Chu Kỳ còn xong, vẻ mặt của Hàn Chiêu bỗng nhiên đổi, giọng của trở nên lạnh lùng, nhanh chóng ngắt lời Chu Kỳ: “ dùng mạng, cảm ơn.”
Hàn Chiêu lập tức đóng cửa , để Chu Kỳ mặt mũi xám xịt đó.
Chu Kỳ: “?”
Không ban nãy vẫn còn ? Hình như hàng xóm mới là một quái nhân.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ từ xuống một lượt, Hàn Chiêu mới leo lên giường, giường nệm mềm mại cuối cùng cũng khiến thể ngủ một giấc ngon lành.
DTV
Trong lúc mơ màng, mơ một giấc mơ. Trong mơ, trong khoảnh khắc sắp c.h.ế.t gặp một vị thần, vị thần đó mềm lòng cho một nơi ở che mưa tránh gió, cho dũng khí để tiếp tục sống.
*
Hứa Cảnh vẫn luôn vui với điều kiện thừa kế tài sản mà ông nội để cho Hứa Yểu lúc hấp hối. Mặc dù và Quý Chính Khanh là bạn lâu năm, cũng tin tưởng nhân phẩm của Quý Chính Khách, nhưng dù bây giờ cũng là thời đại tự do yêu đương.
Vì , khi hai đơn độc gặp mặt đầu tiên, hai mới gặp mặt xong, Hứa Cảnh hỏi ý kiến của Hứa Yểu.
Nếu như Yểu Yểu thật sự thích Quý Chính Khách, sẽ nghĩ cách giải quyết chuyện .
Hứa Yểu đang bôi kem dưỡng da đắt tiền lên mặt, gọi điện thoại với Hứa Cảnh: “Em cảm thấy .”
Trong lòng Hứa Cảnh cũng buông lỏng, nhưng vẫn chút yên tâm : “Yểu Yểu, đừng băn khoăn tới và di chúc của ông, nếu thích, em cứ việc thẳng.”
Hứa Yểu nghĩ tới nhân thiết chỉ giúp giúp quen của Hứa Cảnh trong nguyên tác, nếu nể tình hai đấy là bạn bè, cô chỉ cần một câu thích với , chắc chắn Hứa Cảnh sẽ nghĩ cách đưa tới châu Phi, cả đời cũng gặp nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-104.html.]
Hứa Yểu liếc mắt sợi dây chuyền trân châu đựng trong hộp quà bằng nhung màu xanh ngọc bàn trang điểm, : “Em thật sự hề băn khoăn.”
Ấn tượng đầu tiên của Hứa Yểu với Quý Chính Khanh quả thật , mới gặp mặt, tặng cho cô một tấm thẻ SSR, cho dù là ai chắc chắn cũng đều sẽ thích.
Nghe thấy lời của cô, trong lòng Hứa Cảnh chút hụt hẫng, cảm thấy Quý Chính Khanh đang dụ dỗ em gái .
Sau khi ngắt điện thoại, Hứa Yếu lười biếng sofa dưỡng da, cô còn gọi Tiểu Lục .
Tiểu Lục vui vẻ : [Ký chủ, Tiểu Lục trợ lý dưỡng lão hết lòng hết phục vụ ngài.”
Hứa Yểu cũng quanh co lòng vòng, cô mở miệng : “ cảm thấy Hàn Chiêu đang cố ý tiếp cận , sự an tính mạng của thể đang gặp vấn đề.”
Tiểu Lục cảm giác quen thuộc: “?”
Tiểu Lục cảm thấy điều gì đó thích hợp, nhưng hệ thống tự động kiểm tra từ ngữ trong lời của Hứa Yểu: “Đã tự động kiểm tra nhân vật khả nghi ‘Hàn Chiêu’, bây giờ sẽ gửi cho ký chủ lý lịch cuộc sống của Hàn Chiêu.”
Hứa Yểu hài lòng, cô vui vẻ bắt chẹt bug của hệ thống, chỉ cần cô đồng ý, cho dù là nhân vật trong tiểu thuyết , cô cũng thể điều tra lý lịch cuộc sống của đối phương.
Trong nguyên tác, Hàn Chiêu là một nhân vật đề cập tới, nhưng chỉ nhắc tới vài câu mà thôi, chỉ cống hiến nổi bật trong việc bảo vệ hệ thống mạng trong công ty của nam chính, nam chính vô cùng khen thưởng .
Trừ điều đó , cuộc đời của lẫn quá khứ của đều nhắc tới một chữ, còn ít hơn cả bia đỡ đạn như cô.
Hứa Yểu nhanh chóng qua một lượt lý lịch cuộc đời của Hàn Chiêu do Tiểu Lục gửi qua, cô dần dần trở nên nặng nề, cô thậm chí còn chút hối hận vì tối nay những điều mà từng tải qua, chỉ sợ tối nay cô thể ngủ ngon.
Bây giờ là 22 giờ đêm, Hạ Phàm tháo tóc giả xuống, để lộ vài sợi tóc lơ thơ như cỏ dại ở đầu, ở trong nhà cần đội tóc giả quả thực thông thoáng, thoải mái.