Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 342

Cập nhật lúc: 2024-08-17 13:21:27
Lượt xem: 192

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giống quá, thật sự giống.

Con trai lớn của Đường Thế Hằng chỉ ánh mắt là vài nét giống ông , còn đều giống vợ

Nhớ đến phụ nữ xinh mạnh mẽ , gương mặt Đường Thế Hằng lộ vẻ hoảng hốt.

“Bội Lan…”

Thẩm Chi Hủ thấy tiếng gọi lẩm bẩm trong vô thức của Đường Thế Hằng, sắc mặt bỗng trầm xuống, chút lưu tình mà lạnh lùng : “Ông xứng gọi tên .”

Đường Thế Hằng chợt bình tĩnh , khóe mắt thấy vài xung quanh đang hóng kịch vui, ông chỉ cảm thấy gương mặt nóng rát: “Sao tao xứng? Tao là cha của mày đấy!”

“Cha c.h.ế.t từ lâu , ông là cái thá gì chứ?” Thẩm Chi Hủ mỉa mai, đuôi mắt nhếch lên đầy ác ý.

Đường Thế Hằng cảm nhận sự nguy hiểm từ con trai lớn, nhưng ông vẫn tức giận do thể diện của dẫm nát nên bỏ qua cảm giác chân thật , gương mặt đỏ ửng giận dữ quát: “Thẩm Chi Hủ, mày đúng là đồ bất hiếu!”

“Nếu tao thì mày sinh ? Vậy mà còn thèm nhận cha ! Quả nhiên nuôi lớn bên cạnh tao nên một tí hiểu chuyện bằng Hạo Nguyên!” Đường Thế Hằng chỉ tay về phía Thẩm Chi Hủ mà chửi ầm elen, giọng bén nhọn khó .

Kiều Nghệ nhịn mà xoa xoa lỗ tai, trong lòng càng tức giận.

Người ốm yếu đúng là xui tám kiếp mới gặp một cha như !

Khóe mắt Thẩm Chi Hủ thấy động tác nhỏ của Kiều Nghệ, cảm thấy phiền mà liếc mắt Đường Thế Hằng và phí nước bọt nhiều với ông , nên nắm tay Kiều Nghệ về biệt thự.

Đường Thế Hằng chú ý đến động tác dắt tay của Thẩm Chi Hủ, theo tay lên thì thấy một cô gái quá đỗi xinh bên cạnh , đôi mắt phiếm đầy tơ m.á.u của ông hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng khi thấy Thẩm Chi Hủ định rời khỏi đây, ông lập tức bình tĩnh đến ngăn cản, định chạm cánh tay song né tránh.

“Thẩm Chi Hủ! Có mày g.i.ế.c c.h.ế.t em trai mày ?!”

Có trời mới Đường Thế Hằng bi thương cỡ nào khi con trai út yêu thương nhất c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng khi ông thả , bây giờ thấy con trai lớn m.á.u lạnh vô tình như , ông chỉ hận c.h.ế.t Thẩm Chi Hủ.

“Mong ông rằng, chỉ sinh một con trai là thôi.”

“Vậy nên Hạo Nguyên là do mày giết?!” Đường Thế Hằng tức giận đến mức tóc tai như nổ tung.

Thẩm Chi Hủ ngay cả cũng thèm liếc ông , chứ gì đến chuyện trả lời câu hỏi .

Ai ngờ trong cơn tức giận Đường Thế Hằng thèm suy nghĩ mà tung một đòn tấn công bằng dị năng hệ kim.

Kiều Nghệ dựng tóc gáy khi cảm nhận nguy hiểm, cô lập tức thả tấm chắn phòng hộ bao phủ lấy bọn họ.

năng lực gian của Thẩm Chu Hủ càng nhanh hơn cô.

Tất cả những công kích của Đường Thế Hằng đều phản hồi lên ông , Thẩm Chi Hủ cố ý vô tình mà công kích từ dị năng hệ kim đều tránh những bộ phận quan trọng , nhưng dù như Đường Thế Hằng vẫn trọng thương, ông hét lên một tiếng thảm thiết ngã xuống đất.

Kiều Nghệ chớp chớp mắt, nhanh chóng thu hồi tấm chắn.

“Người ốm yếu…”

“Anh .” Thẩm Chi Hủ trấn an mà với Kiều Nghệ, đó buông tay cô ung dung thong thả đến bên Đường Thế Hằng đang chạy m.á.u ngừng ngã đất.

Đường Thế Hằng ngờ kết quả thành như , đau đớn khiến sắc mặt ông tái nhợt hơn, khi con trai lớn tới thong thả cúi xuống, dù dáng vẻ của thản nhiên mà , trong mắt ông lộ vẻ sợ hãi, cuối cùng cũng con trai lớn dễ chọc.

“Ông đừng đến phiền nữa, nếu …Ông thể xuống chơi với con trai út của .”

Giọng Thẩm Chi Hủ nhẹ nhàng, nhưng giống ác ma đang thầm thì nhỏ.

