Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 302

Cập nhật lúc: 2024-08-15 10:32:23
Lượt xem: 233

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hựu Kỳ suy nghĩ, bước chân nhanh hơn. Sau khi tìm Nhan Dục Chương căn dặn chuyện xong, vội vàng ngừng nghỉ tìm Sở Thiên, kéo đến phòng của Thẩm Chi Hủ.

Trên đường, Sở Thiên liên tục hỏi gì, nhưng giờ phút Cố Hựu Kỳ nổi lên lòng xa, chịu tình hình thật sự cho đối phương, chỉ mấy Thẩm Chi Hủ chuyện tìm cả hai.

Sở Thiên nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, trong lòng chẳng hiểu cảm thấy là lạ, thậm chí còn một dự cảm chẳng lành.

Sau khi Cố Hựu Kỳ , trong phòng yên tĩnh .

Trần Tống cũng chút mệt mỏi, lên giường, nhưng nghĩ đến Thẩm Chi Hủ liền chần chần chừ chừ mở miệng: “Cái giường thể cho mượn ?”

Kiều Nghệ theo bản năng về phía Người ốm yếu, cô bệnh sạch sẽ, cũng đồng ý .

“Cậu .”

Bất ngờ là Thẩm Chi Hủ đồng ý.

Trần Tống vui vẻ, cái đuôi màu xanh đậm bò lên giường, lên đó xong còn thoải mái cảm thán một câu.

“Thật là thoải mái.”

Cậu nhớ bao lâu bản ngủ chiếc giường êm ái như .

Kiều Nghệ thấy một màn , trong lòng cảm thấy khó chịu một cách hiểu nổi.

Trần Tống cũng như , kiếp Người ốm yếu chứ?

Cô càng nghĩ, trong lòng càng khó chịu, bàn tay mịn màng cũng vô thức nắm lấy vạt áo sơ mi của .

Thẩm Chi Hủ nhận cử chỉ của cô, cụp mắt xuống thì chỉ thấy cô rủ mắt, mi tâm khẽ nhíu , tâm trạng hình như cho lắm.

“Ngao Ngao thế?”

...” Kiều Nghệ mở miệng hỏi chuyện sống , nhưng nghĩ đến Trần Tống và Hà Nguyệt Liên còn ở đây, cô kiềm chế mà lắc lắc đầu: “ .”

Lúc , tiếng ùng ục thu hút sự chú ý của hai .

Đối diện với hai ánh , Trần Tống ngượng ngùng mỉm .

“Cái đó, ăn cơm suốt một ngày , đồ ăn ?” Sợ cả hai cho ăn, còn bổ sung thêm: “Đợi dì út của tới, sẽ nhờ dì đưa tinh hạch cho hai .”

Thẩm Chi Hủ tạm thời đè nén ngờ vực xuống, lướt qua lấy mấy lon cháo bát bảo từ trong gian .

Trần Tống vui mừng, khi nhận lấy thì vội vàng mở , ăn giống như hổ đói.

Kiều Nghệ thấy thế, đáy mắt hiện lên vẻ đồng cảm.

Lúc đây, Hà Nguyệt Liên cũng chú ý Thẩm Chi Hủ lấy cháo bát bảo từ hư , đôi mắt nheo : “Anh là dị năng giả gian ư?”

Anh giống như thấy câu hỏi của cô , khi lấy cháo xong lấy một hộp sữa bò vị dâu tây đưa cho hổ trắng nhỏ.

Hà Nguyệt Liên cũng thèm quan tâm đến thái độ của đối phương, ánh mắt quanh bốn phía. Lúc trông thấy Kiều Nghệ với dáng vóc tinh xảo lạ thường, cô sửng sốt một lúc, tầm cũng dừng hồi lâu mái tóc dài màu tuyết trắng giống bình thường của cô, cuối cùng nữa về phía Thẩm Chi Hủ.

“Con hổ trắng biến dị theo bên cạnh ?” Hà Nguyệt Liên dừng một chút: “ nhớ hai con hổ trắng biến dị theo bên cạnh . Trong đó con lớn thức tỉnh dị năng hệ băng, con nhỏ trông vẻ gì đặc biệt, nhưng cũng thức tỉnh dị năng đúng ?”

Thẩm Chi Hủ đáp lời, tuy nhiên ánh mắt sâu thẳm hơn một chút.

Kiều Nghệ thì nhớ đến lúc ở căn cứ Hoài Long, gắn camera trong chỗ ở của bọn họ, giận đến giậm chân: “Liên quan quái gì đến cô!”

còn tay với cô và hổ ? Ha ha, cô mãi mãi sẽ cơ hội !

Hà Nguyệt Liên bất mãn nhíu mày , gì đó, nhưng khi bắt gặp con ngươi màu xanh lam nhạt giận dữ của cô gái, cô sững sờ: “Mắt của cô còn giống với hổ trắng biến dị...”

vốn chỉ thuận miệng , nhưng sống lưng Kiều Nghệ cứng đờ, vẻ mặt thoáng lộ mấy phần cảnh giác.

