Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục - Chương 241

Cập nhật lúc: 2025-04-05 08:55:23
Lượt xem: 128

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi sủi cảo chín, hai đứa trẻ làm xong việc nhà cũng đã rửa tay sạch sẽ ngồi vào bàn đợi.

Vừa thấy Tô Ý ngồi xuống, Diệp Tiểu Vũ đã lên tiếng hỏi: "Chị Tô, có phải sau này hai bọn em nên gọi chị là thím không?"

Gương mặt Tô Ý vốn đã ửng hồng vì hơi nóng từ nồi sủi cáo, nghe Diệp Tiểu Vũ nói vậy, cô càng đỏ mặt hơn.

Cô trừng mắt nhìn Chu Cận Xuyên, sau đó cười nói với hai đứa trẻ: "Gọi thế nào cũng được, gọi thế nào thuận miệng thì gọi."

"Biết rồi ạ, thím."

Bọn họ ăn cơm xong, trời cũng đã tối hẳn.

Còn không đợi Tô Ý nói muốn trở về, Chu Cận Xuyên đã đi khóa cửa lại.

"Hôm nay muộn quá rồi, ký túc xá cũng chưa nhóm lửa dọn dẹp, hay là hôm nay ngủ ở đây nhé?”

DTV

“Em và Noãn Noãn ngủ phòng anh, anh sang ngủ cùng Tiểu Vũ.”

Tô Ý đứng trong sân là có thể nhìn thấy, dãy nhà ký túc xá tối om, mọi người vẫn chưa ai về, nếu để cô một mình quay về đó, thật sự có hơi đáng sợ.

Thế là cô đồng ý.

Hôm nay vừa đi mua sắm, vừa ngồi xe, Tiểu Vũ và Noãn Noãn đã lên giường đi ngủ từ sớm.

Tô Ý vừa rửa mặt thay quần áo xong, đã thấy Chu Cận Xuyên đứng ở cửa phòng sách vẫy tay với cô.

Cô ngẩn người, sau đó vẫn đi theo anh.

"Sao anh còn chưa ngủ? Không mệt à?"

Chu Cận Xuyên mỉm cười: "Không buồn ngủ."

Nói xong, lần đầu tiên nắm tay cô một cách trịnh trọng, kéo cô vào phòng, sau đó đóng sầm cửa lại.

Tô Ý không khỏi vô thức siết chặt áo khoác len, ngoài mặt bình tĩnh, nhưng thật ra trong lòng đã căng thẳng mà gào thét.

[A aa aa a!]

Thấy cô căng thẳng đến mức tay đổ mồ hôi, ngay cả tiếng lòng cũng không được mạch lạc, Chu Cận Xuyên khẽ cười, kéo cô đến bên ghế sô pha, để cô ngồi xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-241.html.]

"Em căng thẳng lắm sao?"

Tô Ý ho khan một tiếng: "Cũng tạm."

Chu Cận Xuyên khẽ cười: "Thật ra anh cũng hơi căng thẳng, trước đây...

trước đây anh chưa từng yêu ai, ít nhất em cũng đã từng đính hôn, theo lý mà nói, em phải khá hơn anh chứ, sao lại còn căng thẳng hơn cả anh?"

Tô Ý chớp chớp mắt.

[Chu Cận Xuyên đang định bắt đầu lôi chuyện cũ ra để ghen sao?]

Chu Cận Xuyên vội vàng giải thích: "Anh không có ý đó, anh chỉ...

anh chỉ thuận miệng nói ra thôi.

Chuyện của em và anh ta đã qua lâu rồi, anh cũng sẽ không hỏi han về những chi tiết trong quá khứ của hai người."

Tô Ý thấy mặc dù ngoài miệng anh nói không quan tâm, nhưng mùi chua đó đã lan ra khắp phòng.

Cô không nhịn được phì cười: "Mặc dù rằng em và Tần Vân Phong lớn lên cùng nhau, nhưng trước khi em trưởng thành, anh ta đã rời khỏi nhà, chưa từng quay về, cho nên, giữa em và anh ta...

không có những chuyện như trong tưởng tượng của anh đâu, anh không cần phải ghen với anh ta."

Thấy cô giải thích nghiêm túc như vậy, Chu Cận Xuyên không nhịn được nắm lấy tay cô trong lòng bàn tay mình, siết nhẹ hai cái, khóe miệng khẽ nhếch lên: "Được, anh biết rồi."

Tô Ý thấy anh nắm lấy tay mình, đặt trong lòng bàn tay anh xoa nắn mãi, nhưng lại không có động tác của bước tiếp theo, trong lòng cô không khỏi buồn cười.

Chu Cận Xuyên bên ngoài trông có vẻ huyết khí phương cương, không ngờ trong nội tâm lại ngây thơ như vậy.

Cô bèn kéo anh ngồi xuống chiếc ghế đối diện mình: “Anh ngồi xuống, em có chuyện muốn bàn bạc với anh, anh cao quá, em ngẩng đầu nhìn anh mỏi cổ lắm.”

Sau khi Chu Cận Xuyên nghe vậy thì vội vàng ngồi xuống.

Tô Ý định rút tay về, nhưng thử một lúc mà không được, nên đành bỏ cuộc.

Cô chỉ hơi nhích người ra xa một chút, hắng giọng rồi mới nói: “Chuyện đó, chuyện chúng ta ở bên nhau, có thể khoan hẵng công khai được không?”

Động tác trên tay Tay Chu Cận Xuyên dừng lại, anh ngẩng đầu lên nhìn cô với vẻ mặt khó tin: “Tại Sao?”

Tô Ý mím môi, thành thật nói: “Thân phận của hai chúng ta khác biệt, ở nhà ăn nhiều người phức tạp, em sợ người khác dị nghị.”

Loading...