Trương Quế Lan ngày thường cưng chiều con trai út nhất, mặc dù mười sáu tuổi, nhưng bà vẫn chiều chuộng như trẻ con.
Thấy con trai ăn trứng gà, bà vội vàng bếp luộc hai quả.
Một quả cho Tô Tam Hổ, một quả cho Tô Nhị Cường.
Thấy , Tô Ý buông đũa xuống: "Con cũng ăn trứng gà."
Trương Quế Lan nhăn mặt: "Ăn cái gì mà ăn, đợi mày lấy chồng tha hồ mà ăn.
Tô Ý chỉ uống hai hớp cháo đặt bát xuống: "Được, bây giờ cho con ăn trứng gà, già cũng đừng mong con chăm sóc ."
Trương Quế Lan tức giận đập vỡ bát cháo của cô: " là tạo phản thật mà, thì đừng ăn gì nữa."
Tô Ý dậy: "Không ăn thì ăn, cho ăn cơm thì đừng mong con sẽ việc."
Dù trong gian của cô cũng thiếu đồ ăn, cũng thiếu trứng gà.
Cô chỉ cảm thấy hai mươi năm nay nguyên chủ sống quá uất ức trong nhà , cái gì cũng dám , dám đòi hỏi.
Vì , cô nguyên chủ , đòi hỏi.
Dù kết quả vẫn như cũ, nhưng ít nhất cũng khiến bọn họ bực bội một phen.
Khi Tô Ý lên cố ý loạng choạng, đổ cả rổ bánh ngô bàn.
Trương Quế Lan tức sốt ruột, thèm đánh cô nữa, vội vàng nhặt bánh ngô.
Tô Ý nhân cơ hội xách túi đồ về phòng của nguyên chủ.
Vừa đẩy cửa , cô thấy tình hình trong phòng khác xa so với trong ký ức.
"Sao phòng của con thành thế ?"
Tô Tam Hổ đang ăn trứng gà ngon lành, : "Phòng của chị bây giờ là của hai , dù chị cũng lâu như về, em và hai lớn , cũng phòng riêng chứ."
Tô Ý đầu liếc mấy : "Vậy tao ngủ ở ?"
Tô Tam Hổ hì hì: "Chuồng lợn ngoài sân vẫn còn chỗ trống."
Tô Ý hừ lạnh một tiếng: "Vậy mày chuồng lợn mà ngủ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-195.html.]
Tô Hưng Phát từ nãy đến giờ vẫn im lặng, bỗng nhiên đập bàn: "Ồn ào cái gì? Anh hai của mày sắp xem mắt , cũng phòng riêng chứ, chuồng lợn thì ? Dọn dẹp một chút là thành phòng ở ."
Trương Quế Lan cũng hùa theo: " , hơn nữa hai mày nhường phòng, bọn tao thể gì? Có bản lĩnh thì mày bảo nó nhường ! Xem mày thể đánh thắng nó !"
Nắm đ.ấ.m của Tô Ý lập tức siết chặt.
Cả nhà vẫn cho rằng cô dễ bắt nạt như nguyên chủ.
DTV
Không cho bọn họ một bài học, e là .
Nghĩ đến đây, Tô Ý hai lời, đạp cửa xông phòng.
Sau đó, cô ném hết tất cả đồ đạc của Tô Nhị Cường trong phòng ngoài.
Lúc nãy, Tô Nhị Cường vẫn luôn lạnh lùng xem kịch, thấy Tô Ý đột nhiên ném hết đồ của ngoài giống như phát điên.
Cả những tấm poster mà khó khăn lắm mới kiếm cũng xé nát.
Anh tức giận quăng đũa xuống, lao đến.
"Mẹ của chúng sai, mày tạo phản , xem hôm nay tao dạy dỗ mày thế nào!"
Nói , vung nắm đ.ấ.m về phía Tô Ý.
Tô Ý cũng dễ bắt nạt, từ nhỏ đánh vô .
Hơn nữa, thời gian nước linh tuyền bồi dưỡng, cơ thể cô khỏe mạnh hơn nhiều.
Cô nhanh nhẹn né tránh nắm đ.ấ.m của , đồng thời giáng một cái tát lên mặt .
Trên mặt Tô Nhị Cường ăn một cái tát như trời giáng.
Nhất thời choáng váng, kịp phản ứng ăn thêm một cái tát nữa.
Sau khi khi phản ứng , tức giận đến đỏ mặt tía tai, siết chặt nắm đấm, định đánh Tô Ý.
mỗi đều Tô Ý né tránh một cách dễ dàng, đó là liên tiếp những cái tát như trời giáng.
Đánh đến cuối cùng, Tô Ý vẫn là Tô Ý đó.
Còn khóe miệng Tô Nhị Cường rỉ máu, hai má cũng sưng vù.
Trương Quế Lan thấy con trai đánh, đau lòng chết, lập tức định dậy tìm gậy giúp sức.