Đối diện với lời cự tuyệt của Tô Ý, đầu tiên Từ Bân sửng sốt một chút, ngay đó mới lúng túng gật đầu một cái: “ , cô cứ lên nhà từ từ thôi kẻo ngã.”
Tô Ý nhếch mép một cái: “Đồng chí Từ, cảm ơn lòng yêu thích của với , cũng chúc sớm ngày tìm thật tình đối với .”
Cuối cùng cô vẫn là nhịn mà những lời uyển chuyển một chút.
Nói xong, Tô Ý lập tức thẳng lên tầng.
Sau khi trở về nhà, mở đèn lên, mới quần áo rửa mặt xong thì đột nhiên cô thấy bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Lần là ai đây?
Tô Ý thấy ai trả lời nên tim đập nhanh hơn: “Không là ai thì sẽ mở cửa .”
Vừa mới dứt lời thì bên ngoài vang lên hai chữ: “Là .”
Nghe thấy giọng quen thuộc khiến thoáng chốc Tô Ý ngơ ngẩn.
Là Chu Cận Xuyên ?
Một tiếng .
Chu Cận Xuyên mới về đến nhà thấy Diệp Tiểu Vũ bưng thức ăn nóng hổi lên.
Chú, đây là cơm tối chị Tô , chú ăn chút gì ?”
Chu Cận Xuyên một chút, một đĩa cơm trắng đơn giản với nửa đĩa đậu hũ chiên, nửa đĩa thịt chua ngọt.
“Hai đứa ăn ?”
DTV
“Ăn ạ, đây là đồ bọn cháu để phần cho chú.”
Buổi tối lúc bận rộn Chu Cận Xuyên chỉ tùy tiện ứng phó mà ăn qua loa mấy thìa cơm, lúc quả thực chút đói.
Thấy hai đứa bé đều ăn nên cũng lập tức xuống.
Diệp Tiểu Vũ thấy chịu ăn cơm do Tô Ý thì vui vẻ mang ảnh đưa tới cho xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-126.html.]
“Chú Chu, chú còn kịp xem ảnh .”
Vừa , bé đưa mấy tấm ảnh tới mặt Chu Cận Xuyên.
Chu Cận Xuyên lướt qua: “Cháu và Noãn Noãn trông lắm.”
Diệp Tiểu Vũ bĩu môi: “Chú Chu và chị Tô cũng lắm, buổi chiều nay chị Tô giúp chúng dọn dẹp nhà cửa xong nấu cơm cho chúng nữa đó, khi chị cũng quên cầm mấy tấm ảnh nữa, lát nữa chú Chu ăn cơm xong mà rảnh rỗi thể dạo bộ thì chú thể thuận tiện cầm mấy tấm ảnh tới đưa cho chị Tô, ạ?
Chu Cận Xuyên liếc ngoài cửa.
Mặc dù mưa tạnh nhưng trễ thế còn ngoài dạo bộ ?
Thế nhưng vẫn gật đầu đáp ứng: “Được , cháu và Noãn Noãn ngủ , lát nữa chú mang .”
Nghe thấy thì Diệp Tiểu Vũ nhịn mà thở một dài nhẹ nhõm.
Hiện tại ngày nào tinh thần bé cũng thật bất an mà.
Chu Cận Xuyên thấy sắc trời cũng còn sớm nữa, cơm nước xong xuôi cũng kịp dọn dẹp mà cứ thể trực tiếp cầm theo ảnh ngoài.
Chờ đến khi tới tầng khu tập thể nhà Tô Ý phát hiện đèn sáng.
Thường ngày tầm giờ ngang qua, lúc nào ngẩng đầu lên vẫn luôn thấy đèn sáng mà.
Chẳng lẽ cô ngủ ?
Chu Cận Xuyên chờ đợi một lúc, từ đầu đến cuối vẫn thấy đèn nhà cô sáng lên, thế nên lúc mới nhấc chân chuẩn rời .
Nào mới xoay thì thấy Tô Ý từ một con đường nhỏ, cách đó xa còn một đàn ông đang theo.
Đoan chính theo bóng dáng cô lên tầng.
Chu Cận Xuyên híp mắt một cái chớp mắt, dựa thị lực huấn luyện trong bóng tối, rõ ngay lập tức nhận nọ chính là Từ Bản.
Làm hai bọn họ quen cùng trở về thế ?
Suy nghĩ một lúc chớp mắt một cái, Chu Cận Xuyên lập tức nhấc chân tới gần..