Tô Ý dừng , vẫy tay về phía xe, đợi đến khi xe khuất khỏi con hẻm mới xoay bước về phía sân nhà .
Nào ngờ hai bước, cô bắt gặp Chu Cận Xuyên cửa, cô chằm chằm.
Tô Ý bỗng chột , đó cố gắng giữ bình tĩnh bước tới: "Giữa trưa nắng nóng thế , đúng ngoài thấy nóng ?"
DTV
Chu Cận Xuyên thu hồi tầm mắt, khẽ ho một tiếng: "Em về , nãy là ai đưa em về thế?"
Tô Ý mím môi: "Là con trai của dì mà hôm qua em với đấy, quan hệ tệ.
Hôm nay, giúp em xem cửa hàng, tiện đường ghé qua bệnh viện nên mới đưa em về."
Nói xong, cô bất giác ưỡn thẳng lưng.
Chu Cận Xuyên tuy hỏi thêm nhưng thấy trán cô lấm tấm mồ hôi, đây lúc.
Anh giục: "Ngoài nóng lắm, nhà thôi!"
Tô Ý khựng một chút, đó bước trong, phát hiện căn nhà đổi .
"Cái tivi ở phòng khách là mua ?"
Chu Cận Xuyên thấy vẻ mặt cô tràn đầy kinh ngạc, vui vẻ gật đầu: "Ừ, chẳng em tivi thì sẽ náo nhiệt hơn ."
Nói xong, chỉ tay lên bàn: "Anh cũng tiện thể lắp thêm điện thoại, liên lạc sẽ tiện hơn, cần chạy đầu ngõ điện thoại nữa."
Tô Ý cúi đầu , quả nhiên thấy bàn một chiếc điện thoại mới tinh, khỏi há hốc mồm kinh ngạc.
"Chỉ trong một buổi sáng mà sắm sửa nhiều thứ thế ?"
Chu Cận Xuyên mím môi : "Lẽ nên sắm sửa từ lâu , giờ dịp thôi.
Em phòng khác xem thử ."
Tô Ý thầm kinh ngạc về phía những căn phòng khác.
Sau đó cô phát hiện tủ lạnh trong bếp, máy giặt bên ngoài phòng tắm, trong lòng liên tục thốt lên những lời kinh ngạc.
[Có định ở đây luôn ?]
Tô Ý một vòng, lúc mới hồn: "Sao thấy mua quạt điện?"
Chu Cận Xuyên nắm tay che miệng, khẽ ho một tiếng: "Anh quên mất, để mua."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-380.html.]
Nói xong, vội vàng đổi chủ đề: " , ở ngoài lâu như chắc em nóng và khát đúng ? Anh nấu chè đậu xanh để trong tủ lạnh , em uống một bát ."
Nghe , Tô Ý khỏi nhướng mày dường như ngờ Chu Cận Xuyên chu đáo đến mức nấu chè đậu xanh.
Cô tò mò mở tủ lạnh, lấy một bát, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, khỏi cau mày.
Chu Cận Xuyên thấy , vội vàng hỏi: "Không ngon ?"
Tô Ý mím môi : "Anh cho bao nhiêu đường ?"
Chu Cận Xuyên vội vàng bưng bát của lên, nếm lẩm bẩm: "Anh cho ít mà."
Vừa nếm thử một ngụm, cũng nhíu mày, lúng túng : "Lần đầu nấu, để ý, ngọt quá hóa đắng , là đổ nhé."
Nói xong, định cầm bát của Tô Ý đổ.
Tô Ý vội vàng ngăn : "Không cần , lát nữa em thêm chút nước nấu là , đừng lãng phí."
Chu Cận Xuyên gật đầu ngại ngùng, đó mở ngăn đá tủ lạnh: "Anh còn bảo mang kem que đến, nếu nóng thì em ăn kem que cho mát, bên còn dưa hấu ướp lạnh nữa."
Tô Ý thấy cứ lo cho cô ăn uống, cũng tiện gì, lấy một que kem: "Vậy em ăn thử xem ."
Ăn của nên Tô Ý chủ động hỏi: "Anh ăn cơm trưa ?"
Chu Cận Xuyên thấy cô cuối cùng cũng chịu nhớ đến , khỏi vui mừng : "Trời nóng quá, đói."
Tô Ý khựng một chút, đó bưng hai bát chè đậu xanh lên: "Em cũng ăn, nấu chè đậu xanh ăn tạm, tối nay ăn cơm sớm một chút."
Chu Cận Xuyên đương nhiên ý kiến gì, theo cô bếp.
Hai uống chè đậu xanh, ăn thêm chút bánh ngọt coi như xong bữa trưa.
Vừa ăn xong, Chu Cận Xuyên giành rửa bát, Tô Ý thấy hôm nay nhiệt tình khác thường chút quen.
"Hôm nay thế? Hai cái bát mà cũng giành, rửa bát thì tối nay rửa."
Chu Cận Xuyên chút ngại ngùng: "Anh thấy cơ thể khỏe hơn nhiều , thể việc , hơn nữa thể ăn mãi , chút tự giác vẫn ."
Nói xong, nhanh chóng rửa hai cái bát sáng bóng..
.
.