Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 472

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:35:34
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tiêu Tiêu, mua tranh của tớ , tốn tiền gì, đến nhà tớ, tùy ý chọn tùy ý lựa.”

Bên Khương Ý ồn ào, chắc là nhiều đang chuyện.

“Cậu đang ở nhà .”

Khương Ý gật đầu, “ , tớ đang ăn cơm ở nhà, nhận điện thoại từ triển lãm tranh.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Vậy yên tâm , tớ cũng chỉ mua tranh của thôi .”

Bên gọi Khương Ý một tiếng, Khương Ý vội vàng kết thúc cuộc đối thoại, dặn dò Tiêu Tiêu khi gác máy, “Vậy nhớ tiêu tiền của Lộ nhà tớ đấy nhé.”

Diệp Tiêu Tiêu: “...Được.”

em mà.

Cúp điện thoại, Diệp Tiêu Tiêu và Diệp Thường Thịnh mang theo đồ mua đến chỗ Tống Quang Cảnh.

Lần Đoạn Hồng cùng, cô rời từ sáng sớm, chắc là cũng nghỉ lễ.

Diệp Tiêu Tiêu và Diệp Thường Thịnh ở chỗ ông Tống cả buổi chiều, mãi đến khi ăn tối xong mới về nhà.

Ngày hôm , Diệp Tiêu Tiêu cùng Diệp Thường Thịnh đến nhà họ Lộ ở khu quân đội.

Ông bà nội hôm qua thể ăn cơm cùng Tiêu Tiêu, bữa nay coi như là ăn mừng ngày lễ.

“Bọn nó đều về, ăn.”

Bà Lộ thích Diệp Thường Thịnh, đối phương đang học, cứ hỏi bao giờ nghiệp, về thủ đô việc .

Diệp Thường Thịnh lượt trả lời.

“Đất nước chúng chính là thiếu nhân tài nghiên cứu học vấn cao như cháu, chắc chắn Viện Khoa học, đóng góp nhiều hơn cho đất nước chúng .”

Ông Lộ tuy bản nhiều sách, nhưng khâm phục những học giỏi.

Tiếc là đứa cháu trai của ông là một kẻ ngỗ ngược, thể khiến ông tự hào .

Xem , lấy Tiêu Tiêu về , còn thể cải thiện gen của gia đình một chút.

Diệp Thường Thịnh đối với sự kỳ vọng của hai ông bà chỉ mỉm , tỏ vẻ khiêm tốn.

Thái độ , càng khiến hai ông bà yêu thích hơn.

Diệp Thường Thịnh ở đến ngày thứ hai Tết Dương lịch mới .

Diệp Tiêu Tiêu lúc tiễn biệt quên dặn dò: “Anh về nhà suy nghĩ kỹ nhé, đừng để lỡ mất cô gái định mệnh của .”

Diệp Thường Thịnh bảo cô đừng lo lắng nhiều, chuyện là do duyên phận.

Diệp Tiêu Tiêu bĩu môi, thích câu .

Duyên phận cũng chủ động chứ.

“Trên đường cẩn thận, đến nơi báo bình an cho em.”

Diệp Thường Thịnh vẫy tay, “Em về nhà cũng cẩn thận nhé.”

Diệp Thường Thịnh , Diệp Tiêu Tiêu lập tức lao công việc.

Đầu tiên là đến bệnh viện thăm Trương Nhuận Tân phẫu thuật xong đang trong thời gian hồi phục.

Ca phẫu thuật của đối phương thành công, phẫu thuật chăm sóc , gặp , sắc mặt đối phương .

“Bác sĩ Diệp, cảm ơn cô, nếu cô, còn thể, đây chuyện với cô bình thường nữa.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Không khoa trương như , đây là nỗ lực của tất cả , bao gồm cả chính .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-472.html.]

Khương Ý ngày Tết Dương lịch khi ăn cơm với gia đình, tối còn đặc biệt đến thăm Trương Nhuận Tân.

Bây giờ thấy Diệp Tiêu Tiêu, kịp nhắc đến chuyện tranh.

