Lời , nhiều nhân viên lập tức nhớ tới đây đạo diễn Tả Ninh và những khác từng ở phòng bạch kim của Khách sạn Vân Điên, thể so sánh với phòng tổng thống.
Nhiều trong họ từng xem video đó, giờ đây khỏi bàng hoàng phòng tổng thống, bên trong đó thật là xa hoa tột bậc.
Lý Hiểu Lệ ôm mặt : " ở phòng tổng thống, thể chụp mấy tấm ảnh là thỏa mãn ."
Tâm trạng của họ cô cùng , dọc đường đều cực kỳ thoải mái. Một nhóm trò chuyện với đồng nghiệp, lấy điện thoại chụp cảnh ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng chia sẻ chúng với nhà ở trong nước.
"Oa, đó là trang viên ? Trang viên thuần kiểu Âu, quá ."
DTV
"Đó là lâu đài nhỉ? Trước đây từng thấy nó trong một bộ phim, mau chụp mấy tấm ."
"Có vẻ là nhà riêng, nếu thể ở trong đó một đêm thì mấy."
những bức phù điêu cực mang tính nghệ thuật, cột đá cao tới hơn mười mét, tòa tháp nhọn cao vút theo kiểu kiến trúc Gothic càng tăng thêm bầu khí nghệ thuật kỳ ảo, những tòa trang viên và lâu đài cũng đủ khoa trương, ngoài quần thể kiến trúc khổng lồ nối liền với , ở ngoài còn một con sông giống như hào để bảo vệ thành.
Cho dù là một đồng nghiệp nam thích chụp ảnh, lúc cũng sẽ nhịn lấy điện thoại , chụp mấy tấm những tòa kiến trúc thể gọi là nghệ thuật .
Tuy nhiên chiếc xe buýt rẽ một khúc cong, về phía lâu đài trang viên, nơi bao phủ một khu vực cực kỳ rộng rãi.
Xe dừng con sông nhỏ, tài xế cầm bộ đàm gì đó, ngay mặt tất cả , cầu treo trang viên mở !
Không sai, là cầu treo!
Đợi đến khi cầu treo vững vàng hạ xuống, tài xế mới giẫm chân ga, cho xe buýt về phía lâu đài trang viên tư nhân, qua cửa sổ xe thể thấy hai bên đường là cây xanh cắt tỉa gọn gàng và cây tùng cây bách xanh biếc.
Xe buýt dừng ở cổng chính, tài xế tắt máy rút chìa khóa xe, đầu mỉm với đến choáng váng, : "Hoan nghênh đến với nước E, đây là lâu đài riêng của cô Hứa Yểu."
Bên trong chiếc xe buýt, đều yên lặng tiếng động, trợn mắt há mồm tòa lâu đài riêng khoa trương mắt, nơi diện tích lên tới 40 ha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-288.html.]
Quản gia mặc áo đuôi tôm dẫn theo một nhóm hầu tới, xe buýt còn trải thảm đỏ vô cùng tinh tế.
Hứa Yểu đưa Lục Dã và Hạ Phàm đến bằng xe limousine riêng, quản gia gửi lời chào chân thành đến cô.
"Cô Yểu Yểu, hoan nghênh cô về nhà."
Hứa Yểu mỉm gật đầu, "Vất vả ."
Đây là tài sản riêng của Hứa Yểu, là một trong hơn một trăm tòa nhà cô chọn để thừa kế đây.
Lý Hiểu Lệ ngậm cái miệng kinh ngạc đến mức thể nhét một quả trứng , đề nghị: "Hay là... chúng xuống xe ..."
Tất cả đồng nghiệp như mới tỉnh từ trong mơ, nhanh chóng mang vali hành lý của xe buýt xuống.
Sau khi xuống xe, cảm quan phóng đại đến mức tối đa, họ đối mặt với tòa cung điện riêng nguy nga đầy tính nghệ thuật, cảm thấy bản vô cùng nhỏ bé, tất cả đều ngây ngốc.
Lâu đài, đây đúng là lâu đài trang viên riêng, trong truyện cổ tích.
Một cô gái kéo vali hành lý hồng nhạt của , ngửa đầu ngơ ngác tòa lâu đài cổ tích mặt, thể tin nổi : "Trước đó còn đoán là ít nhất chị Yểu sẽ sắp xếp cho chúng phòng khách sạn năm ..."
Điều táo bạo nhất của họ chỉ là mơ ở trong phòng tổng thống của một khách sạn năm mà thôi!
Thực tế chứng minh, khả năng tưởng tượng của họ còn khá khiếm khuyết, vẫn đủ táo bạo.
Tất cả nhân viên ngây ngốc tòa kiến trúc mặt, đầu chỉ nghĩ --
Sếp thần tiên đưa họ đến sống trong lâu đài trang viên đỉnh cấp!
Hứa Yểu đeo kính râm, đầu bọn họ: "Mọi còn ngây đó gì? Không quen sống ở đây ?”