Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 508

Cập nhật lúc: 2025-12-14 04:30:37
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Tiêu Tiêu: “Anh cả, nhà chuẩn xong hết ạ, em lo lắng.”

Diệp Thường Thanh bật : “Em lo lắng gì chứ, chỉ là một bữa tiệc ở thôn thôi mà.”

Diệp Tiêu Tiêu: “ em quen ai hết, nên cảm thấy là lạ .”

Quan trọng là, Lộ Hàn Xuyên cũng quen, thể giới thiệu cho cô.

Diệp Thường Thanh: “Yên tâm , đến lúc đó bố dẫn hai đứa mời rượu, sẽ để hai đứa bối rối .”

Diệp Tiêu Tiêu lúc mới gật đầu, “Vậy thì ạ.”

Chương 411: Hai Vợ Chồng Chịu Trách Nhiệm Trông Nhà

Nhà cả ngày càng khá giả, dù mua nhà lầu ở huyện thành, nhưng bây giờ vẫn ở cái sân lớn đó.

Khá rộng rãi, cũng thích hợp cho trẻ con chơi đùa.

Diệp Tiêu Tiêu và Lộ Hàn Xuyên đặt hành lý phòng, rửa tay ăn cơm.

“Anh Thường Quân thật sự cũng sắp cưới ?”

“Ừm, chỉ là ngày tiệc rượu vẫn chốt.” Diệp Thường Thanh hai , “Hai đứa lẽ kịp dự , nhưng thể gặp mặt.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Tốt quá, ba em còn bảo nếu Quân đám cưới thì nhờ em đưa tiền mừng .”

Diệp Thường Thanh: “Chuyện đó em cần bận tâm, đến lúc đó hai đứa thực sự về thì sẽ giúp hai đứa ghi tên.”

Diệp Tiêu Tiêu vốn dĩ thể về dự, nhưng nghĩ đến chuyện Lộ Hàn Xuyên sắp điều chuyển ngoại tỉnh, nếu cô theo chồng thì thật sự chắc chắn về .

Chỉ đành với cả, “Vâng ạ, nếu chúng em về thì phiền cả nhé.”

Lộ Hàn Xuyên là đầu tiên đến nhà cả Diệp Thường Thanh.

Quả thật ở sân lớn thoải mái hơn một chút, nhiệt độ cũng .

Buổi tối còn thể ngoài sân uống trò chuyện.

Diệp Bảo Thành ngoài sân học thuộc lòng bài khóa, trông chăm chỉ.

“Thành tích học tập của Bảo Thành vẫn chứ ạ?”

Diệp Bảo Thành tuy vẫn là học sinh tiểu học, nhưng cũng sắp nghiệp .

“Thành tích chỉ ở mức trung bình khá trong lớp thôi, thấy nó chẳng thừa hưởng chút chỉ thông minh nào của các em cả.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Cháu còn nhỏ mà, quá như , nếu ở trường theo kịp thì hỏi xem thầy cô nào sẵn lòng dạy kèm .”

Thành tích học tập vẫn quan trọng, nhà họ Diệp bây giờ thiếu tiền, mời thầy cô đến dạy kèm cũng thành gánh nặng.

Trương Tuyết suy nghĩ kỹ đề nghị , thời gian cô chăm sóc con bây giờ cũng hạn, bản còn học buổi tối.

Việc đưa đón đứa thứ hai và nấu cơm tối cũng nhờ giúp việc , chứ đừng là kèm cặp bài vở cho con.

Nếu thật sự mời một giáo viên dạy kèm đáng tin cậy thì quả là .

“Được, để chị hỏi xem thầy cô nào dạy kèm .”

Diệp Bảo Thành còn , thời gian nghỉ ngơi của sắp cắt giảm.

Lộ Hàn Xuyên , nhóc với ánh mắt thương hại.

Thật đáng thương.

Sáng sớm hôm , Diệp Thường Thanh đưa Tiêu Tiêu và Lộ Hàn Xuyên về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-508.html.]

