Dưới ánh đèn mờ ảo trong phòng triển lãm, Quý Chính Khanh rũ mắt là thể thấy một giọt mồ hôi tròn trịa chảy chóp mũi thẳng tắp trắng nõn của Hứa Yểu, cô dùng mùi nước hoa gì, mùi hương dễ chịu.
Động tác quạt của Quý Chính Khanh chậm rãi hơn một chút, : "Trước , trọng tâm phát triển của gia tộc luôn là ở châu Âu, Yểu Yểu, chắc là em nhiều di vật văn hóa nước đều lưu lạc ở nước ngoài, ông nội khi còn sống thích mua đồ sưu tầm, trong nhà quả thật ít đồ sưu tầm."
Thường thì những phú nhị đại khoe khoang sự giàu , biệt thự, xe sang, mỹ nữ, nhưng thứ giá trị thực sự của những giàu hàng đầu là bộ sưu tập của họ, chỉ riêng đồ sưu tầm của ông cụ Quý khi còn sống trị giá hàng chục tỷ.
Hứa Yểu lập tức : "Khanh Khanh, em đến nhà ."
Một ngôi nhà đầy túi xách, quần áo và trang sức xa xỉ tính là gì, ở mặt Quý gia đầy đồ sưu tầm, Hứa Yểu đột nhiên cảm thấy đủ .
Quạt của Quý Chính Khanh bất động, Hứa Yểu thấy trán mồ hôi, nghĩ tới nãy vẫn luôn quạt cho , còn bản thì chẳng xíu gió nào, trái tim Hứa Yểu mềm nhũn, lập tức lấy một cái khăn ướt từ trong túi, "Để em lau mồ hôi cho ."
Khăn ướt lạnh rơi trán , còn thoang thoảng mùi bạc hà.
Ngón tay cô chạm trán qua chiếc khăn ướt, đầu ngón tay thể cảm nhận nhiệt độ cơ thể trán .
Hứa Yểu vẫn luôn rằng trai, đối tượng đính hôn mà ông nội cô chọn cho cô khi qua đời kiểm tra kỹ càng về phương diện, nhưng hình như hôm nay là đầu tiên cô đánh giá kĩ Quý Chính Khanh. Ngũ quan cực kỳ nổi bật, dù ở trong giới giải trí quen thấy nhiều trai, cũng thua tẹo nào.
"Hình như.. mở điều hòa ." Hứa Yểu kéo khăn ướt xuống che ánh mắt đang cô của Quý Chính Khanh, .
Quý Chính Khanh lấy khăn ướt mặt xuống, Hứa Yểu : "Ừ, bật điều hòa ."
Anh thì thầm: "Hôm nào tới nhà , xem đồ sưu tầm nhé."
Viện bảo tàng quả thực mở điều hòa, nhưng hình như vì quản lý tiết kiệm điện, nên cũng mở nhiệt độ thấp lắm, chỉ khiến căn phòng bớt nóng hơn thôi.
Ánh đèn trong phòng triển lãm cũng từ từ sáng lên, chỗ cũng trở nên sáng sủa hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-275.html.]
Có ánh sáng, Hứa Yểu đột nhiên thấy cây vàng ở giữa phòng!
"Chúng xem xem." Hứa Yểu kéo cổ tay Quý Chính Khanh, kéo tới ngửa đầu cây vàng cao ngất .
Cây vàng cao 7 8 mét, cành cây bằng vàng mọc bốn phương tám hướng, lá cây đầu cành mà từ ngọc.
DTV
Đây chính là "cành vàng lá ngọc" trong truyền thuyết ?
Quý Chính Khanh thấy Hứa Yểu buông lỏng tay đang nắm tay , phía cô : "Đây hẳn là một vật mô phỏng."
Vật mô phỏng?
Hứa Yểu còn lên tiếng, một tiếng cách đó xa vang lên: "Ánh mắt của trẻ tuổi tồi."
Một bà lão nho nhã đeo kính lão tới, Hứa Yểu lập tức đoán phận của bà: "Bà là phụ trách của bảo tàng Quan Nhã?"
Bà lão gật đầu: ", là phụ trách."
Bà lão và họ cùng đồ triển lãm mắt, : "Đây quả thực là vật mô phỏng, chính phẩm một bảo tàng nơi khác thuê nhiều năm ."
Người quản lý già ban đầu khách du lịch tới, vốn giải thích tác phẩm cho khách, nhưng xem hôm nay cần .
Bà lão vật triển lãm, nhẹ giọng : "Các cô lẽ là nhóm khách cuối cùng đến viện bảo tàng Quan Nhã."
Trong cặp kính lão của bà cụ mờ mịt nước mắt, bà cố mỉm : "Rất hân hạnh khi khi đóng cửa vĩnh viễn, còn thể đón tiếp khách du lịch."
Đề tài vẻ buồn.
Hứa Yểu rằng mặc dù bảo tàng tư nhân hoạt động độc lập nhưng thực tế nhà nước cũng trợ cấp cho những bảo tàng kiểu .