Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 425

Cập nhật lúc: 2025-12-13 02:37:59
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khúc Miêu: “Thang t.h.u.ố.c cho liên tục dùng trong một tuần, một tuần đến Nhân Đức Đường tìm .”

Bà Hồ: “Được , cảm thấy cơ thể hơn nhiều .”

Trương Vãn Thu thấy bà Hồ như , lập tức trợn tròn mắt, “Không thể nào! Dù chữa khỏi, cũng thể thấy hiệu quả nhanh như , thể dùng t.h.u.ố.c quá liều, hoặc là t.h.u.ố.c cấm…”

Hồ Diệu Văn bất mãn mở lời: “Bác sĩ Trương, thang t.h.u.ố.c đó xem qua, đều là t.h.u.ố.c quen thuộc, t.h.u.ố.c cấm.

Anh vất vả mấy ngày nay , lát nữa để quản gia phát tiền lương mấy ngày , tối nay ngoài ở .”

Trước đây để tiện chăm sóc bà Hồ, Trương Vãn Thu và Vương Lỗi đều ở trong biệt thự nhà họ Hồ.

Bây giờ Vương Lỗi ở bệnh viện, Trương Vãn Thu cũng đuổi ngoài.

Mặt mũi Trương Vãn Thu méo mó, “Ông Hồ, ông chắc chắn tin tưởng cái gã bác sĩ trẻ tuổi vô danh , để rời dễ dàng, mời đơn giản như .”

Hồ Diệu Văn cũng lạnh mặt, ông ghét nhất đe dọa.

Hồ Thanh Ngọc trở mặt cũng nhanh lắm, nãy còn bênh vực Trương Vãn Thu, bây giờ thẳng: “Bác sĩ Trương ở nhà là với tư cách bác sĩ riêng của , nhận thù lao cao, là chuyện đôi bên tình nguyện.

Sao qua miệng bác sĩ Trương, giống như nhà họ Hồ chúng cầu xin ?”

Chương 343: Gia nhập thành công

Trương Vãn Thu đuổi khỏi nhà họ Hồ, tuy nhận một khoản tiền, nhưng vẫn khiến cảm thấy nhục nhã.

Phải ở Thượng Hải, tuy tính là giàu lắm, nhưng cũng ai trực tiếp đuổi như thế .

Trương Vãn Thu xách hành lý của và Vương Lỗi, quyết định đến bệnh viện thăm Vương Lỗi .

Còn phía nhà họ Hồ, vì trời tối muộn, Hồ Diệu Văn còn giữ Khúc Miêu ở .

Khúc Miêu: “ bác sĩ riêng của nhà ông, hơn nữa hôm nay dùng thuật Chúc Do cho ông một , sẽ vấn đề gì nữa, cứ theo thang t.h.u.ố.c mà uống .”

Hồ Diệu Văn cũng dám giữ nữa.

Khúc Miêu gây bóng ma tâm lý quá lớn cho ông , ông chỉ thể cung kính tiễn hai rời .

Trời khuya, Diệp Tiêu Tiêu dẫn Khúc Miêu ăn một bữa lớn.

Bây giờ Khúc Miêu ở ký túc xá đơn vị của Nhân Đức Đường, gần nhà Diệp Tiêu Tiêu.

Khúc Miêu về ký túc xá thể qua đầu hẻm nhà Diệp Tiêu Tiêu.

Đợi đến khi hai ăn cơm xong, Diệp Tiêu Tiêu về nhà, Tống Quốc Hiền đang ở đầu hẻm.

“Tiêu Tiêu, thầy gọi cháu qua một chuyến.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Sư phụ cháu chiều nay nhà họ Hồ .”

Tống Quốc Hiền: “Các cháu nhà họ Hồ ?”

Diệp Tiêu Tiêu: “…Không chuyện đó, sư phụ gọi cháu qua là để gì?”

Tống Quốc Hiền: “Là để bàn chuyện cửa hàng nhượng quyền, mấy vị sư của thầy đều quyết định gia nhập , qua để bàn chuyện hợp đồng.”

Diệp Tiêu Tiêu gật đầu, thì .

Vậy Khúc Miêu thể về nghỉ ngơi .

