Bởi vì danh dự của Hứa Yểu khá cao, cho nên trải qua nghiên cứu cảm thấy chuyện thể trọng yếu, liền an bài một nhân viên công tác đến kiểm tra .
Hứa Yểu ngủ sớm, chuyện giao cho Hạ Phàm xử lý.
Nhân viên công tác trực đêm vội vàng chạy tới nơi cùng Hạ Phàm và lão Trịnh tới tầng hai của du thuyền.
Công chúa Hải Dương 18 tầng phía , thêm hai tầng hầm ngầm phía . Nhân viên thể nơi nhưng nhất quyết phép tới gần tầng hầm .
Bọn họ tới cửa chính của tầng hầm ngầm, xung quanh mười mấy vệ sĩ cường tráng tràn ngập lực uy hiếp, nhân viên công tác Hạ Phàm nghiệm chứng mống mắt, lão Trịnh nghiệm chứng vân tay, cùng qua cửa mới mở .
Nhân viên công tác đoàn mà âm thầm giật , cẩn thận như ?
Chờ khi nhân viên công tác theo bọn họ , mới vì .
Vị nhân viên công tác phong trần mệt mỏi xuyên qua kính mắt, ngơ ngác khoang thuyền ngầm to như , khác đều choáng váng.
Tủ trưng bày, tất cả đều là tủ trưng bày!
Từng kiện kỳ trân dị bảo bộ đều cẩn thận đặt ở trong tủ kính chống đạn, đặt ngay ngắn chỉnh tề, mỗi một cái tủ trong vì bảo đảm an còn kèm theo khóa.
So với việc tùy tiện chất đống trong căn hầm lúc , hiện tại giống như trưng trong viện bảo tàng.
Chuyện khẩn cấp sợ nhiều , một lão Trịnh ngày đêm nghỉ dọn dẹp xử lý.
Vị nhân viên ngây hồi lâu, thật vất vả mới mở miệng : "Các đây là... tới nước E quét hàng?"
Hứa Yểu tự xưng một lượng lớn hiện vật tư nhân quyên góp cho viện bảo tàng trong nước, bọn họ suy đoán ước chừng mấy chục món, hoặc là gần trăm món.
Kết quả - -!!
Ngây thơ!
Trong đầu nhân viên đều là hai chữ "ngây thơ".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-348.html.]
Bọn họ thật sự quá ngây thơ.
Hạ Phàm nheo mắt, lập tức cẩn thận sửa : "Tiểu thư Yểu Yểu của chúng chỉ mang về tài sản riêng mà tổ tiên để cho cô mà thôi." Cũng là quét hàng gì.
Nhân viên công tác cứ như lướt qua, hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, âm thanh run rẩy : "Mấy thứ của các một hai ngàn món đúng ?”
Hạ Phàm: "Chính xác là 1840 món.”
Má ơi, cái cũng quá kinh khủng, phú hào khác quyên tặng văn vật đều là quyên góp một hai món, Hứa Yểu đến quyên tặng gần hai ngàn món?
Nhân viên công tác vốn là sinh viên thành tích cao ở chuyên ngành liên quan, sở thích cực kỳ đối với đồ chơi văn hóa, lúc cẩn thận từng li từng tí , liền giống như lão Trịnh lúc vui vẻ tiến phòng.
“Đây là Ngũ Hành Thanh Đồng Điểu Tôn? Giá trị lịch sử thể là quốc bảo!”
"Cái ... là 'Văn nhân xuân đồ'?" Nhân viên công tác đỏ mắt lẩm bẩm, "Có thể là tác phẩm đỉnh cao của văn nhân họa lúc bấy giờ! Làm nó thể là vật sưu tầm của tiểu thư Hứa Yểu?”
“Cái ....Cái là đèn tuấn mã cung đình ? Mẹ ơi." Nhân viên công tác lòng vòng, đột nhiên dừng ở một vị trí đáng chú ý nhất trong góc, cả cứng đờ.
Đầu rắn?!
Ánh mắt lạnh như băng của rắn như là xuyên thấu qua hơn một trăm năm vẫn đang chăm chú xem, cái mặt ngoài trông giống như rắn thật, hoa tiết da rắn lộ càng là rõ ràng thể thấy .
Nhân viên công tác theo bản năng về phía lão Trịnh lão, lão Trịnh im lặng gật đầu với .
DTV
Nhân viên công tác ở tầng hầm bao lâu mời ngoài, ngoài thì bất chấp lúc là hơn ba giờ sáng, lập tức lấy điện thoại di động gọi một cuộc điện thoại.
Đừng ngủ nữa, chuyện còn khẩn cấp hơn mấy tưởng tượng!
-
Đám Lý Hiểu Lệ hôm nay là ngày cuối cùng ở du thuyền xa hoa của Công chúa Hải Dương, dự tính buổi chiều thể đến cảng xuống thuyền.
Tối hôm qua bọn Lý Hiểu Lệ cũng sớm thu dọn hành lý của , sáng nay rời giường sớm, đem đồ đạc còn bỏ trong hành lý, còn chút hoài niệm.