Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-08-06 14:16:52
Lượt xem: 395
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Nghệ lấy tinh thần, há, cô nhớ , mặc dù hổ cùng họ với mèo nhưng vẫn điểm khác với mèo, mèo thích nước nhưng hổ thì !
Vậy nên hổ mang đến đây để ngâm nước!
Kiều Nghệ chút vui sướng, trong thời gian ngoại trừ uống nước thì cô từng chạm nước nào, vốn là một thích tắm rửa, cô nhẫn nại lâu, đến bây giờ một dòng suối bày mặt như thử hỏi lúc tắm còn đợi đến khi nào?
Cô reo hò nhảy múa gầm nhẹ một tiếng tung tung tăng chạy dòng suối.
Bộ lông dày nước thấm ướt nhẹp, Kiều Nghệ xa bò trở bờ lắc ở bên cạnh hổ khiến những giọt nước b.ắ.n tung tóe lên mặt nó.
Hổ : “...”
đứa con nữa, ai ném nó dùm .(;¬_¬)
Kiều Nghệ vui thích nhảy nhót khắp nơi, để ý thấy hổ lên, trong lúc cô còn đắm chìm trong sự vui vẻ của trò đùa dai thì hổ lắc , Kiều Nghệ nước b.ắ.n đầy lên mặt.
Kiều Nghệ: “...”
Quả nhiên thể vui mừng vì trò đùa dai thành công quá sớm , sự trả thù của hổ muộn thật nhưng chung quy vẫn sẽ đến.
***
Từ khi Kiều Nghệ kích thích dị năng, ngày nào cô cũng đều luyện tập sáng đêm cả.
Suốt mấy ngày liên tiếp, dị năng của cô càng thêm thuần thục.
Hôm nay, trong lúc Kiều Nghệ luyện tập dị năng đột nhiên thử cường độ của cái lồng bèn nhất thời về phía hổ đang lười biếng phơi nắng cửa sổ.
Kiều Nghệ điên cuồng chạy tới gầm gừ kêu to nhưng hổ cũng chẳng thèm mở mí mắt, hiển nhiên là lười phản ứng với cô.
Cô từ bỏ, hai mắt đảo một vòng suy nghĩ trèo lên lưng hổ , cả cô đều dán lên nó, hàm răng sữa cắn cái tai tròn nhỏ của hổ .
"Grừ..." Mẹ ơi, dậy ! Tỉnh dậy ! Mặt trời chiếu đến m.ô.n.g đấy!
Hổ cô náo loạn đến mức mất hết cả kiên nhẫn, hai tai nó run rẩy nhẹ nhàng hất nhóc con lưng xuống, đó xổm dậy, ánh mắt buồn bực con non mặt đất.
Kiều Nghệ ngã “bụp” một tiếng xuống đất nhưng hề thấy đau.
Cô lắc lắc cái đầu vội vàng lên, dùng ngôn ngữ cơ thể vụng về ý bảo hổ sử dụng dị năng hệ băng công kích cái lồng bảo vệ của .
Hổ yên lặng con non biểu diễn, đôi mắt hổ màu lam nhạt bình tĩnh chút gợn sóng.
Kiều Nghệ nhớ rõ hiệu bao nhiêu , đến khi cô thấy thể từ bỏ chợt cái đuôi hổ lắc lắc, nhũ băng tỏa lạnh trong suốt hiện lên mặt Kiều Nghệ.
Chuẩn luôn, đúng là như !
Đôi mắt Kiều Nghệ sáng ngời cô bỗng lui về phía vài bước, đến khi cách hổ gần hai mét mới phóng dị năng của .
Hổ nghiêng đầu về phía đứa con biến mất khựng vài giây, đó khống chế nhũ băng trôi nổi giữa trung tấn công về phía hổ con.
Kiều Nghệ ở bên trong lồng che căng thẳng chăm chú.
Nhũ băng đ.â.m tới với tốc độ nhanh, bằng mắt thường chỉ thể bắt tàn ảnh, ngay đó, cô thể cảm giác nhũ băng đ.â.m trúng màn che, những gợn sóng vô hình dường như đang tản bề mặt chiếc lồng bảo vệ.
Rồi một tiếng “ầm” vang lên, nhũ băng rơi xuống đất.
Hổ thấy thế bèn tiếp tục phóng nhũ băng .
Lần thứ hai...
Lần thứ ba...
Lần thứ năm...
Đến thứ năm, Kiều Nghệ cảm giác cái lồng bảo vệ của lúc thể sụp đổ bất cứ lúc nào, một giây , nhũ băng thứ sáu đ.â.m tới, cái lồng vô hình trong nháy mắt nhũ băng đánh tan, trong đầu cô đồng thời cũng tiếng vỡ vụn lanh lảnh.
"Rống?" Hổ qua, cúi đầu cọ cọ Kiều Nghệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-12.html.]