Diệp Tiêu Tiêu lâu về thôn Bạch Thạch, sự đổi của thôn cũng khá lớn, thêm nhiều nhà cửa.

Hơn nữa con đường thôn dường như sửa , đường lớn bằng phẳng hơn.

nếu đường tắt thì vẫn qua cái gò đất lớn đó.

Lúc Diệp Tiêu Tiêu về đến thôn, Miêu Thúy Phương đang bế cháu ở cổng trò chuyện với .

“Tiêu Tiêu về !” Miêu Thúy Phương thấy xe của con trai tiên, thấy Tiêu Tiêu bước xuống xe.

Lộ Hàn Xuyên và Diệp Thường Thanh mang hành lý xuống.

“Đó là con gái và con rể nhà bà , đúng là trai tài gái sắc.”

“Nhà ông Kiến Quốc chắc chắn là sai , bà xem con trai họ bây giờ lái cả xe con , trong thôn ai giỏi giang như thế chứ.”

“Thúy Phương , mỏ của Thường Thanh bây giờ đang cần , bà xem thể cho thằng A Tráng nhà sang việc .”

Miêu Thúy Phương vốn đang vội gặp con gái, nhưng hàng xóm , đành trả lời : “Đi thì thôi, nhưng ở mỏ vẫn nguy hiểm. Bà , con trai lớn nhà cái nghề khai thác mỏ , ở nhà cứ thấp thỏm lo âu.”

Hàng xóm đều chuyện khu mỏ t.a.i n.ạ.n , từ vụ đó, ai cũng dặn con cái ở khu mỏ.

khu mỏ của Diệp Thường Thanh vẻ đáng tin cậy, quen, hàng xóm tin tưởng hơn.

Miêu Thúy Phương đồng ý cũng lý do riêng, vạn nhất ở mỏ xảy chuyện, dù là t.a.i n.ạ.n chăng nữa, cũng ăn thế nào với trong thôn.

Hơn nữa đây con trai thứ ba nhà họ dẫn Vương Thắng , giờ Vương Thắng còn chẳng về nhà nữa, hai ông bà nhà họ Vương thường xuyên chạy sang than thở, họ cũng buồn.

Không tiếp tục chủ đề đó nữa, Miêu Thúy Phương ái ngại với , bế cháu .

Hàng xóm thì thầm lưng: “Bà thấy , cảm giác bà Thúy Phương trẻ nhiều .”

“Chắc là nhờ lên thành phố ở đó, con cái triển vọng, ghen tị cũng .”

“Mẹ, đang chuyện gì mà lâu thế ạ.”

Diệp Tiêu Tiêu đợi ở cửa khá lâu .

Miêu Thúy Phương: “Nói chuyện với hàng xóm vài câu.”

“Bố ở nhà ạ?”

Diệp Tiêu Tiêu nhớ cả , hình như mấy hôm nay ông ở nhà mà.

“Đi với bác cả lên núi nhà đốn củi , lát nữa sẽ về.”

Miêu Thúy Phương bảo hai , bà rót .

Lộ Hàn Xuyên: “Mẹ, cần khách sáo ạ, chúng con tự .”

Diệp Tiêu Tiêu ôm Diệp Nghi Giai, cô bé nhỏ xíu đáng yêu.

Chưa đầy một tuổi, nhưng .

Vừa đặt lên giường phản, cái gì cũng với lấy xem.

Miêu Thúy Phương chăm sóc cô bé kỹ lưỡng, quần áo sạch sẽ tinh tươm.

Lộ Hàn Xuyên nhà đặt ấm và chén xa một chút.

“Anh là đầu tiên gặp Giai Giai đúng , bế thử xem.”

Diệp Tiêu Tiêu đưa đứa bé cho Lộ Hàn Xuyên.

Lộ Hàn Xuyên đón lấy cô bé, lóng ngóng cứng nhắc như đầu Tiêu Tiêu bế con nít.

Loading...