Mà hỏi, “Chị dâu, Tiểu Tân bao giờ thể xuất viện , cảm thấy bệnh viện cho thế nhỉ.”

Trương Nhuận Tân dù cũng là bệnh nhân Bệnh viện Một đặc biệt quan tâm, bệnh viện thậm chí sẵn lòng miễn bộ chi phí t.h.u.ố.c men, cũng theo dõi đối phương một cách tỉ mỉ.

“Khoảng một tháng nữa , thật nếu bệnh viện đồng ý cho thì hai tuần nữa là thể xuất viện .

ở bên cạnh, ngoài còn bằng ở bệnh viện, thể điều trị hơn.”

Diệp Tiêu Tiêu thật, Khương Ý cảm thấy ở bệnh viện lâu áp lực quá lớn.

Chuyện khác , sống chung với bệnh nhân cả ngày, tâm trạng cũng sẽ ảnh hưởng.

Tuy Trương Nhuận Tân ở phòng đơn, nhưng thể thấy tiếng và tiếng chuyện ở hành lang, thật đáng sợ.

“Vậy thì đợi thêm một tháng xem .” Bây giờ Diệp Tiêu Tiêu như , khăng khăng đòi bạn xuất viện nữa, “Tiểu Tân, nếu ở đây, sẽ đón ngoài, thuê chăm sóc .”

Trương Nhuận Tân: “ thấy ở đây cũng , bác sĩ và y tá chăm sóc .”

Ông Lý, chủ nhiệm khoa Ung bướu, tin Diệp Tiêu Tiêu đến bệnh viện, lập tức đến chào hỏi.

“Đồng chí Diệp, cô đến đúng lúc lắm!”

Chương 382: Tiêu Tiêu nỗ lực

Diệp Tiêu Tiêu thấy vẻ mặt tươi của đối phương, liền cảm thấy gì đó .

Chắc chắn chuyện !

cẩn thận hỏi: “Chủ nhiệm Lý tìm việc ?”

Chủ nhiệm Lý mời Diệp Tiêu Tiêu ngoài cửa, “Bác sĩ Diệp , bệnh viện chúng tiếp nhận một bệnh nhân ung thư dày giai đoạn đầu, cô thể chủ trì ca phẫu thuật nữa .”

Diệp Tiêu Tiêu: “ bác sĩ của bệnh viện các ông.”

Chủ nhiệm Lý thành khẩn : “Bệnh viện chúng thể đặc biệt mời cô, đãi ngộ thế nào tùy cô thỏa thuận, tin giám đốc sẽ đồng ý.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Không chuyện đãi ngộ.”

Là cô nhiều sức lực như .

“Lần các ông cũng quan sát quá trình phẫu thuật của , ý kiến gì ?”

Chủ nhiệm Lý gật đầu, thầm nghĩ đương nhiên là .

Họ xem xét kỹ lưỡng kỹ thuật phẫu thuật của Diệp Tiêu Tiêu ca mổ, nhưng hiện tại bệnh viện quá ít tài liệu, cũng hình ảnh chỉnh để nghiên cứu.

Ngay cả ông và Chủ nhiệm Giang cũng dám đảm bảo ca phẫu thuật sẽ thành công.

Chủ nhiệm Lý c.ắ.n răng khó khăn của .

Diệp Tiêu Tiêu cũng hiểu, “Chúng xem kết quả kiểm tra của bệnh nhân .”

Diệp Tiêu Tiêu thể như , Chủ nhiệm Lý mừng rỡ khôn xiết .

Nhiều chia sẻ kinh nghiệm và kỹ thuật của , nếu Diệp Tiêu Tiêu đồng ý, ông cũng thể hiểu .

thái độ vô tư của đối phương, khiến ông chấn động.

Diệp Tiêu Tiêu cùng Chủ nhiệm Lý và Chủ nhiệm Giang bàn bạc phương án phẫu thuật.

Tình trạng của bệnh nhân nhẹ hơn Trương Nhuận Tân một chút.

Và chính sự thành công của Trương Nhuận Tân, khiến Chủ nhiệm Lý càng thêm tự tin để xây dựng phương án phẫu thuật.

Loading...