Đây là đầu tiên Thôi Quốc Cường mặc đồ vest, ông vẫn cảm thấy chút quen, ông lắc ống tay trái trống rỗng, xác định hỏi: “Đẹp thật ? Không lừa chứ?”
Chu Thuý Lam định lừa ông, ông liền hỏi thêm một câu: “Không tình nhân ở trong mắt đều biến thành Tây Thi ?”
Chu Thuý Lan lập tức khinh bỉ: “Già còn đắn.”
Thôi Quốc Cường cảm thấy bộ đồ cũng , sẽ mất mặt nha đầu Yểu Yểu, ông đang định đồ thì thấy một giọng quen thuộc truyền tới từ bên ngoài: “Ông Thôi, tiểu thư Yểu Yểu bảo tới tặng quà cho ông.”
Thôi Quốc Cường vẫn nhớ , là trợ lý của Hứa Yểu, hình như tên là Hạ Phàm.
Thôi Quốc Cường thấy một chiếc hộp lớn, lập tức phất tay: “Tham gia tiệc nên là chúng tặng quà mới đúng, tại con bé tặng quà cho chúng ? Mau mang nó về .”
Hạ Phàm thần bí: “Tiểu thư Yểu Yểu chỉ ông mới thể dùng nó, bảo ông dùng thử .”
Thấy dáng vẻ thần bí của Hạ Phàm, Thôi Quốc Cường và Chu Mỹ Lan càng hiểu , đang xảy chuyện gì.
Sau đó, hai thấy ánh mắt chờ mong của Hạ Phàm, Thôi Quốc Cường đành cẩn thận mở hộp , bên trong hộp giấy là một cánh tay máy màu đen bằng kim loại.
Cảm xúc lạnh lẽo, âm u do kim loại mang tới bao phủ khắp nơi, đây giống như sản phẩm của khoa học kỹ thuật hiện đại, mà giống như đồ vật thường xuất hiện trong các bộ phim điện ảnh khoa học viễn tưởng, công nghệ cao trong tương lai.
Ánh mắt Thôi Quốc Cường lập tức sáng lên, khỏi vươn tay chạm cánh tay máy: “Đây là thứ gì? Là đồ chơi ? Hiện tại khoa học kỹ thuật của đất nước chúng phát triển mạnh thật, một món đồ chơi mà cũng thể chế tạo chân thực tới , đồ đồ .”
Món đồ chơi dáng vẻ ngầu.
Chu Thúy Lan ngạc nhiên : “Không Yểu Yểu đưa đồ chơi cho ông đấy chứ?”
Hai bọn họ con cái, cũng cháu trai cháu gái gì cả, ai chơi đồ chơi chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-484.html.]
DTV
Hai ông bà sầu não, thế là Hạ Phàm lấy một bản hướng dẫn từ trong hộp , khi sơ qua một lượt, cảm thấy cách thức sử dụng cánh tay máy đơn giản, cho dù là lớn tuổi cũng thể hiểu.
“Dán con chip tạm thời lên đầu, đó đeo cánh tay máy lên tiến hành kích hoạt là thể sử dụng .”
Hạ Phàm bước lên giúp Thôi Quốc Cường dán con chip tạm thời lên đầu, ngay lập tức Hạ Phàm cảm thấy hói đầu dùng thứ sẽ càng tiện hơn...
“Sau đó sẽ đeo cánh tay máy lên , tiến hành điều chỉnh kích thước cánh tay.”
Hạ Phàm giúp Thôi Quốc Cường cởi áo vest , đó cẩn thận giúp Thôi Quốc Cường đeo cánh tay máy lên chỗ cánh tay khiếm khuyết, đó nâng cánh tay của Thôi Quốc Cường lên, điều chỉnh chiều dài của cánh tay máy bằng với cánh tay của ông.
Chu Thúy Lan ở bên cạnh quan sát, bà chú ý tới chồng hỏi: “Quốc Cường, ông thấy thế nào? Có cảm thấy nặng ?”
Cánh tay kim loại màu vàng đen tạo cho Chu Thúy Lan cảm giác vô cùng nặng nề.
Thôi Quốc Cường lập tức lắc đầu : “Không nặng, còn nặng bằng giá s.ú.n.g của .” Ông cảm thấy cánh tay máy nặng chút nào.
Hạ Phàm nhấn nút kích hoạt, một cái đèn nhỏ màu đỏ cánh tay máy liền sáng lên, âm thanh tích tích vang lên.
Đang trong tiến trình ghép đôi với con chip.
Khoảng mười mấy giây , một loạt tiếng tích tích tiếp tục vang lên, báo hiệu kích hoạt thành công.
Đây cũng là đầu tiên Hạ Phàm thấy sản phẩm công nghệ cao như , cảm thấy thú vị : “Ông Thôi, ông thử vài động tác gì đó , là ông vẫy tay thử xem?”
Thôi Quốc Cường cũng dám dùng lực quá nhiều, sợ cánh tay máy sẽ rơi , rơi xuống mặt đất hỏng mất.
Động tác của Thôi Quốc Cường nhẹ nhàng, ông rằng thứ chắc chắn như , nó giống như thật sự mọc lên ngay cánh tay thật của ông, hề xuất hiện tình trạng rơi .