Tống Quốc Hiền: “Nhà họ Hồ và Vương Lỗi họ đều là một phe, các cháu tự quá nguy hiểm.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Không , chị Hồng cùng bọn cháu mà.”

Diệp Tiêu Tiêu đưa chìa khóa cho Đoàn Hồng, “Cháu qua chỗ sư phụ một lát.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-425.html.]

Đoàn Hồng nhận lấy chìa khóa nhưng cũng , “Cứ cùng , trời tối .”

Tuy là trong thành phố, nhưng con hẻm nhỏ cũng an .

Tống Quốc Hiền thẳng: “Cứ cùng , tiện thể hỏi hai đứa chiều nay gì.”

Thế là Khúc Miêu cũng thể về nghỉ ngơi, đều cùng tới nhà lão gia Tống.

Những khác đều đang chờ.

Trước khi bàn chuyện cửa hàng nhượng quyền, Diệp Tiêu Tiêu kể chuyện cô và Khúc Miêu chữa bệnh cho bà Hồ.

“Hồ Diệu Văn đều tìm đến Nhân Đức Đường , chúng nhận đơn ăn chẳng là sợ họ .”

Diệp Tiêu Tiêu cơ sở.

Tống Quang Cảnh cũng ý định mắng họ, hỏi Khúc Miêu kê đơn t.h.u.ố.c gì xong, gật đầu.

Khúc Miêu là bạn học của Diệp Tiêu Tiêu, Tống Quang Cảnh , nhưng cũng hiểu rõ trẻ tuổi lắm.

Bây giờ xem , Khúc Miêu cũng thiên phú học Đông y.

Hơn nữa Khúc Miêu là dân tộc thiểu , còn một phương pháp chữa bệnh đặc biệt.

“Sau vấn đề gì về y học, thể trực tiếp tới tìm .”

Tống Quang Cảnh với Khúc Miêu như .

Tuy ông nhận đồ nữa, nhưng chỉ dẫn cho đàn em thì vẫn .

Chỉ là những đãi ngộ như ít, ít.

Khúc Miêu cũng chút ngạc nhiên, nhưng vui vẻ , “Cảm ơn .”

Khúc Miêu khi nghiệp liền ở Nhân Đức Đường, chỉ là vì cảm thấy quen thuộc với Nhân Đức Đường, đổi sang một môi trường mới nữa thôi.

Thực còn nghĩ đến vấn đề xa hơn, ví dụ như thăng chức tăng lương, mức lương hiện tại cao .

Đơn vị còn bao ăn bao ở, mỗi tháng gửi về nhà một phần, còn tự tiết kiệm, ước chừng hai năm nữa là thể mua một căn nhà nhỏ.

Khúc Miêu mang một khí chất điềm tĩnh.

Sau khi vui mừng lập tức khôi phục sự bình tĩnh.

Những khác đứa trẻ , chỉ cảm thấy, kiêu căng nóng nảy, phẩm chất tồi.

Tiếp theo là bàn chuyện cửa hàng nhượng quyền, Tống Quang Cảnh bảo Khúc Miêu về .

Tống Quốc Hiền cầm đèn pin đưa đối phương đường lớn, đưa đèn pin cho đối phương xong, mới yên tâm .

Diệp Tiêu Tiêu mở mẫu hợp đồng .

Cũng gần giống như những gì đây, Tống Quang Cảnh chỉ quy định tiền phí nhượng quyền và tỷ lệ chiết khấu mà thôi.

Tỷ lệ chiết khấu nhiều, chỉ vài phần nghìn.

t.h.u.ố.c của cửa hàng nhượng quyền đều mua từ Nhân Đức Đường.

Điều giống như việc máy in tặng miễn phí, nhưng mua giấy in kèm theo .

Diệp Tiêu Tiêu: “Sư phụ, con thấy vấn đề gì.”

Tống Quang Cảnh: “Ừm, nếu vấn đề gì, các ký tên , cứ ở lì chỗ cũng .

Sau khi các ký tên, sẽ cử quản lý bên qua giúp các mở cửa hàng.”

Chu Trọng Hoa lẩm bẩm nhỏ giọng, “Cái gì mà chúng ở lì chỗ thầy, căn nhà vẫn là của sư phụ mà.”

Loading...