Đây là đầu tiên Hạ Phàm tăng ca khi đến bên cạnh Hứa Yểu, gần đây quá mệt mỏi nhưng tinh thần cũng phấn khởi, đang nhiệt tình thương lượng với đối phương.
Bước tiếp theo, Hứa Yểu gọi một cuộc điện thoại đến viện bảo tàng Quan Nhã.
Lúc gần đêm, bàn việc của quán trưởng sáng lên một ngọn đèn mờ nhạt, bà lão ánh đèn cầm một cây bút máy màu đỏ chỉ dùng gần 20 năm, khom đang nhật ký.
"-- thu, lượng khách tới viện bảo tàng càng ngày càng ít, cũng may khi thời tiết mát mẻ cần mở điều hòa nữa, trong viện bảo tàng tiết kiệm một khoản tiền lớn tiền điện..."
Điện thoại bàn đặt ở góc bên trái đột nhiên phá vỡ một căn phòng yên tĩnh, bà quản lý thấy tên gọi đột nhiên dừng bút , bà nhớ rõ đây là điện thoại riêng của Hứa Yểu.
Nghĩ đến Hứa Yểu, bà liền nhớ tới chuyện Hứa Yểu chịu thiệc ở phòng đấu giá Tô Đức Sĩ, nước mắt rơi kính lão.
"Quản lý Kha, chuyện đầu rắn......"
Từ khi công khai chuyện đồ dỏm Hứa Yểu từng liên lạc với bà quản lý, bà nhớ tới cô gái nhỏ từng duyên gặp mặt một /.
Sau khi nhấc điện thoại thì bà thấy giọng của Hứa Yểu, bà tháo kính lão xuống lau nước mắt : "Cháu gái, cháu cố gắng hết sức, thể hiểu mà, tất cả đều thể hiểu cho cháu."
Sự tồn vong của viện bảo tàng thể đánh đồng với sự trở về của đầu thú, hơn nữa bà cảm thấy Hứa Yểu cũng nghĩa vụ giúp đỡ viện bảo tàng.
Đầu bên : "Không , cháu với ngài hãy dọn dẹp phòng triển lãm của viện bảo tàng, cháu mang theo nhiều đồ sưu tầm trở về."
Quản lý sửng sốt: "...?
Gì cơ? Mang về nhiều đồ sưu tầm?
DTV
Trong lúc nhất thời bà nữa rơi nước mắt, đây là đứa nhỏ ngoan nhà nào, chẳng lẽ bởi vì áy náy lấy chính phẩm?
Hứa Yểu: " , đầu rắn thật cháu cũng mang về."
Nước mắt của bà lão thiếu chút nữa thu : "???
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-346.html.]
Cái gì cũng mang về? Bà lớn tuổi hơn, tai tương đối lãng.
Hứa Yểu dặn dò xong tất cả, liền hài lòng cúp điện thoại, giải quyết xong!
Bởi vì tâm tình quá , Hứa Yểu ở trong bóng đêm dựa lan can boong tàu, còn bảo Lục Dã chụp cho cô mấy tấm ảnh.
Hứa Yểu cầm di động lên , thể tin Lục Dã: "Sao chụp thành như ?"
Dáng cao 1m7, Lục Dã đập mạnh thành 1m4!
Lục Dã: "......"
Lục Dã cũng rõ lắm, rõ ràng cũng ấn nút chụp giống như khác, vì khác , kém.
Lục Dã hỏi: "Cô Yểu Yểu, cần mời nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp tới ?"
Nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp cũng là nhân viên công tác du thuyền, bọn họ sẽ phục vụ chụp ảnh chân dung, nữ nhân viên lưu giữ hình ảnh du thuyền đặc biệt nhiều, dẫn đến gần đây bọn họ rấy bề bộn.
"Tiểu thư Yểu Yểu, là chúng chụp cho cô ." Nhóm Lý Hiểu Lệ cũng ở boong tàu chụp cảnh đêm, thấy Lục Dã chụp ảnh cho Hứa Yểu mà cau mày như gặp đại địch, Lý Hiểu Lệ các cô liền tới đề nghị.
Hứa Yểu vẫn tương đối tin tưởng kỹ thuật chụp ảnh của con gái, cô ở boong tàu bày tư thế, Lý Hiểu Lệ các cô tìm góc độ chuẩn xác chụp ảnh.
Bởi vì Hứa Yểu lớn lên quá xinh , ngũ quan mỹ, lúc lăn lộn trong giới giải trí cũng nhờ khuôn mặt quá mà một lượng lớn fan hâm mộ, cho nên cần chỉnh ảnh, thêm chút filter liền đăng lên weibo cá nhân.
[Hứa Yểu: Tâm trạng , cực kỳ vui vẻ. [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]]
Hứa Yểu một tháng đăng bài, bài đăng đó là bài chúc mừng Lưu Phi Dương đoạt giải quán quân, cô đăng weibo liền dẫn tới vô fan nhao nhao bình luận.
[Ô ô ô, đừng bởi vì phòng đấu giá c.h.ế.t tiệt mà mất hứng, tiểu phú bà tiền nên vui chơi giải trí, vui vẻ mua mua mua.]
[Đây là nội hải nước ? Hẳn là ngày mai Hứa Yểu thể đến cảng. Chúc mừng, thuyền hơn nửa tháng hẳn là mệt c.h.ế.t , nhưng ảnh chụp vẫn siêu ha ha ha.]