Tô Ý quát một tiếng: "Đứng , lúc nãy đánh thắng hai thì ở phòng ? Nếu ngầm thừa nhận nắm đ.ấ.m của ai cứng hơn thì ở phòng , tại còn giúp ?"
Trương Quế Lan tức giận chỉ tay mặt Tô Ý, lắp bắp mãi nên lời.
Tô Ý hừ lạnh: "Nếu cảm thấy con đúng, thì ngoài gọi đến phân xử xem, đạo lý nào để trống phòng cho con gái ở, bắt con gái chuồng lợn ngủ ?"
Nghe thấy cô định ầm ĩ ngoài, Tô Hưng Phát tức giận đập bàn: "Đủ , thằng hai, dọn sang ngủ chung phòng với thằng tư!"
Thấy , Tô Ý buông cổ áo Tô Nhị Cường , hỏi : "Anh hai, phục ? Không phục ngày mai chúng tiếp tục đánh?"
Tô Nhị Cường thở hổn hển, miệng nhịn lẩm bẩm: "Điên ! Con nhỏ điên !"
Tô Ý hừ một tiếng: "Tô Nhị Cường, đây là do nợ , từ nhỏ đến lớn, ăn nắm đ.ấ.m của ít.
Dù bây giờ cũng ở đơn vị mấy tháng, ít nhiều gì cũng học chút võ phòng , khuyên đừng chọc , nếu đừng trách khách sáo."
Tô Nhị Cường là vũ lực mạnh nhất trong nhà, thật sự dọa sợ.
Ngay cả hai vợ chồng Tô Hưng Phát và Trương Quế Lan cũng ngây dám gì.
Tô Tam Hổ càng nhát gan hơn, dám hó hé một tiếng.
Tô Ý phòng khóa trái cửa .
Căn phòng bừa bộn như , hôm nay cô cũng định dọn dẹp.
Cô định bụng sẽ gian ngủ, an thoải mái.
Tô Ý cuộn chặn giường lên, vờ như đang ngủ trong chăn.
Sau đó chui tọt gian, ăn hai cái bánh bao trắng nóng hổi.
Lại ăn thêm một quả chuối, đó mới hài lòng ngủ.
DTV
Có lẽ là do ban ngày quá mệt mỏi, đêm đó Tô Ý ngủ say.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-196.html.]
Thậm chí đến nửa đêm cạy cửa lấy đồ, cô cũng hề .
Đợi đến khi thức dậy, Tô Ý phát hiện túi đồ của mở tung, bên trong trừ mấy bộ quần áo động , còn bánh kẹo, đồ ăn vặt đều lấy sạch.
Không cần nghĩ cũng là ai .
Tô Ý lặng lẽ mở cửa ngoài, sang phòng bên cạnh , Tô Nhị Cường và Tô Tam Hổ vẫn đang ngủ say.
Còn Tô Hưng Phát và Trương Quế Lan thì thấy .
Có vẻ như hai bọn họ ngoài từ sáng sớm.
Nhân lúc hai vắng nhà, Tô Ý lặng lẽ phòng.
Quay một vòng, quả nhiên cô thấy bánh kẹo, mứt quả mà cô mang về bàn, chỉ là ăn mất một nửa.
Số đồ vốn dĩ là cô định mang biếu trưởng thôn để nhờ ông giúp đỡ, nên cố tình để ở chỗ dễ thấy.
Nào ngờ, hai cha vô liêm sỉ đến mức nửa đêm cạy cửa trộm đồ.
Nghĩ đến đây, Tô Ý hai lời, cất hết chỗ bánh kẹo còn gian.
Sau đó, cô lục tung phòng của hai .
Bọn họ bất nhân, thì đừng trách cô bất nghĩa!
Tô Ý tìm thấy một tờ giấy gói bằng da bò tấm nệm, mở là một chiếc khăn tay, mở khăn tay , bên trong sáu trăm tệ, cô do dự cất hết gian.
Hôm qua, cô xin một chút từ 300 tệ, bọn họ nhất quyết cho, còn là để dành cho hai, em tư cưới vợ.
Bây giờ thì , lấy hết ! Xem họ lấy gì mà cưới vợ cho con?!
Sau đó, cô tìm thấy mấy tấm vải mới tinh trong tủ quần áo, cũng cất hết gian.
Từ nhỏ đến lớn, nguyên chủ từng mặc một bộ quần áo mới, là đồ cũ của trai hoặc , bây giờ coi như bù đắp cho nguyên chủ.
Lục xong phía , Tô Ý lục tung ngăn kéo tủ quần áo, tìm thấy mấy hộp bánh kẹo và sữa bột mạch nha, bao bì đẽ, giống đồ mua ở nơi hẻo lánh ..