọi bà Hồ dậy, bảo bà uống thuốc.

Thật , bà Hồ bình thường ngay cả nước cũng dám uống nhiều, bát t.h.u.ố.c to như , bà thấy áp lực.

May mắn nãy ngủ một giấc, khiến bà cảm thấy thoải mái, chất lượng giấc ngủ cao, như thể bù giấc ngủ của ba năm qua.

Khúc Miêu khuôn mặt ngoan ngoãn, nhưng tính tình , thái độ cứng rắn.

Bà Hồ uống thuốc, liền thẳng một câu, “Vậy bệnh của bà đừng bao giờ nghĩ sẽ khỏi.”

Làm nghẹn hết những lời bà Hồ .

Bà cụ chỉ thể dốc một uống cạn.

Hồ Diệu Văn và Hồ Thanh Ngọc đều vô cùng căng thẳng bà cụ.

Nếu là bình thường, bà cụ nên lập tức nhà vệ sinh .

Đôi khi kịp, thậm chí sẽ bài tiết quần áo.

Hai dám tưởng tượng, nếu mặt ngoài, bà cụ một trận ngay tại chỗ…

bà Hồ uống t.h.u.ố.c xong qua mười phút, vẫn ý nhà vệ sinh.

Tim Hồ Diệu Văn đập loạn xạ như trống đánh, chẳng lẽ… chẳng lẽ thật sự tìm chuyên gia đáng tin cậy .

Người thường lão y thiếu bói, bác sĩ Khúc cũng quá trẻ.

Nửa tiếng , bà Hồ nhà vệ sinh một chuyến.

cũng là tình trạng kiểm soát , tình trạng đau bụng cũng giảm bớt.

Đợi từ nhà vệ sinh bước , ánh mắt bà Hồ Khúc Miêu còn thiết hơn cháu ruột.

“Bác sĩ Khúc, bệnh của thật sự thể chữa khỏi ?”

Loading...