Chẳng lẽ phát hiện hả?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-302.html.]

“Mấy xuất hiện ở nơi , chắc hẳn phát hiện phận của Thạch Ngọc Cầm đúng chứ? Cô , chuyện của sở nghiên cứu cho các ?”

Phải , ngay khi trông thấy Cố Hựu Kỳ, Hà Nguyệt Liên cũng nhớ đến Thạch Ngọc Cầm lâu báo cáo tình hình với , trong lòng dâng lên tức giận.

Người đàn bà Thạch Ngọc Cầm đúng là thành công thì ít mà hỏng việc thì nhiều. Ban đầu cô nên nỗ lực bỏ ngoài tai những lời nghị luận của để một dị năng giả gian đội trưởng của tiểu đội nhiệm vụ bên ngoài, như đối phương sẽ lộ chuyện của sở nghiên cứu!

Hà Nguyệt Liên nghiến chặt răng khi nghĩ đến 1 thể sánh bằng sự tồn tại của Dương Nhu Trinh mà vất vả lắm mới cải tạo .

“Cô cần những việc .” Kiều Nghệ mới lười nhiều với cô .

thái độ của Kiều Nghệ chọc cho phát cáu, hung hăng trợn mắt cô, một giây tiếp theo Thẩm Chi Hủ dùng ánh mắt hờ hững lạnh thấu xương giống như c.h.ế.t hù dọa, trong lòng chợt cảm thấy ớn lạnh.

Người ...

“Răng rắc...”

Âm thanh chốt cửa chuyển động vang lên, giây lát Cố Hựu Kỳ đẩy Sở Thiên phòng.

Sở Thiên đẩy một cách bất ngờ, vất vả lắm mới định thể liền đối diện với một đôi mắt khác biệt với bình thường. Tầm gã dời sang bên cạnh, bắt gặp một cái đuôi rắn to khỏe màu xanh đậm.

Ầm một tiếng, giống như sấm sét đáng sợ san bằng mặt đất nổ tung trong đầu khiến tâm trí gã trống rỗng.

Một lúc lâu , gã mới đờ đẫn dụi dụi mắt , mở mắt , đàn ông đuôi rắn ở giường vẫn đang ở đó. Cũng chẳng bản Sở Thiên đang mơ, bởi vì “ ” còn gian nan nhếch mép, “hi” một tiếng với gã.

Sở Thiên: “...”

(Sở Thiên: Đã tê liệt.)

Thanh niên dọa cho đơ luôn ?

Trần Tống chớp chớp mắt, đàn ông xa lạ cứng đờ ngay tại chỗ, đầu cảm giác áy náy.

“Này em, hông dzạ?”

Lời của Trần Tống dứt, Sở Thiên đả kích thế giới quan cũng hồn , ngơ ngác gật gật đầu. Lúc gã chuẩn gì đó, bả vai đột nhiên nặng trĩu. Gã nghiêng đầu trông thấy gương mặt tràn đầy ý xa của Cố Hựu Kỳ, trong lòng ngay là cố tình trò của , mặt mày lập tức tối sầm .

“Sở Thiên , , Trần Tống dọa sợ chứ?”

Lúc đây, Cố Hựu Kỳ sự đau khổ của khác quên mất, đầu tiên bản thấy Trần Tống cũng phản ứng y hệt như Sở Thiên.

“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ?”

Gã nhớ đây là phòng của Thẩm Chi Hủ mà? Sao giường thêm một loài tên thế hả? Nếu để điều , sợ rằng Cố Hựu Kỳ sẽ đánh gần c.h.ế.t thôi!

Nghĩ như , con ngươi gã đảo quanh, tìm kiếm bóng dáng của đối phương.

Chỉ chốc lát , gã thấy Thẩm Chi Hủ ở lưng, chẳng qua ánh mắt thiếu nữ xinh như ngọc bên cạnh hấp dẫn.

Cái ...

Cô gái cực kỳ xinh xắn, thể đây là nữ sinh mắt nhất mà Sở Thiên từng gặp từ đến nay, điều mái tóc, ánh mắt và gương mặt của cô đều khiến gã cảm thấy hết sức quen thuộc.

“... Tiểu Nghệ?” Sở Thiên tự lẩm bẩm, khi nhận bản đang cái gì, gã vô thức nhếch nhếch môi.

Hóa thiếu nữ giống Kiều Nghệ mà, gã quen thuộc như chứ.

Sở Thiên với suy nghĩ của thẳng nam ý thức mặt chính là mà gã đang nghĩ đến.

Cố Hựu Kỳ thính tai thấy lời nỉ non của gã, đôi mắt đảo quanh, lộ vẻ mặt xem kịch vui.

Mà Sở Thiên cũng phụ lòng , một giây tiếp theo hỏi Thẩm Chi Hủ: “Tiểu Nghệ ?”

“Phụt...”

Cố Hựu Kỳ phì , một tay vịn vai gã.

“Ha ha ha ha ha ha...”

Loading...