"Grừ..." Mẹ ơi, con !
Kiều Nghệ tỉnh táo , vội vàng gầm gừ ngừng hiệu với hổ .
"Grừ grừ..." Mẹ ơi, thấy ! Dị năng của con thể ngăn cản năm tấn công của đó nha! À đúng ơi, thể phóng bao nhiêu nhũ băng dzạ? Hiện tại cảm thấy mệt mỏi do tiêu hao dị năng ?
Hổ hiểu đứa con đang gầm gừ cái gì, chỉ cụp mắt chăm chú Kiều Nghệ.
Kiều Nghệ còn cách nào khác đành biểu diễn bằng cả cơ thể nữa.
Hổ chợt hiểu .
Ôi trời, nó hiểu , nhóc hổ con vẫn xem nhũ băng của nó tiếp.
Hơi thở của hổ trầm xuống, nhũ băng hiện , từng đòn tấn công lao về phía vách tường trong phòng khách.
Kiều Nghệ trợn tròn mắt, chờ đến khi hổ dừng thì cô mới phục hồi tinh thần, cất đôi chân ngắn cũn cỡn lảo đảo chạy tới gần vách tường, ngẩng đầu nhũ băng đang tỏa lạnh vách tường tuyết trắng.
Tổng cộng bốn nhũ băng, cộng thêm sáu nhũ băng hổ mới tấn công cái lồng bảo vệ của cô tổng cộng mười đòn tấn công.
Kiều Nghệ đầu thoáng qua hổ , thấy nó vẫn yên chứ hề triệu chứng tứ chi nhũn cộng với cơn mệt mỏi chịu nổi khi hao phí dị năng như thì mới mười đòn nhũ băng là giới hạn cuối cùng của hổ .
Cô ý định bảo hổ phóng dị năng nữa nhưng nó bất ngờ ngưng tụ thêm một đòn nhũ băng.
"Grừ?"
Kiều Nghệ khó hiểu hổ .
Chỉ thấy hổ nâng móng vuốt lên kéo nhũ băng giữa trung xuống, nhũ băng rơi xuống mặt đất theo động tác của nó vang lên một tiếng “bộp”, b.ắ.n hết vụn băng tung tóe xung quanh. Móng vuốt của hổ đẩy một cái, nhũ băng lăn đến bên cạnh móng vuốt của Kiều Nghệ.
Nhóc con cầm chơi .
Từ trong ánh mắt hổ , Kiều Nghệ thấy nó ý bảo như , mấy cọng râu run rẩy, ánh mắt cô nhịn rơi xuống nhũ băng.
Khụ, nếu hổ đưa nhũ băng cho cô cô đành miễn cưỡng chơi một chút cho hổ vui .
Kiều Nghệ nghĩ như , móng vuốt xù xì gảy gảy nhũ băng một chút.
Nhũ băng lăn một vòng sàn nhà theo lực đẩy của cô, Kiều Nghệ nhảy qua, dùng móng vuốt chơi đùa với nó.
Cứ qua như thế vài , dường như Kiều Nghệ mê mẩn môn thể thao mới , cái đuôi của cô sung sướng đến mức thỉnh thoảng lắc lư vài cái.
Hổ thấy hài lòng nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ừm, hổ con tự chơi một là , đừng đến phiền nó nữa.
...
Buổi chiều là thời gian để hổ săn bắn.
Không do hổ để Kiều Nghệ rèn luyện mà khi ngậm cô khỏi biệt thự, nó lập tức thả cô xuống thẳng ngoài.
Kiều Nghệ lắc lắc cái đầu nhỏ tròn trịa, vội vàng đuổi theo hổ .
Hai con hổ trắng một lớn một nhỏ, dáng vẻ tương tự cứ như đường phố hoang vắng một bóng .
Hổ suy xét đến đôi chân ngắn tũn của Kiều Nghệ bèn quyết định chạy lên núi như nữa mà chậm rãi bước thong thả, để cho cô thể đuổi theo.
Kết quả là lộ trình bình thường hổ chỉ cần chạy hơn hai mươi phút kéo dài đến hơn một giờ đồng hồ.
Khi hai con hổ lên đến núi, Kiều Nghệ sớm mệt bở tai từ lâu, cái lưỡi màu hồng nhạt mang theo gai nhỏ liên tục phun nhét , khi hổ phát hiện , Kiều Nghệ còn nó ném một ánh mắt ghét bỏ tới.
Kiều Nghệ: Tủi .jpg
Cô vẫn mới chỉ là một con non mà thôi, chân ngắn chạy kịp thì nào?
Hổ trong lòng đứa con đang oán thầm nếu chắc chắn nó sẽ nhẹ nhàng tặng cô một móng vuốt.
Kiều Nghệ úp sấp xuống nghỉ ngơi vài phút, đợi đến khi hổ lên đường, cô mới mệt như chó chạy theo .