Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 487

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:45:28
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông cụ Lộ mỗi năm đều về đây vài ngày, ở đây quen thuộc với quy trình .

Ăn cơm ở nhà khách, ngủ một đêm, sáng hôm đưa về làng.

Thậm chí tài xế lái xe vẫn là năm ngoái.

Môi trường nhà khách , Diệp Tiêu Tiêu bữa cơm kiểm tra sức khỏe cho ông bà nội, xác định hai cụ mới về phòng nghỉ ngơi.

Tuy tàu hỏa là , nhưng đường dài đối với già vẫn nguy hiểm.

Còn về phần Diệp Tiêu Tiêu thì cảm thấy mệt , tắm xong liền liệt giường.

Lộ Hàn Xuyên cúi đầu cô, “Mệt lắm ?”

Diệp Tiêu Tiêu: “Mệt hơn cả lúc em chạy xong tám trăm mét.”

Nói xong, Diệp Tiêu Tiêu đột nhiên dậy, “Hay là em tự châm cứu vài kim.”

Có thể giảm vấn đề đau nhức cơ bắp, nhưng vài huyệt đạo cô tự châm tới , hơn nữa rút kim cũng tiện.

Lộ Hàn Xuyên lên giường trực tiếp ôm cô lòng, “Không cần thiết Tiêu Tiêu, ngày mai còn xe nữa, đợi chúng về quê cũ châm cứu.”

Đã tối muộn thế , đèn trong phòng cũng sáng rõ.

Tiêu Tiêu sợ, Lộ Hàn Xuyên cũng sợ .

Cô chỉ chơi thôi, Lộ Hàn Xuyên ngăn cản, liền thuận theo mà bỏ ý định.

Cô ngủ nhanh, tỉnh dậy thì là bảy giờ sáng hôm .

Hàng Thành ấm hơn Kinh thành nhiều, nhưng trong nhà ở đây vẫn âm u lạnh lẽo.

May mà nhà khách cán bộ máy điều hòa, thì tối qua Diệp Tiêu Tiêu lạnh c.h.ế.t .

“Quê cũ ở ?”

Diệp Tiêu Tiêu hỏi.

Lộ Hàn Xuyên: “Huyện Vọng Lư, môi trường bên đó đặc biệt , mùa cũng xinh.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Bây giờ lạnh thế , em mới tin.”

Hàng Thành chỉ là tương đối lạnh bằng Kinh thành thôi, nhưng nhiệt độ thấp nhất cũng thể xuống đến âm mười mấy độ.

Lộ Hàn Xuyên: “Em đến nơi thì .”

Miền sông nước Giang Nam thì đến đó, nhưng tiếc là mùa đông.

Tài xế lái xe hai tiếng đồng hồ, đưa đến huyện Vọng Lư.

Có một chú trong dòng họ đến đón.

Lộ Hàn Xuyên giới thiệu với Tiêu Tiêu, “Đây là chú Quý, bố chú em họ với ông nội.”

Lộ Quý thái độ cung kính hỏi ông cụ Lộ: “Chú Ba, nhà cửa bên đều dọn dẹp sạch sẽ , chúng về nhà xem nhé?”

Ông cụ Lộ gật đầu, “Ừ, về nhà .”

Chương 394: Phỏng vấn

Diệp Tiêu Tiêu cùng Lộ Hàn Xuyên trở về nhà cổ của nhà họ Lộ.

Lộ Hàn Xuyên lừa cô, đây thực sự là một khu vườn kiểu Trung Hoa.

tân trang nên hề cũ kỹ chút nào.

Chỉ là sân lớn, cây cối trang trí trong sân nhiều, ở một thì đáng sợ.

Trong nhà cũng dọn dẹp sạch sẽ.

Lộ Hàn Xuyên đưa Diệp Tiêu Tiêu xem phòng.

Phòng ngủ ở lầu hai mở cửa sổ thể thấy hồ nước trong sân, ở ban công ngắm cảnh tuyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-487.html.]

