Đầu óc Hứa Yểu vận chuyển kịp, trong đầu cô điên cuồng nắm bắt tin tức cốt truyện, cố gắng tìm dấu vết để .
[Hoắc Đình bỏ 200 triệu để bí mật mua một món văn vật khiến cả thế giới đều kinh ngạc từ tay bọn buôn văn vật, lấy nó quà xin đưa cho Liễu Nghênh Hạ, khi Liễu Nghênh Hạ thấy món quà thì nín mỉm ...]
Hứa Yểu: "...?”
Nó đừng cho cô , văn vật mà nam chính cốt truyện vì lấy lòng Liễu Nghênh Hạ mua chính là đầu rắn? Trong cốt truyện cũng ghi rõ văn vật chính là đầu rắn!
Trong cốt truyện căn bản xuất hiện hai chữ "Đầu rắn", cho nên Hứa Yểu vẫn nghiêm túc tham gia hội đấu giá!
Tiểu Lục?! Hứa Yểu điên cuồng kêu trợ lý trong đầu.
Bây giờ Tiểu Lục đặc biệt hy vọng ký chủ của gọi , mỗi Hứa Yểu gọi đều là nhổ lông cừu, nó dập đầu : "Ký chủ, ngài chuyện gì?"
Hứa Yểu giọng gấp gáp : "Bây giờ cần rõ nam chủ cốt truyện tặng đầu rắn cho Liễu Nghênh Hạ để xin ? về hưu dưỡng già, tới nhiệm vụ, cần tất cả thông tin chính xác!"
Tiểu Lục lời gấp gáp của Hứa Yểu dọa sợ, khi tra hỏi trả lời chuẩn xác: [ , theo cốt truyện tác giả cũng ghi rõ món quà xin là cái gì, nhưng thế giới căn cứ 'Thế giới đều kinh ngạc' mà cốt truyện miêu tả tự động tạo món quà là đầu rắn.]
Hứa Yểu thật sự bội phục, ai tặng quà xin mà tặng văn vật? Không nên đưa nó đến bảo tàng ?
Tác giả vấn đề gì ? Nam chính mua quà mua từ hội đấu giá chính quy, đây là tỏ vẻ nam chính mua quà khó đến cỡ nào?
Hứa Yểu chú ý tới Hoắc Đình trong cốt truyện văn vật như thế nào, mà từ hội đấu giá Tô Đức Sĩ , ánh mắt của cô chớp lấp lánh khác thường.
Chính phẩm chắc chắn chỉ một, căn cứ cốt truyện miêu tả mặt là thật, như món mà hội đấu giá Tô Đức Sĩ sắp bán đấu giá sợ là vấn đề.
Hứa Yểu lượng lớn văn vật mặt, vô luận là món văn vật nào mang về nước đều là văn vật quốc bảo thể khiếp sợ cả nước!
Cô sẽ mang nó về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-319.html.]
DTV
Tiểu Lục, Hứa Yểu gọi trong đầu.
Trợ lý dưỡng già Tiểu Lục dự cảm bất , nó thậm chí trả lời Hứa Yểu.
Hứa Yểu thản nhiên : "Nếu để ý tới , lập tức tố cáo lên Cục Xuyên Nhanh.”
Tiểu Lục xém nữa : [Ký chủ, ở đây, ở đây! Trợ lý dưỡng già Tiểu Lục hết sức trung thành vì ngài mà phục vụ, sẵn sàng góp một viên gạch cuộc sống dưỡng già mỹ của ngài.]
Đôi mắt Hứa Yểu sáng quắc, : " là hệ thống của thế giới , lập tức sắp xếp đường về, mang những văn vật về nước!"
Người khác thể , nhưng hệ thống chắc chắn thể.
Tiểu Lục choáng váng: [Kí chủ...]
Có văn vật tính là gì, cô thể thuận lợi mang về mới là lợi hại!
Tiền nhân thì trộm cướp kho báu của họ, đến đời hậu bối thì xâm chiếm nhà của cô sử dụng như một nhà kho! Đã từng trả tiền nhà cho cô ?
Cô thu lãi thì vấn đề gì đúng ? Đồ nhà , cô dựa cái gì dùng tiền để mua?
Cô chỉ nẫng tay , còn mang những quốc bảo an trở về.
Hứa Yểu là một phú bà, tiền đối với cô mà quả thật chỉ là một con , nhưng tiền tại cô đút cho đám trộm cướp , lưng đám hậu bối trộm cướp nhạo là coi tiền như rác? Số tiền cô cầm về quyên góp cho trẻ em vùng núi hơn ?
Cô tốn một đồng mang về!
Hứa Yểu mỉm : "Hệ thống, thể dưỡng già mỹ , dựa .”
Tiểu Lục: [...]
Má ơi, dưỡng già trong suy nghĩ của ký chủ là ?