Đồng tử trong mắt Đường Thế Hằng co rụt , do mất m.á.u quá nhiều mà cơ thể ông bỗng run rẩy.

Thẩm Chi Hủ hài lòng với kết quả , đôi môi cong, lên dắt tay Kiều Nghệ nữa, bọn họ bước về biệt thự.

Đường Thế Hằng con trai lớn rời , trong miệng lẩm bẩm nhắc mãi ba chữ “đồ bất hiếu”.

Nhan Dục Chương chứng kiến cả quá trình, Đường Thế Hằng về phía Thẩm Chi Hủ, gọi một dị năng giả hệ sức mạnh đến.

“Anh Nhan, chuyện gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-342.html.]

“Đưa đến trạm y tế .”

Dị năng giả hệ sức mạnh vội vàng đồng ý, bế Đường Thế Hằng lên như cầm một con gà con lên đó nhanh chóng chạy đến trạm y tế.

Nhan Dục Chương thấy thì âm thầm liếc mắt Thẩm Chi Hủ, thấy dường như phản ứng gì lớn, điều thấy cô gái xinh bên cạnh đầu với .

Nhan Dục Chương sửng sốt, theo bản năng mà nở nụ tươi đáp . ngờ Thẩm Chi Hủ lạnh lùng qua, thể bỗng run lên.

“Anh…Anh Thẩm!” Nhan Dục Chương lập tức nở nụ nịnh nọt.

Thẩm Chi Hủ mím môi, vốn định chuyện với Nhan Dục Chương, nhưng Kiều Nghệ bên cạnh nhẹ nhàng kéo tay, nên chỉ bất đắc dĩ dừng , cứng đơ mà mở miệng: “Sao thả ?”

Tuy Thẩm Chi Hủ để ý chuyện trong căn cứ Đông Nam, nhưng vẫn đám tâm phúc của Vân Đào đều c.h.ế.t hết, chỉ còn đám dị năng giả yếu ớt còn trò gì nên mới miễn cưỡng thả .

Đường Thế Hằng là tâm phúc của Vân Đào, đáng c.h.ế.t như mấy khác chứ?

Nhan Dục Chương gãi gãi đầu, : “Bên Trần Hiển Triều, Thư Nguyệt Đường Thế Hằng là cha của Thẩm, lẽ lấy lòng nên g.i.ế.c ông mà còn thả .”

ai ngờ mối quan hệ cha con ác liệt đến ?

Trần Hiển Triều và Thư Nguyệt chắc sẽ đấy? Vốn định lấy lòng, ai dè…

Thẩm Chi Hủ chỉ “hừ” một tiếng mà nhưng gì nữa.

Nhan Dục Chương chỉ thể hổ mà .

Kiều Nghệ kéo kéo tay Người ốm yếu.

Thẩm Chi Hủ cô, cho cô một ánh mắt “Em ?”

“Người ốm yếu , em mệt mỏi về nghỉ ngơi.”

“Ừ.” Thẩm Chi Hủ gật đầu, đó dẫn cô lên sâu, phía bọn họ là hổ trắng lớn chậm chạp bước theo.

Phòng khách còn ai nữa, lúc Nhan Dục Chương mới lau mồ hôi lạnh trán.

Thật là đáng sợ, khí thế của Thẩm mạnh quá, dám lải nhải chuyện.

lá gan của em gái Kiều Nghệ cũng lớn quá.

Nhan Dục Chương nhịn mà cảm thấy bội phục Kiều Nghệ.

……

Sau khi về phòng thì Kiều Nghệ nhanh chóng xuống giường, chẳng qua cô ngủ bao lâu, lúc tỉnh dậy thì hổ đang lười biếng phơi nắng ở cửa sổ, cây non mini cũng như , nó vươn cành ở cách hổ xa.

Kiều Nghệ suy nghĩ một lát đó phòng vệ sinh rửa mặt lặng lẽ rời khỏi phòng, điều bản khi xoay rời , hổ đang phơi nắng bỗng mở mắt về phía cô.

Kiều Nghệ đến cửa phòng Người ốm yếu, khi cô đang định gõ cửa thì thấy âm thanh chuyện truyền từ trong phòng , trong đó một giọng khá quen thuộc, cần đoán cũng đó là Cố Hựu Kỳ.

Không Cố Hựu Kỳ chuyện gì mà tìm đến Người ốm yếu nhỉ.

Kiều Nghệ nghĩ gõ gõ cửa.

“Cốc cốc…”

Không tới vài giây cánh cửa mở , mở cửa là Cố Hựu Kỳ, nhướng mày khi thấy Kiều Nghệ đến đây.

“Tiểu Nghệ.”

Kiều Nghệ nhẹ “ừ” với Cố Hựu Kỳ, cô lướt qua phòng.

“Hai đang ?”

Từ cái ngày Cố Hựu Kỳ kéo Sở Thiên (?), gã trở về hang Tiêu Tiền để xem tình huống bên , lẽ mất ba bốn ngày mới trở về đây, mà mấy ngày nay Cố Hựu Kỳ cũng đang bận rộn chuyện gì đó.

Loading...