Diệp Tiêu Tiêu: “Đợi khi nào em về hưu, sẽ về đây ở.”

mùa đông cô vẫn về Kinh thành, ít nhất bên đó hệ thống sưởi ấm tập trung.

Lộ Hàn Xuyên: “Được, lúc đó sẽ về cùng em.”

Nhắc đến tương lai của hai , Lộ Hàn Xuyên cũng khá vui.

...

Bên , Diệp Thường Ninh ngoài việc đưa nhà họ Diệp ăn chơi, cũng thỉnh thoảng đến công ty xem xét.

Anh nhận dự án lớn như Tết, chắc chắn theo dõi sát .

Mùng sáu, nhà máy chính thức hoạt động, ông chủ cũng thể lười biếng.

Lúc Diệp Thường Ninh đến công ty, nhận một lời mời phỏng vấn do trợ lý đưa tới.

“Ông chủ, đây là lời mời phỏng vấn của đài truyền hình thành phố, ngài nhận ?”

Diệp Thường Ninh cầm lên xem, “Không nhận, mà phỏng vấn.”

Trợ lý Diệp Thường Ninh vẻ ngập ngừng.

Diệp Thường Ninh: “Sao thế? Có gì ?”

Trợ lý ho nhẹ một tiếng, “Ông chủ, nghĩ ngài nên , ngài nghĩ xem vị thế của đài truyền hình thành phố, nếu ngài lên ti vi, chẳng thể quảng cáo miễn phí cho công ty .

Thương hiệu chúng mắt Tết, còn vị trí quảng cáo .”

Trợ lý xong, Diệp Thường Ninh suy nghĩ một lát thấy lý.

“Cậu nhóc đầu óc cũng khá lanh lợi đấy, thì đồng ý .”

Diệp Thường Ninh bản cả, dù cũng chỉ là phỏng vấn thôi mà.

Trợ lý Diệp Thường Ninh đồng ý, lập tức chuẩn .

Diệp Thường Ninh thì tiếp tục xem các tài liệu cần ký.

Anh đang , Giang Nam đẩy cửa bước .

Trong dịp Tết, Diệp Thường Ninh cho Giang Nam nghỉ phép.

Hơn nữa xét thấy đối phương chỗ nào để , liền cho phép đối phương biệt thự của bất cứ lúc nào.

Bên đó cũng để phòng cho đối phương.

Bây giờ thấy Giang Nam xuất hiện, Diệp Thường Ninh khá ngạc nhiên, “Không cho nghỉ phép , đến đây?”

Giang Nam giữ bổn phận , “ việc gì .”

Diệp Thường Ninh lúc đang xem tài liệu hoa cả mắt, : “Hay là việc ?”

Giang Nam: “ hiểu.”

Diệp Thường Ninh cũng thở dài, “Sách đến lúc dùng mới thấy ít, còn học xong cấp ba, bắt xem mấy thứ đúng là khó .

Biết thế ông chủ còn tự xem tài liệu, hồi nhỏ học hành t.ử tế .”

Diệp Thường Ninh bây giờ cũng mới hơn hai mươi tuổi, nếu học thì kịp.

Hơn nữa bây giờ tiền, tùy tiện quyên tặng cho trường đại học nào, cũng thể tư cách học nâng cao.

Diệp Thường Ninh bây giờ vẫn nghĩ đến chuyện học hành.

Chỉ là kiên cường những tài liệu và hợp đồng khó hiểu.

Tuy một đội ngũ quản lý chuyên nghiệp trong tay, nhưng để đảm bảo lừa gạt, những tài liệu đều xem qua một lượt.

Giang Nam thể giúp đối phương san sẻ công việc , nhiệm vụ của vệ sĩ.

Giang Nam cảm thấy những khác trong công ty cũng là ăn bám, nhận nhiều tiền như , mà vẫn để ông chủ tự xem tài liệu.

Có thể là, chẳng tác dụng gì cả, lúc Giang Nam , lâu , cũng sẽ ép bắt đầu học.

Loading...